Chương 1493 Di tích Ma Thần Hỗn Độn
Vừa nghe thấy phương pháp thành Thánh, trong lòng ba người Mặc Thiên nhất thời kích động như cắn thuốc vậy, chỉ còn thiếu mỗi việc rú lên rồi vọt đi tìm Hỗn Độn thạch.
"Long Đế, đây là Hỗn Độn thạch ta có." Thanh Nữ lấy mấy khối Hỗn Độn thạch to chừng một nắm tay ra giao cho Long Đê.
Sắc mặc ba người Mặc Thiên trở nên khó coi, Thanh Nữ, ngươi hay thật, ban nãy ngươi ném đá thường xuống sông, sau đó lúc nhìn thấy bọn ta vứt Hỗn Độn thạch xuống ngươi cũng không biết nhắc nhở một chút à? Đã nói là thế giao cơ mà?
"Mặc Lân tộc là dân du mục Hỗn Độn, hiểu biết rất nhiều về Hỗn Độn, chi bằng mời trưởng lão Mặc Thiên thay ta giải đáp thắc mắc?" Thanh Nữ nói: "Chẳng hạn như, trong Hỗn Độn còn có chủng tộc nào nữa?"
"Hỗn Độn quá rộng lớn, tuy bọn ta là dân du mục, nhưng cũng không dám nhận là hiểu rõ Hỗn Độn." Mặc Thiên ngẫm nghĩ: "Ta chỉ có thể nói một số điều mà chi mạch bọn ta hiểu."
"Chi mạch?" Thanh Nữ nhíu mày, Long Đế cũng tò mò nhìn bọn họ.
"Không sai, chi mạch." Mặc Thiên gật đầu, sắc mặt hơi khó coi: "Trước đây Mặc Lân tộc bọn ta cũng có một thế giới riêng, cũng giống như Thanh Thiên đại thế giới, bọn ta lấy thế giới làm trung tâm và dò xét Hỗn Độn."
"Có điều, ngàn vạn năm trước có mấy đại Đạo Cảnh phát hiện ra tộc ta, đồng thời nảy sinh mâu thuẫn, Đạo Cảnh tộc ta và những người đó giao thủ với nhau, phá nát cả thế giới, nên tộc ta chỉ đành lưu lạc trong Hỗn Độn." Mặc Thiên cười khổ.
"Sau khi vào Hỗn Độn còn có trẻ con cần chăm sóc, bọn ta xác định một phương hướng để đi theo, nhưng thu hoạch được quá ít, nên chỉ có thể chia thành mấy nhánh nhỏ để lang bạt khắp nơi, đồng thời giữ liên lạc thường xuyên." Mặc Nghiệp tiếp lời.
Long Đế và Thanh Nữ ngạc nhiên, lập tức hỏi: "Vậy các ngươi lưu lạc nhiều năm nay, có gặp được chủng tộc Hỗn Độn khác không?"
"Trong Hỗn Độn có không ít chủng tộc, và cũng có rất nhiều sinh linh." Sắc mặt Mặc Nghiệp hơi nặng nề: "Có chủng tộc xây dựng thành trì, lấy Hỗn Độn thạch bao bọc xung quanh để chống lại sự ăn mòn của Hỗn Độn, nhưng loại thành trì này rất ít, cứ qua một đoạn thời gian lại phải sửa chữa một lần."
"Có chủng tộc thì chiếm lấy một mảnh đất rồi tự thống trị, cũng có chủng tộc trở thành dân du mục như bọn ta." Nói tới đây, Mặc Nghiệp dừng lại một lúc rồi mới tiếp tục: "Còn có một chuyện nữa, đã lâu lắm rồi Đạo Cảnh không xuất hiện, hầu như sau khi tấn cấp Đạo Cảnh xong thì mọi người đều sẽ tiến vào sâu bên trong Hỗn Độn, không biết đi tới đó để làm gì, Đạo Cảnh tộc ta cũng đã tới đó."
"Sâu trong Hỗn Độn?" Hai người gật gù, không hỏi thêm nữa.
"Thần dược trong Hỗn Độn thì sao?" Long Đế hỏi, hắn đã giải thích rõ, hắn là sinh linh Hỗn Độn thoát xác thành, không hiểu biết gì về Hỗn Độn.
