← Quay lại trang sách

Chương 1522 Đạo tràng của Bàn Cổ và Hồng Quân

Hậu Thổ dẫn Thiên Đạo đi tìm Giang Thái Huyền đang bế quan trong Hỗn Độn.

“Ngươi muốn chứng đạo?” Vừa nghe thấy ý đồ của Thiên Đạo, Giang Thái Huyền cũng sửng sốt, ngươi chứng cái gì cơ? Ai tới chỉ ta xem, Thiên Đạo chứng đạo bằng cách nào?

“Đúng.” Thiên Đạo trả lời chắc nịch, chứng tỏ bản thân không nói đùa.

“Chẳng lẽ ngươi đã lấy được thứ đó?” Giang Thái Huyền thầm kinh ngạc, vội vàng hỏi Thiên Đạo, chắc Thiên Đạo không lấy được Hồng Mông Tử Khí đâu nhỉ?

“Thứ gì?” Thiên Đạo hoang mang: “Công đức? Đó chẳng phải là bịa ra lừa người khác thôi sao?”

“Cơ duyên thành Thánh?” Giang Thái Huyền nói mập mờ.

“Cơ duyên thành Thánh là cái gì?” Thiên Đạo càng thấy khó hiểu: “Muốn thành Thánh còn cần có cơ duyên thành Thánh?”

“Khụ, cơ duyên thành Thánh chính là cửa ải để lĩnh ngộ Thánh Nhân.” Giang Thái Huyền khẽ ho một tiếng, sau khi chắc chắn rằng vị này chưa có được Hồng Mông Tử Khí thì trong lòng thầm thở phào nhẹ nhõm.

Hồng Mông Tử Khí, cơ duyên thành Thánh, không biết ở Hỗn Độn có bao nhiêu sinh linh, mà số lượng Đạo Cảnh đỉnh phong cũng có rất nhiều, chẳng qua hiện tại vẫn chưa trở về, nếu bọn họ có được Hồng Mông Tử Khí thì rất có khả năng sẽ chứng đạo thành công.

“Nói thử xem ngươi định chứng đạo như thế nào, tìm ta làm gì.” Giang Thái Huyền nhanh chóng lảng sang chuyện khác.

“Thật ra cũng không phải chứng đạo, mà là ta muốn dẫn Đạo Cảnh vào Thần giới.” Thiên Đạo đáp.

“Dẫn vào Thần giới? Ngươi không sợ Thần giới bị đánh nát luôn à?” Giang Thái Huyền biến sắc, Thiên Đạo điên rồi hả?

“Thế nên ta mới thỉnh giáo tràng chủ đấy thôi, phải làm như thế nào để sau khi bọn họ vào Thần giới rồi vẫn không ngông cuồng xằng bậy, mà ngoan ngoãn nghe lời.” Thiên Đạo trả lời: “Nếu bọn họ có thể triển lộ võ kỹ và tu luyện ở Thần giới, sẽ rất có lợi với ngô.”

Giang Thái Huyền vỡ lẽ, cũng thở phào một hơi, làm hắn còn tưởng Thiên Đạo muốn chơi trò chứng đạo thật.

Giang Thái Huyền nhìn Thiên Đạo, nhíu mày trầm tư: “Thật ra, muốn khiến bọn họ vẫn ngoan ngoãn sau khi vào Thần giới thì khá khó khăn, mà khó khăn ở đây là ngươi có chịu trả giá hay không.”

“Ta phải trả giá thứ gì? Nếu là căn nguyên thiên đạo, ngươi…”

“Bốn sợi, chỉ cần bốn sợi, bản tràng chủ bày kế này cho ngươi, đảm bảo chỉ lời không lỗ.” Giang Thái Huyền nói.

“Bốn sợi căn nguyên Thiên Đạo, chỉ để mua một mưu kế? Tràng chủ, ngươi chém giá cắt cổ quá.” Thiên Đạo nổi giận, ngươi đúng là biết giở công phu sư tử ngoạm.

Giang Thái Huyền điềm nhiên nhìn nó: “Không thì ngươi tự nghĩ cách đi.”

“Nếu đưa bốn sợi, vậy ta tổn thất hết…”

“Ngươi kiếm được không ít tiền trong Hỗn Độn, chắc chắn có thể bù lại số này, vả lại, ta đã nói rồi, đảm bảo chỉ lời không lỗ.” Giang Thái Huyền thờ ơ lên tiếng.

“Thôi được rồi, bốn sợi thì bốn sợi, nếu như lỗ thì ta sẽ, ta sẽ…” Thiên Đạo suy nghĩ một hồi lâu, thôi, nó không làm gì được hắn, đúng là tức chết Thiên mà.

“Ngươi đi đi, về Thần giới lấy căn nguyên Thiên Đạo trước, sau đó bản tràng chủ sẽ nói chuyện với ngươi.” Giang Thái Huyền đứng dậy nhìn sang Hậu Thổ.

