← Quay lại trang sách

Chương 1510 Bổn tọa là Thiên Đạo

“Xin tràng chủ liên lạc với bọn họ.” Thiên Đạo gấp gáp lên tiếng.

Giang Thái Huyền liên hệ với ba vị Thần Ma, Lão Quân vừa nghe xong thì lập tức từ chối, để Thiên Đạo nhập thể thật quá nguy hiểm.

“Thật ra chỉ là một sợi ý thức mà thôi, các ngươi không có lòng tin đến thế à?” Giang Thái Huyền hỏi Hậu Thổ và Thông Thiên.

“Không phải không có lòng tin, mà là phiền phức, nếu chỉ có một luồng ý thức thôi thì bọn ta thấy sao cũng được, nhưng nếu vào rồi không chịu đi nữa thì rất khó trục xuất khỏi cơ thể, ảnh hưởng đến tiến độ hồi phục của bọn ta.” Hậu Thổ và Thông Thiên trả lời.

“Nếu đưa căn nguyên Thiên Đạo để đảm bảo nó sẽ rời khỏi cơ thể thì sao?” Giang Thái Huyền nói: “Chúng ta hoàn toàn không cần phải lo lắng Thiên Đạo giở trò, chờ khi nào Hầu Tử xuất quan thì ta tin chắc rằng hắn không kém các ngươi là bao, một khi Thiên Đạo giở trò thì bốn vị cứ liên thủ lại, cho dù không đánh chết được nó thì cũng có thể đuổi nó đi ngủ thêm lần nữa.”

“Nếu giao căn nguyên Thiên Đạo ra, đương nhiên bọn ta sẽ đồng ý.” Hậu Thổ và Thông Thiên giáo chủ đáp.

Tràng chủ nói không sai, nếu nó chọc giận bọn họ thì bốn người cùng hợp tác khiến Thiên Đạo trọng thương, để Thần giới tiếp tục rơi vào chuỗi ngày không có Thiên, chờ khi nào Bàn Cổ đến đây thì có thể tàn sát ngay lập tức.

Giang Thái Huyền nhìn sang Thiên Đạo, thở dài: “Mượn xác quá nguy hiểm, chắc hẳn ngươi cũng biết điều này.”

“Bọn họ không đồng ý?” Thiên Đạo rất thất vọng.

“Không phải là không đồng ý, mà là quá nguy hiểm, ngươi phải có gì đó để đảm bảo, vả lại mượn xác có thể để lại thương tích, nếu ngươi không bồi thường thì e rằng bọn họ sẽ không chịu.” Giang Thái Huyền nói một cách uyển chuyển.

“Muốn có căn nguyên Thiên Đạo?” Thiên Đạo cười lạnh.

“Ngươi thật thông minh.” Giang Thái Huyền bĩu môi.

“Một sợi, tùy ý mượn xác trong mười năm.” Thiên Đạo trầm giọng lên tiếng.

“Ha ha, vậy ngươi cứ ở lại chỗ này đi, Thần Ma đạo tràng của ta phát triển tới bây giờ cũng chưa được mấy năm, thế mà một sợi căn nguyên của ngươi đã đòi mượn xác mười năm?” Giang Thái Huyền chế nhạo.

Thời gian mười năm, chỉ cần Hỗn Độn có tiền thì ngay cả Bàn Cổ ta cũng mời tới được, lúc đó ta còn cần để ý tới căn nguyên Thiên Đạo của ngươi?

Đến lúc đó có những Thần Ma như Bàn Cổ, Hồng Quân giảng đạo, chắc chắn còn tốt hơn cả một sợi căn nguyên Thiên Đạo.

“Vậy một năm?”

“Tạm biệt!” Giang Thái Huyền dứt khoát xoay người đi, bây giờ là ngươi xin ta, chứ không phải ta xin ngươi, đừng hòng lừa bản tràng chủ!

“Vậy ngươi nói xem bao lâu.” Thiên Đạo tiếp tục lên tiếng.

“Một ngày.” Giang Thái Huyền bĩu môi.

“Không được, một sợi căn nguyên của ta đáng giá một ngàn vạn, ngươi bảo ta tiêu một ngàn vạn một ngày?” Thiên Đạo chấn động: “Ta còn phải bỏ tiền ra thuê, ngươi xem ta là con dê béo đó hả?”

