← Quay lại trang sách

Chương 1478 Ồ, sơ ý quá...

Tuy Hỗn Độn cường đại, không bị hủy diệt, nhưng lại bị đánh tới mức thương tích khắp nơi, bởi vì Hỗn Độn là căn nguyên của vạn vật, cộng thêm sức mạnh của Thần Ma Hỗn Độn, những mảnh Hỗn Độn bị đánh vỡ kia đã hóa thành các thế giới."

Đông Hoàng kể lại: "Thanh Thiên đại thế giới chính là thế giới mà Thanh Thiên Thần Ma tạo ra khi diễn hóa theo Hỗn Độn, nhưng Thanh Thiên đại thế giới vừa hình thành không ổn định, cần có bảo vật để trấn áp, thế nên Thanh Thiên Thần Ma đã để lại Đạo Bi."

"Thì ra là như vậy." Ba người bừng tỉnh, tuy bọn họ biết Thanh Thiên đại thế giới do Thanh Thiên Thần Ma tạo ra, nhưng quả thật không ai rõ nơi này được tạo ra như thế nào, Thanh Thiên tộc lâu đời nhất cũng được sinh ra sau khi đại thế giới xuất hiện.

"Mà những Thần Ma còn sống cũng không đành lòng nhìn thế giới được hình thành bị tàn phá, nên đã lần lượt ra tay củng cố thế giới, để lại Đạo Bi, chỉ có hai vị Thần Ma không để lại Đạo Bi mà biến mất không rõ tin tức." Đông Hoàng nói.

"Hai vị nào?" Ba người hỏi dồn, ai cũng để Đạo Bi lại, tại sao hai vị này lại không để, muốn chơi trội?

"Một là Thần Ma mạnh nhất - Bàn Cổ, Thần Ma thứ hai là Hồng Quân." Đông Hoàng thổn thức: "Sau cuộc chiến đó, Bàn Cổ đã ổn định một vài thế giới rồi biến mất, còn Hồn Quân truyền thụ ba ngàn võ đạo, hướng dẫn Thần Ma Hỗn Độn tu luyện, nhưng cũng chỉ giảng đạo ba ngàn năm đã biến mất theo Bàn Cổ."

"Việc này có liên quan gì tới chuyện Thanh Thiên Thánh Thần biến mất?" Ba người hoang mang.

"Bởi vì lúc Hồng Quân Thần Ma rời đi, đã để lại một lời nhắn." Đông Hoàng thở dài: "Tu vi của Bàn Cổ Thần Ma đã đạt tới cảnh giới tối cao, phát hiện được một không gian mới, bên đó cực kỳ có sức hấp dẫn với Thần Ma Hỗn Độn, Bàn Cổ Thần Ma đã tới đó dò thám trước, sau khi Thanh Thiên Thánh Thần biết chuyện cũng đi theo."

"Không gian mới? Còn cực kỳ có sức hấp dẫn với Thần Ma Hỗn Độn, chẳng lẽ là Hỗn Độn mới?" Ba người lẩm bẩm, nếu bọn họ đã tới nơi thần bí đó, vậy bọn họ phải tìm Thanh Thiên Thánh Thần bằng cách nào?

"Xin tiền bối nói cho bọn ta biết không gian mới đó ở đâu, bọn ta nhất định phải tìm được Thanh Thiên Thánh Thần." Thanh Nữ khẩn cầu.

"Ta đã thỏa mãn một nguyện vọng của ngươi." Đông Hoàng lắc đầu thở dài, rồi bước vào lòng sông: "Ngươi không cần giữ ta lại, nếu có duyên, thì sẽ lại có nguyện vọng khác."

Dứt lời, dòng sông xé rách Hỗn Độn, chảy về nơi xa, ba người còn chưa kịp ngăn cản thì dòng sông đã biến mất.

"Không gian mới ở đâu? Con mẹ nó ta cũng muốn biết đây, mấy thứ này toàn do tràng chủ bịa ra, thế mà các ngươi tin thật à?" Trong dòng sông, Đông Hoàng bĩu môi, ông ta cầm trâm cài làm từ Hỗn Độn thạch, mừng rỡ cực kỳ: "Lời rồi, lần này kiếm được một vố lớn."

