← Quay lại trang sách

Chương 1511 Ai trong Thần Ma đạo tràng cũng không thích bị thiệt

Ầm

Sâu bên trong cổ thành, một cỗ thần uy mênh mông dấy lên, một thân ảnh già nua đạp phá Hỗn Độn, đứng giữa hư không với khí thế chọc trời và biển lửa vô biên, lão hỏi Thiên Đạo: “Không biết Thiên Đạo các hạ đến Ma Hỏa thành của ta, có gì chỉ giáo?”

Chỉ giáo? Thiên Đạo trầm mặc, ta có thể nói là ta chạy đại tới không?

“Bổn tọa sắp chứng đạo, nên du lịch khắp Hỗn Độn để chuẩn bị tìm một nơi bế quan.” Thiên Đạo lạnh lùng nói, đồng thời không khỏi có chút buồn bực, nếu Hậu Thổ không giở trò thì nó hoàn toàn có thể nói bản thân đã chứng đạo.

“Chứng đạo? Chứng đạo Thánh Nhân kia?” Lão giả chấn kinh, Ma Hỏa tộc không có đến di tích Ma Viên Hỗn Độn, nhưng việc chứng đạo đã được truyền đi khắp nơi, hiện tại nghe nói đến sắp chứng đạo, sao lão có thể không kích động được chứ.

“Đúng vậy.” Thiên Đạo cao ngạo đáp.

“Nơi tại hạ đang bế quan là một nơi cực kỳ yên tĩnh, Hỗn Độn khí được chuyển hóa cũng rất nhiều, các hạ có thể bế quan ở đó.” Lão giả vội ngỏ lời: “Chỉ mong các hạ chỉ điểm vài điều.”

“Không dám nhận là chỉ điểm, chúng ta giúp nhau ấn chứng võ đạo, đồng thời tiến bộ.” Thiên Đạo thản nhiên lên tiếng, chỉ điểm? Thần giới của ta không có một mống Đạo Cảnh nào, lấy cái gì để chỉ điểm? Học tập lẫn nhau, nghe ngươi giảng đạo trước rồi nói.

Ma Hỏa thành, nơi Đạo Cảnh bế quan.

Lão giả Đạo Cảnh nhiệt tình triển lộ võ đạo của bản thân, Thiên Đạo âm thầm hấp thu, sau đó nhanh chóng tính toán thông tin về Đạo Cảnh.

Lão giả nói hết từ những nền tảng cơ bản nhất tới Đạo Cảnh, không hề giấu giếm điều gì, Thiên Đạo hấp thu toàn bộ rồi tính toán một phen để hoàn thiện chúng, nhưng bởi vì chỉ mới gặp một vị Đạo Cảnh nên không hoàn thiện được bao nhiêu, nó vẫn chưa hiểu rõ về chúng.

“Trên con đường võ đạo, không có gì ngoài tu luyện thần hồn, thần thể, thần lực…”

Thiên Đạo mở miệng, giọng nói vang dội mang theo khí tức huyền ảo, xung quanh mọc lên ngàn vạn thần hoa, lộng lẫy rực rỡ như một không gian kỳ diệu.

Lúc vừa mới nghe được lời nói của Thiên Đạo, võ giả Đạo Cảnh lập tức nhíu mày, sau đó lập tức sững người rồi cuối cùng trở nên kinh hãi và phấn khích.

Võ đạo này giống hệt như những gì lão vừa nói, nhưng nó lại hoàn thiện hơn hẳn, y đang chỉ điểm lão!

Lão giả kích động, luận đạo chẳng phải chuyện gì to tát cả, có điều chỉ cần nghe một lần đã có thể hoàn thiện võ đạo của lão thì mới là thứ khiến người ta kinh ngạc, cũng khiến lão bội phục.

Thiên Đạo rất bình tĩnh, song hiện tại nó đang liên tục tính toán quy luật của đạo này, mà nó cũng sẽ không nói bản thân nó chi hiểu bấy nhiêu, nên chỉ có thể nói được mấy thứ này.

Sau khi câu cuối cùng vừa chấm dứt, thần hoa tan biến, kỳ cảnh biến mất, thần sắc Thiên Đạo lạnh lẽo, nhìn võ giả Đạo Cảnh đang nhắm mắt cảm ngộ, nó không khỏi cân nhắc tới việc chốc nữa sẽ tìm thêm mấy Đạo Cảnh nữa để luận đạo.

Làm thế này đáng tin hơn luận đạo với nhóm Hậu Thổ hơn nhiều, nhóm Hậu Thổ chỉ biết lấy tiền chứ chẳng dốc sức gì cả, nói tới nói lui cũng chỉ có mấy câu đó, có mấy lần Thiên Đạo tức tới mức suýt đã tẩn bọn họ một trận.