Hậu Thổ khẽ gật đầu, mang Thiên Đạo và Giang Thái Huyền về Thần giới.

Thiên Đạo nhanh chóng lấy bốn sợi căn nguyên ra, hiện tại nó cực kỳ muốn biết nghe kế của Giang Thái Huyền, sau đó chạy tới đạo tràng mua một đống đồ để giúp bản thân khôi phục.

“Gọi Thông Thiên, Lão Quân, Đại Thánh, các ngươi mỗi người một sợi.” Giang Thái Huyền bảo.

“Đa tạ tràng chủ.” Hậu Thổ khẽ gật đầu rồi truyền tin cho bọn họ, Hầu Tử vẫn đang bế quan, tạm thời cứ giữ đó đã.

“Tràng chủ, ngươi nói xem, ngươi có cách gì.”

Thiên Đạo xuất hiện thêm lần nữa, quang cầu bảy sắc cũng trở nên ảm đạm hơn nhiều.

“Đơn giản thôi, đạo tràng của Bàn Cổ và Hồng Quân.” Giang Thái Huyền bình tĩnh nói: “Bàn Cổ tạo ra Thần giới, Hồng Quân truyền đạo cho Thần giới, Thần giới này chính là đạo tràng của hai vị Ma Thần Hỗn Độn, thân là đạo tràng của Ma Thần đứng thứ nhất và đứng thứ hai, chắc chắn sẽ thu hút bọn họ đến đây.”

“Đến lúc đó, ngươi bố trí thêm một chút, ngươi đã hiểu không ít về Đạo Cảnh rồi, ta tin ngươi có thể lo liệu được, sau đó lại làm thêm vào đạo âm, vang lên lúc ẩn lúc hiện cho bọn họ nghe, để bọn họ có cảm giác đã lĩnh ngộ, nhưng rốt cuộc vẫn chẳng lĩnh ngộ được gì.”

Giang Thái Huyền bĩu môi: “Sẵn tiện tạo ra thêm một toà Tử Tiêu Cung, thờ phụng Hồng Quân Ma Thần gì đó, đến lúc đó truyền chuyện này ra bên ngoài.

Thiên Đạo tính toán tính khả thi của kế sách này, kết quả tính được khả năng thành công rất cao, nếu làm tốt thì thật sự có thể chỉ lời không lỗ.

“Ta đã soạn sẵn bài thơ luôn rồi, đến khi đó ngươi khắc nó lên Hỗn Độn thạch, đảm bảo sẽ càng hiệu quả.” Giang Thái Huyền nhớ lại một đoạn rất nổi tiếng trên mạng ở kiếp trước.

“Thơ gì?” Thiên Đạo hỏi.

“Trước có Bàn Cổ sau có Thiên, Hồng Quân cũng xếp ở trước Thiên, Bàn Cổ chứng đạo trời Hỗn Độn, Hồng Quân truyền thế vạn ngàn năm.” Giang Thái Huyền dứt khoát đổi lại nội dung ở kiếp trước, mấy câu đó cũng là do người ta chế lại, bây giờ hắn cũng thuận miệng chế thêm lần nữa.

“Được.” Thiên Đạo đồng ý, cũng không nói gì về chi tiết Bàn Cổ và Hồng Quân đứng trước Thiên, nó chỉ hỏi: “Lần này ngươi không lừa ngô đó chứ? Bàn Cổ và Hồng Quân là Ma Thần Hỗn Độn thật?”

Trước đây Thiên Đạo chí cao vô thượng, đừng nói lừa, chỉ cần bất kính một chút thì Thiên cũng sẽ bắt kẻ đó trả giá, nhưng Giang Thái Huyền lại cứ lừa nó hết lần này tới lần khác, dám lừa cả căn nguyên Thiên Đạo của nó, nhưng đáng giận nhất chính là nó lại không thể làm gì hắn.

Thân là Thiên Đạo mà lại như thế này, quả thật chẳng có ai ngoài nó.

“Thật sự là Ma Thần Hỗn Độn.” Giang Thái Huyền khẳng định, song trong lòng lại thầm nghĩ, nếu ngươi không tin, đợi khi nào bản tràng chủ mời bọn họ ra sẽ cho ngươi biết mặt.

“Vậy phải bố trí như thế nào?” Thiên Đạo hỏi, Thiên Đạo không biết gì về Bàn Cổ và Hồng Quân, càng đừng nói tới việc luyện chế Tử Tiêu Cung.

“Ba trăm vạn, ba vị Thần Ma sẽ xử lý giúp ngươi.” Giang Thái Huyền cười nói.

Quang cầu bảy sắc chấn động, suýt đã xông thẳng qua, mẹ nó, ngươi đừng có hố ta nữa được không? Chỉ bố trí một đạo tràng giả mà ngươi cũng đòi tiền?

Hết cách, Thiên Đạo đành lấy thẻ hội viên ra để hắn trừ tiền.