“Vậy ngươi muốn bao lâu?” Giang Thái Huyền nhìn Thiên Đạo, lâu quá thì không được.

“Nửa năm?”

“Một tháng, cùng lắm cho thêm một ngày, ngươi cứ ở lại Thần giới tự nghĩ cách đi, tài nguyên trong Hỗn Độn cực kỳ phong phú, một ngày kiếm một ngàn vạn cũng không phải việc gì khó.” Giang Thái Huyền lập tức từ chối.

“Vậy được, một tháng.” Thiên Đạo chỉ đành đồng ý.

“Một sợi căn nguyên, tùy ý mượn xác trong một tháng, hai người các ngươi, ai làm.” Giang Thái Huyền hỏi.

“Ta.” Hậu Thổ trả lời.

“Lần sau để ta.” Thông Thiên giáo chủ không tranh giành, chỉ cần không có phần của Lão Quân là được.

Hậu Thổ trở lại, Thiên Đạo trực tiếp tách một sợi căn nguyên ra đưa cho nàng, sau đó lại tách một luồng sáng bảy sắc ra rồi bay thẳng vào trong cơ thể Hậu Thổ.

Hậu Thổ lóe sáng một cái, Lục Đạo Luân Hồi bàn bay ra ngoài, lại xuất hiện thêm một Hậu Thổ, nàng bình tĩnh nói: “Bổn tọa bình tâm một lúc.”

Thiên Đạo: “…”

Mẹ nó, hai cơ thể? Má nó chứ ngươi có hai cơ thể mà còn lừa một sợi căn nguyên của ta?

Giang Thái Huyền ngẩng đầu nhìn trời, không ngờ Hậu Thổ còn có cả chiêu này, Thông Thiên giáo chủ còn có tam thi, có khi nào tới lúc đó sẽ chia một trong ba ‘thi’ (*) cho Thiên Đạo tự chạy đi chơi một mình không?

(*) thi thể

“Đối xử với cơ thể của bổn tọa cho tốt, nếu ngươi không cần nữa thì bổn tọa sẽ lấy lại.” Hậu Thổ bỏ lại một câu rồi tiến vào Hỗn Độn.

“Cáo từ!” Giang Thái Huyền nhanh chóng rời đi, thứ mà Hậu Thổ đưa cho Thiên Đạo rõ ràng là Tổ Vu thể mà nàng lột xác có được.

“Tuy rằng hơi tệ một chút, nhưng vẫn có thể chịu đựng được một phần thiên uy của ta, hơn nữa thực lực của cơ thể này cũng cực kỳ cường đại, giết một Đạo Cảnh cũng dễ như trở bàn tay.” Thiên Đạo trầm ngâm, sau đó bước vào Hỗn Độn.

Vừa tiến vào bên trong, Thiên Đạo trực tiếp xé rách Hỗn Độn, Tổ Vu thể của Hậu Thổ cộng thêm thực lực của Thiên Đạo, cũng có thể cho nó di chuyển trong Hỗn Độn một thời gian ngắn.

Tốc độ của Thiên Đạo cực kỳ nhanh, một lần nhấc chân có thể đi được mấy trăm ngàn dặm, chỉ trong chớp mắt đã đứng bên trên một tòa cổ thành, Thiên Đạo không thu hồi lại uy áp dữ dội sắc bén, khiến tất cả sinh linh trong cổ thành kinh hãi ngẩng đầu, hoảng sợ nhìn Thiên Đạo.

“Cỗ uy áp này, tuy không bằng Ma Thần Hỗn Độn, nhưng lại vượt xa Đạo Cảnh.” Một tôn Thần Đế đỉnh phong kinh ngạc nhìn Thiên Đạo, thì thào nói: “Chẳng lẽ người này sắp chứng đạo ư?”

“Ngươi là ai? Dám cả gan ngự không trong thành?” Một giọng nói phẫn nộ vang lên, một tôn Thần Đế ngự không lên, song lại không động thủ mà chỉ dò hỏi, hết cách, cỗ uy áp này quá mạnh, hắn dám lên đây đã là dũng cảm lắm rồi.

“Bổn tọa Thiên Đạo!” Thiên Đạo lạnh lùng đáp, không mang theo chút tình cảm nào.

“Thiên Đạo?” Thần Đế sững người, hoang mang không thôi, sinh linh trong cổ thành cũng bối rối, bọn họ chưa từng nghe thấy danh xưng này.