“Đa tạ Thiên Đạo các hạ chỉ điểm.” Lão giả đứng dậy cung kính hành lễ, thành khẩn cảm kích.

Thiên Đạo khẽ gật đầu, khí tức trên người ngày càng huyền diệu, giống như có thể chứng đạo bất cứ lúc nào.

“Thiên Đạo các hạ, không biết ngươi có thể chỉ điểm thêm một chút nữa không? Hỏa Minh tình nguyện dùng bảo vật để tỏ lòng cảm tạ.” Lão giả nhìn Thiên Đạo, do dự một lúc mới mở miệng.

Tuy rằng nói thế này có thể sẽ chọc giận Thiên Đạo, khiến người ta nghĩ lão lòng tham không đáy, nhưng quả thật lão rất muốn được chỉ điểm, không muốn kẹt mãi ở Đạo Cảnh.

“Ngươi muốn bổn tọa chỉ điểm cái gì?” Thiên Đạo thờ ơ lên tiếng, không hề tức giận, đối phương làm một người thẳng thắn, bản thân nó cũng thu hoạch được rất nhiều, nếu có thể tập trung nhiều võ giả Đạo Cảnh hơn nữa thì nó hoàn toàn có thể tự sáng tạo ra công pháp Đạo Cảnh.

“Hỏa Minh muốn cầu cách trở thành Thánh.” Lão giả Hỏa Minh thấy Thiên Đạo không tức giận thì thầm vui mừng, sốt sắng hỏi.

“Phương pháp thành Thánh?” Thiên Đạo nhíu mày, tỏ vẻ bản thân cũng không biết, ngay cả Đạo Cảnh ta còn không hiểu thì sao biết được cách thành Thánh?

“Đúng vậy, chỉ cần Thiên Đạo các hạ có thể truyền thụ phương pháp thành Thánh, Hỏa Minh nguyện đánh đổi bằng bất cứ thứ gì.” Hỏa Minh cắn răng, không thèm đếm xỉa tới những chuyện khác nữa.

Chỉ cần có thể thành Thánh, đứng ở cấp bậc Ma Thần Hỗn Độn thì có cái gì mà lão không lấy được?

Hỏa Minh đã dừng chân ở Đạo Cảnh quá lâu, không chỉ lão mà các Đạo Cảnh khác cũng vậy, kết cục tốt nhất của những ai liều lĩnh trùng kích cảnh giới chính là tàn phế, cần tìm thần dược để trị thương, còn kết cục thảm hại thì không cần nói tới nữa, cỏ trên mộ cũng đã cao mấy chục mét rồi.

Thiên Đạo trầm mặc, ban nãy nó vừa mới nói bản thân sắp sửa chứng đạo, đang muốn tìm một nơi bế quan, nếu bâu giờ lại nói không có phương pháp thành Thánh thì chắc chắn Hỏa Minh sẽ không tin.

“Chắc hẳn ngươi đã biết làm cách nào để thành Thánh rồi chứ?” Thiên Đạo thản nhiên nói.

“Biết, dùng sức mạnh, trảm tam thi, công đức để chứng đạo, nhưng cách làm cụ thể thì ta không biết.” Hỏa Minh cười khổ.

Tuy rằng có ba phương án, nhưng ba phương án này phải làm thế nào, Giang Thái Huyền lại không nói rõ.

“Bổn tọa cũng không biết dùng sức mạnh chứng đạo và trảm tam thi, bổn tọa dự định chứng đạo bằng công đức.” Thiên Đạo lên tiếng.

“Xin hỏi, nên làm thế nào để chứng đạo bằng công đức?” Hỏa Minh vội hỏi.

“Ừm, bổn tọa sắp chứng đạo, cần rất nhiều tài nguyên, Hỗn Độn thạch cũng vậy.” Thiên Đạo chần chừ một lúc, cuối cùng quyết định ra giá.

“Chuyện nhỏ, đại nhân chờ một chút.” Hỏa Minh bỏ lại một câu, sau đó nhanh chóng rời đi.

Thiên Đạo âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nhắm mắt trầm ngâm: “Cơ thể này của Hậu Thổ quả thật có chút huyền diệu, có điều Hậu Thổ đáng ghét này lại hạ cấm chế, không cho ta thăm dò.”

Thiên Đạo rất bực bội, cỗ cơ thể này vô cùng cường đại, cũng ẩn chứa rất nhiều điều bí ẩn, nhưng Hậu Thổ đã nhanh tay hạ cấm chế khiến Thiên Đạo không thể thăm dò được, nếu cứ cứng đầu muốn thăm dò thì chắc chắn sẽ kinh động tới Hậu Thổ.

“Ai trong Thần Ma đạo tràng cũng không chịu bị thiệt.” Thiên Đạo lạnh lùng nghĩ, cái đám keo kiệt này, sớm muộn gì cũng có ngày bản Thiên Đạo trở nên cường đại.