Chương 1038 Long tộc rút lui
Đông Hoàng thấy Thiên Kình không lên tiếng thì xem như ông ta thầm chấp nhận, lúc này mới nói tiếp: "Hiện tại Thần giới đã không còn chém chém giết giết nữa, chúng ta đã có thể bắt tay vào thống nhất chúng, ta nghĩ ắt hẳn ba vị thống lĩnh cũng hiểu rõ chuyện này?"
"Đương nhiên." Ba người gật đầu, bây giờ mọi người chỉ so tiền, nếu đã có tiền thì cho dù không tranh cũng sẽ trở thành ông vua không ngai, được mặc định là đại lão, ngược lại, nếu ngươi là một tên nghèo kiết xác thì cho dù ngươi là Thần Đế, ngươi cũng chả là cái đinh gì.
"Nếu đã như thế, vậy thì chúng ta phải đổi sang một con đường khác, nếu muốn nắm giữ xu thế tất yếu của thiên địa, vậy các ngươi phải rõ Thiên Đạo là gì, Thiên Đạo chính là Thần giới, thống lĩnh Thiên Kình giải quyết sát khí chính là cống hiến giành cho Thần giới, cũng là cống hiến vì Thiên Đạo."
Đông Hoàng cười nói, sau đó tổng kết lại: "Thế nên Thiên Đạo hiện thân, tức là đã chú ý đến thống lĩnh Thiên Kình."
"Nhưng tại sao sấm chớp lại dày đặc như thế, ngươi chắc đó không phải do Thiên Đạo đang nổi giận chứ?" Ba vị thống lĩnh tỏ vẻ không tin, nhưng thực tế đã thầm dao động trong lòng, Thiên Đế quân vốn đã chiếm được đại thế, lúc này lại làm ra chuyện có ích cho Thiên Đạo, được Thiên Đạo để mắt tới cũng là lẽ đương nhiên.
Nét mặt Thiên Kình cứng đờ, không phải chứ?
Đông Hoàng lắc đầu cười khẽ: "Thiên Đạo là gì? Là tồn tại tối cao, nếu không có uy thế thì còn là Thiên Đạo sao?"
Thống lĩnh Thiên Kình đồng tình: "Đúng vậy, Thiên Đạo chí cao vô thượng, đương nhiên một khi xuất hiện sẽ phải chấn động cả Thần giới, khiến chư thần bội phục, bằng không sao có thể triển lộ uy nghiêm của Thiên Đạo?"
Ba vị thống lĩnh trầm mặc, bọn họ thật sự không thể phản bác lại, Thiên Đạo chí cao vô thượng, quả thật mỗi khi xuất hiện đều phải khí thế vô biên, nếu không gây ra bất kỳ động tĩnh nào thì mới là bất thường.
"Người có được lòng dân mới đoạt được thiên hạ, ấy mới là minh chủ." Giang Thái Huyền lên tiếng.
"Tràng chủ nói đúng, bọn ta nên cống hiến vì Thần giới." Ba người Long Tả hoàn toàn đồng ý, nhưng giây tiếp theo lại bối rối vô cùng: "Vậy bọn ta phải làm gì bây giờ, phải làm gì mới có thể cống hiến cho Thần giới? Hiện tại Thần giới rất yên bình."
"Vậy thì khiến nơi này càng thêm thái bình." Giang Thái Huyền lấy một cuốn sổ nhỏ ra: "Đây là lý luận giúp thế giới phát triển, các ngươi cầm về đọc đi."
Bốn vị thống lĩnh vội vây quanh cuốn sổ nhỏ, sau đó mặt người nào người nấy cũng như bừng tỉnh, sùng bái nhìn Giang Thái Huyền: "Không hổ là tràng chủ, ngay cả những chuyện này cũng hiểu."
"Được rồi, các ngươi đi bận việc của mình đi, ta muốn hầm thịt tiếp đây." Giang Thái Huyền nhìn miếng thịt trong nồi như thể nó chính là tất cả của hắn.
Bốn vị thống lĩnh liếc mắt nhìn nhau một thoáng rồi đồng loạt rời đi, Long Tả cười lạnh lên tiếng: "Thiên Kình, chuyện lần này ngươi nhất định phải tính luôn phần của bọn ta vào, bằng không bọn ta sẽ truyền chuyện này ra ngoài."
"Không sai, nếu ngươi dám làm một mình, đừng trách bọn ta nói hết cho cả Thần giới biết." Tỳ Thu và Tử Minh cũng sầm mặt nói.
"Được thôi, vậy thì cùng nhau làm, nhưng không thể để lộ tin về không gian Hỗn Độn, bên trong vẫn còn bảo vật, chúng ta cứ từ từ." Thiên Kình bất đắc dĩ đành đồng ý.