"Mình cũng hợp với mấy chuyện này thật, không có thực lực như Hậu Thổ đại nhân thì nói nhảm là tốt nhất." Đông Hoàng tự nhủ.

Ào

Đúng lúc này, lại có thể một vật gì đó rơi xuống, Đông Hoàng ngạc nhiên, làm rơi thần dược? Một gốc thần dược rơi xuống, tiếp theo đó lại xuất hiện thêm gốc thứ hai: "Lẽ nào gặp được phú hào?"

"Ồ, sơ ý quá... đờ mờ, mãnh thú?"

Đông Hoàng vừa mới định lặp lại trò cũ thì chợt khựng lại, hai con mắt đỏ quạch của mãnh thú Hỗn Độn đang nhìn chằm chằm vào ông ta, cái mồm to như bồn máu làm dao động cả Hỗn Độn đang há to.

So sánh với Thanh Thiên thần tộc, thì mãnh thú Hỗn Độn mới là cư dân thật sự của Hỗn Độn, từ khi được sinh ra từ Hỗn Độn đã không bị Hỗn Độn đồng hóa, nếu chúng có trí tuệ thì chắc hẳn đã là Thần Ma Hỗn Độn mới.

"Cút ngay cho bản đế!" Đông Hoàng hừ lạnh, luồng khí sắc tím cuồn cuộn tản ra, hóa thành một ngôi sao màu tím, oanh kích cái mồm đỏ lòm đang định cắn xuống.

Ầm

Hai bên giao thủ, Hỗn Độn nứt toác, ngôi sao màu tím khẽ rung lên, suýt chút đã nứt ra, mà mãnh thú Hỗn Độn lại không bị ảnh hưởng một chút nào, nó nhẹ nhàng đập nát ngôi sao tím, đồng thời tỏa ra vô vàn hung uy, bao trùm tất cả.

"Không ổn, tuy rằng đã có Thần Ma đạo tràng bảo vệ nhưng Hỗn Độn vẫn gây ra rất nhiều hạn chế cho ta, không thể cứng đối cứng được." Đông Hoàng thầm nhủ, sau đó nhanh chóng chìm xuống lòng sông.

Ầm

Vòm miệng đỏ lòm há to, trên dòng sông xuất hiện một luồng kim quang, trực tiếp đánh lui mãnh thú Hỗn Độn.

"Grao." Mãnh thú Hỗn Độn gầm lên, vốn là một mãnh thú không có linh trí, nó lại tiếp tục bổ nhào vào lòng sông.

"Không ngờ bản đế cũng có ngày sơ sảy như thế này." Đông Hoàng thầm mắng một tiếng, sau đó lập tức liên lạc với Hậu Thổ.

Tuy gặp phải mãnh thú Hỗn Độn, nhưng may mà con sông này không phải vật phàm, có sức mạnh của Hậu Thổ bảo về khiến Đông Hoàng không việc gì phải kiêng dè mãnh thú, nhưng đồng thời cũng chỉ có thể nín nhịn chờ Hậu Thổ tới, hoặc là tự bỏ chạy trước.

Mặc dù bản thân sơ sảy, nhưng mãnh thú Hỗn Độn cũng không phải là loài có thể gặp được ở bất cứ đâu, ông ta đã đồng ý với tràng chủ sẽ bắt mãnh thú cho hắn, trong thời khắc quan trọng để lôi kéo quan hệ như thế nào, sao có thể bỏ chạy được?

May mà Hậu Thổ tới đây rất nhanh, Lục Đạo Luân Hồi bàn xé rách Hỗn Độn, trực tiếp trấn áp mãnh thú, phong ấn nó lại rồi ném cho Đông Hoàng.

"Hậu Thổ đại nhân đưa ta về đi." Đông Hoàng thấp giọng thở dài: "Ta đã thuật lại chuyện kia cho nhóm ba người Thanh Nữ biết rồi."

"Được." Hậu Thổ gật đầu, không nói thêm gì nữa mà trực tiếp mang Đông Hoàng đi, sau đó lại tiếp tục trở về Hỗn Độn, nàng còn phải làm thần đèn Hỗn Độn.