← Quay lại trang sách

Chương 1437 Tràng chủ, sao bầu trời trông tái xanh thế?

Dưới sự tuyên truyền của Liên Minh Ngũ Hoàng, rất nhiều thần minh biết được công sức của Thiên Kình, ông ta đã ra tay giải quyết nguy cơ của Thần giới, lấy lại sự an bình cho Thần giới, hiện tại mọi người có thể tiếp tục an tâm kiếm tiền, không cần lo sẽ phát sinh thêm bất cứ biến cố nào.

Trong quá trình chỉnh sửa đoạn phim, nhóm hậu kỳ của Đông Hoàng còn không ngừng thêm mắm dặm muối, biến mấy ngàn thần minh thành mấy trăm ngàn, dọa sợ không ít Thần, chuyện lớn như vậy mà bọn họ lại không phát hiện.

Mấy trăm vạn thần minh phát điên quả là một vấn đề lớn, ấy vậy mà bọn họ lại không hề hay biết.

Cuối cùng những vị Thần đã phát điên đó được Liên Minh Ngũ Hoàng tống vào khu vực tỏa ra sát khí để Lục Đạo Luân Hồi bàn hấp thu sát khí, khôi phục thần trí.

Thời gian một ngày nháy mắt trôi qua, Hậu Thổ đến mang Lục Đạo Luân Hồi bàn về.

Thần giới cũng bắt đầu bàn luận về hành động của Thiên Kình.

"Thống lĩnh Thiên Kình quả là chí công vô tư, cam nguyện trả giá vì cả Thần giới, ta bội phục vô cùng." Một vị Thái Thượng Chân Thần nói.

"Đúng thế, thống lĩnh Thiên Kình thật vĩ đại, Thần giới thật may mắn khi có thống lĩnh Thiên Kình."

"Hiện tại ta sẽ không để tâm đến chuyện lần trước thống lĩnh Thiên Kình nhận lỗi với hạ giới nữa, ta tha thứ cho hắn."

"Cả thống lĩnh Thiên Kình và Thiên Đế quân đều là hiện thân của chính nghĩa, là tấm gương của Thần giới."

Vô số lời bàn tán vang lên, Thiên Đế quân cũng biết tin, ngay sau đó liền lập tức báo cáo với Thiên Kình, khiến ông ta vui tới nỗi không khép miệng lại được.

"Ha ha ha, Tử Minh, Long Tả, Tỳ Thu, các ngươi sẽ tranh với ta như thế nào đây?" Thiên Kình cười to, trong mắt nhuốm đầy sự kích động.

Ầm ầm

Đúng lúc này, bầu trời bỗng chấn động thêm lần nữa, sấm chớp vang rền, Mắt Thiên Đạo xuất hiện, nhìn chằm chằm xuống Thần giới.

Hiện tại Thiên Đạo đang vô cùng hoang mang, nó không thể nào hiểu nổi, ngươi không muốn gây chiến, không muốn thống nhất Thần giới thì thôi đi, bây giờ ta tự giáng sát khí xuống thì ngươi lại chạy ra giải quyết?

Nếu không phải sát khí biến mất thì Thiên Đạo còn chẳng thèm để tâm tới, vốn nó định ghé xuống xem tình hình ở Thần giới ra sao, nhưng khi nghe thấy lời nghị luận trong miệng chư thần, Thiên Đạo không khỏi sụp đổ.

Má nó chứ đúng là tên đồng đội ngu dốt!

Thiên Đế, rốt cuộc ngươi để tên Thiên Kình này lại đây là có ý gì? Đờ mờ ngươi có còn muốn hợp đạo hay không?

Ngươi đã lấy bảo vật đi rồi, hiện tại chỉ cần thúc đẩy đại cục thiên địa phát triển là ngươi chỉ cần đợi Thần giới hỗn loạn, sau đó ra dọn dẹp, đàn áp Thần giới là được rồi, kết quả ngươi lại giải quyết luôn bố cục ta đã sắp đặt?