"Tràng chủ, bọn họ muốn làm gì thế?" Đông Hoàng bối rối, bốn người này đi vội vã như thế, lẽ nào còn dự mưu gì chăng?
"Bọn họ à... bản tràng chủ cũng không biết." Giang Thái Huyền không nói cho Đông Hoàng biết bọn họ định làm gì, song thật lòng hắn vẫn đang trông chờ lắm đây.
Hiện tại Thông Thiên giáo chủ đang ẩn nấp trong không gian Hỗn Độn để hấp thụ năng lượng Hỗn Độn, sau thời gian nhiều ngày hấp thu đã giúp lão khôi phục được không ít, nếu tiếp tục thêm vài ngày nữa thì chắc hẳn có thể tấn cấp Thần Hoàng.
Mà tuy hiện tại số năng lượng Hỗn Độn ở đây đã giảm đi một phần, song cũng không nhiều lắm, nên Thiên Đạo cũng chẳng để tâm tới vấn đề này mà quy hết chuyện năng lượng Hỗn Độn hao hụt là do bốn người Thiên Kình từng vào đây.
Bốn người tản ra tìm bảo vật, sau khi lại tìm được thêm hai kiện bảo vật thì bốn người mới tụ hợp lại, chuẩn bị hợp lực thôi động thần tỉ Thiên Đế để hấp thụ năng lượng Hỗn Độn.
"Long tộc ta sẽ không tham dự vào chuyện này." Long Tả mở miệng nói.
"Ngươi không tham gia?" Ba người sững sờ, ngạc nhiên nhìn hắn.
Thế là sao? Đầu Long Tả bị lừa đá hả, thế mà lại không tham dự vào chuyện tốt nhường này?
"Tình hình của tộc ta rất đặc biệt, lúc trước khi Long Đế còn ngụ tại Thần giới cũng chỉ quản lý mỗi Long tộc mà không can dự vào các thế lực khác, hiện nay Hinh Nhi công chúa vẫn còn, Hinh Nhi công chúa muốn nghe theo mệnh lệnh của Long Đế, chuyên tâm quản lý Long tộc." Long Tả bình tĩnh đáp.
"Long tộc của ngươi tốt bụng thế à?" Ba người đồng loạt cười lạnh, bọn họ đều là thống lĩnh Thần Đế quân như nhau, đối phương có tính tình ra sao, chẳng lẽ bọn họ không biết chắc?
Nếu ngươi không tham gia thì lúc trước ngươi đánh nhau với bọn ta làm gì, chạy vào không gian Hỗn Độn này làm gì?
"Thôi được, ta thừa nhận là do ta mặc cảm." Long Tả thở dài một tiếng, trưng ra biểu cảm ta không bằng các ngươi: "Ta và công chúa đã thương lượng rất lâu, phát hiện bọn ta chỉ biết mỗi chuyện thống lĩnh Long tộc, còn những chuyện khác thì không hiêu gì hết, cho dù bọn ta có thống nhất được Thần giới thì cũng chẳng biết quản lý như thế nào."
"Xem như ngươi cũng tự biết thực lực bản thân đấy." Thống lĩnh Thiên Kình hừ nhẹ, nói: "Tùy ngươi."
"Ừ, tùy ngươi." Tử Minh và Tỳ Thu gật đầu, bọn họ không tin lời Long Tả nói, nhưng nếu ngươi đã không chịu lập công lao to lớn nhường này để được Thiên Đạo chú ý thì cứ đi đi, bọn ta cũng không muốn cho ngươi tham dự.
Thần sắc Long Tả nặng nề, hắn chắp tay: "Hy vọng sau này các ngươi có thể chừa một không gian cho Long tộc bọn ta sinh tồn."
"Ha ha, chúng ta hợp ý nhau như vậy, Long Tả đạo hữu cứ khéo lo." Ba đại thống lĩnh đồng thanh cười đáp.
"Cáo từ, ta đã tuột lại phía sau quá xa, chúc nhị vị thuận lợi." Long Tả chắp tay thêm lần nữa rồi trực tiếp tiến vào không gian Hỗn Độn để tiếp tục tìm bảo vật.
Ba vị thống lĩnh bỗng bừng tỉnh, thì ra là do Long Tả tự biết bản thân không sánh bằng Thiên Kình nên đã chủ động rút lui, suy cho cùng Thiên Kình cũng đã được Thiên Đạo để mắt tới, cho dù bọn họ có hành động tương tự như thế thì chắc chắn không thể nào so sánh được với Thiên Kình.
Nhưng dù không sánh bằng thì hai vị thống lĩnh còn lại cũng muốn làm, dẫu cho chỉ có một cơ hội ít ỏi.