"Thần dược trong Hỗn Độn cũng không dễ tìm, trừ phi may mắn hoặc trồng nó." Mặc Nghiệp đáp: "Hỗn Độn quá lớn, muốn tìm được chúng hoàn toàn phải dựa vào may mắn, hơn nữa trong Hỗn Độn cũng không phải chỉ có mỗi cơ duyên thần dược này."
"Ồ? Còn cơ duyên gì nữa?" Long Đế và Thanh Nữ vội hỏi.
"Di tích Ma Thần Hỗn Độn, năng lượng Hỗn Độn bị biến dị do một nguyên nhân nào đó, hay Hỗn Độn Tạo Hóa được hình thành đều là những cơ duyên cực kỳ to lớn, đáng giá hơn bất kỳ thần dược nào." Mặc Nghiệp trả lời.
"Di tích Ma Thần Hỗn Độn? Hỗn Độn Tạo Hóa?" Trong lòng Long Đế thầm run lên, đây quả là một tin lớn, chắc hẳn bất cứ thần minh nào ở Thần giới, bao gồm cả tràng chủ, đều sẽ thấy hứng thú.
"Không sai, di tích Ma Thần Hỗn Độn, các ngươi cũng nói rồi, ba ngàn Ma Thần đại chiến, chết hơn hai ngàn vị, thể xác, thần niệm tàn tồn của các Ma Thần đã chết trận để lại đã để lại các di tích này."
Mặc Nghiệp nói, trong mắt hiện lên vẻ kích động, đồng thời cũng là sợ hãi: "Cơ duyên bên trong di tích Ma Thần Hỗn Độn thật quá khổng lồ, đủ để khiến võ giả Đạo Cảnh phát cuồng, và Thần Đế liều mạng tranh đoạt, song cũng cực kỳ nguy hiểm, các trận pháp bên trong đó có chứa sát cơ của Ma Thần, ngay cả Đạo Cảnh cũng chỉ có thể dùng mạng để đánh đổi."
"Ngươi từng vào di tích Ma Thần?" Long Đế hỏi.
"Từng may mắn sống sót một lần, có điều chỉ là tới đó một chuyến, không lấy được gì cả, còn suýt chết ở bên trong." Mặc Nghiệp tự giễu.
Trong Hỗn Độn tiềm tàng vô số cơ duyên, nếu may mắn đạt được một lần Hỗn Độn Tạo Hóa, rất có khả năng sẽ tiến bộ vượt bậc, thậm chí còn có khả năng giúp Thần Đế đột phá cảnh giới Đạo Cảnh, còn về thành Thánh, thì trường hợp này chưa xuất hiện.
Mà các di tích Ma Thần Hỗn Độn kia, có người may mắn nhặt được một ít thứ, nhưng cũng có người thiệt mạng, cuối cùng Hỗn Độn xảy ra biến động, di tích Ma Thần cũng biến mất theo.
Ba người Mặc Nghiệp thuật lại, di tích Ma Thần đã xuất hiện trong Hỗn Độn mấy lần, nhưng không có một lần nào là mọi người có thể càn quét sạch di tích Ma Thần, bên trong thật sự quá nguy hiểm.
Gì mà sát trận Hỗn Độn, tàn niệm Ma Thần Hỗn Độn, sát khí, thậm chí là dòng chảy hỗn loạn trong Hỗn Độn, cho dù là Đạo Cảnh thì cũng phải chết, tình huống tốt nhất cũng chỉ là nhặt được một ít đồ rồi đi ra ngoài, tuy chỉ lấy được một ít, nhưng có thể giúp thực lực Đạo Cảnh tăng tiến vượt bậc, cho nên khi di tích Ma Thần hiện thế, thì dù có nguy hiểm đến cỡ nào, các tộc trong Hỗn Độn cũng sẽ tiếp tục tiến vào đó.
"Không làm được Thánh Nhân, thì đều là sâu kiến." Long Đế thở dài, lời này là do tràng chủ nói.
"Đúng vậy, đều là sâu kiến." Mặc Nghiệp cũng nghĩ như thế, chênh lệch giữa đôi bên quá lớn.