Thiên Đạo không khỏi nghĩ, liệu nó có nên nâng đỡ một thế lực khác hay không?

Nhưng mà hình như ba đại thế lực còn lại cũng không có một ai muốn phát động chiến tranh, rốt cuộc Thần giới này bị làm sao thế, không tranh không giành, dã tâm của các ngươi đâu? Sao đó giờ ta không phát hiện thì ra các ngươi lại yêu hòa bình đến thế?

"Tràng chủ, sao bầu trời tái xanh thế?" Trong đạo tràng, nhân viên nhìn lên không trung, sao hắn cứ có cảm giác hình như trong lúc sấm sét giáng xuống còn hơi xanh xanh nữa.

"Có lẽ là do sắc mặt của Thiên Đạo không mấy dễ nhìn." Giang Thái Huyền ngẩng đầu nhìn Mắt Thiên Đạo, nghiêm túc nói: "Hơi tái thật."

"Xuất hiện, xuất hiện rồi." Thiên Kình kinh hãi nhìn lên bầu trời, sau đó lại nghiêng đầu ngoan ngoãn ngồi xuống, nhưng trong lòng lại kích động muôn phần.

Cuối cùng cũng xuất hiện, cuối cùng Thiên Đạo cũng chú ý tới ta, đúng là không uổng công ta làm như thế!

Quả nhiên có được lòng dân tất có được thiên hạ, nếu hiện tại mình làm thêm nhiều chuyện tốt, được chư thần ủng hộ thì liệu Thiên Đạo có ban thưởng không? Cho mình trở thành Thần Đế? Thậm chí sẽ cân nhắc hợp đạo với mình?

Đương nhiên Thiên Đạo không biết Thiên Kình đang nghĩ gì, bây giờ nó chỉ một lòng muốn dùng tia chớp đánh chết tên này thôi, chẳng những không muốn thống nhất Thần giới mà còn phá hủy bố cục của nó, làm người tốt việc tốt?

Thiên Đạo quan sát một lúc rồi rời đi, trừ phi có người hành động trái ý trời, nếu không nó không thể giáng sấm sét giết chết được, lần này tuy Thiên Kình đã làm trái, nhưng đờ mờ ông ta là người phe nó!

Giang Thái Huyền chớp mắt nhìn Mắt Thiên Nhãn biết mất, sau đó lấy thịt Thần Hoàng quý báu của mình ra, bắt đầu hầm thịt, nhân viên cửa hàng đứng cạnh nuốt nước miếng, mong ngóng nhìn về phía miếng thịt trong nồi.

Chẳng mấy chốc, tứ đại thống lĩnh và Đông Hoàng bước vào, tập hợp trong đạo tràng.

"Tràng chủ, lần này Thiên Đạo xuất hiện, ngươi xem thế nào?" Long Tả hỏi.

"Thì xem trong đạo tràng chứ thế nào." Giang Thái Huyền bĩu môi, thấy mọi người không hài lòng với đáp án này mới nói: "Ngươi hỏi Đông Hoàng hoặc thống lĩnh Thiên Kình đi."

Biểu cảm Thiên Kình thờ ơ, nhất quyết không chịu mở miệng mà cứ bày ra dáng vẻ cao thâm khó đoán, đồng thời dùng mắt ra hiệu với Đông Hoàng.

"Lẽ nào là do Thiên Kình ra tay giải quyết sát khí?" Long Tả suy đoán.

"Không sai." Đông Hoàng gật đầu, nghiêm túc nhìn Thiên Kình: "Thống lĩnh Thiên Kình, ta không thể giấu nhẹm công lao của ngươi được, bản hoàng nhất định phải cho bọn họ biết, để bọn họ cảm thấy xấu hổ."

Thiên Kình: "..."

Rõ ràng ngươi đang muốn khai hết mọi chuyện, nhưng sao ta lại thấy xuôi tai thế? Còn hơi sung sướng nữa?

Ba vị thống lĩnh bĩu môi, còn bày đặt muốn bọn ta cảm thấy xấu hổ, ngươi nghĩ nhiều quá rồi đó?