Chương 1521 Bổn tọa muốn chứng đạo
Phệ Cửu vừa đi không bao lâu thì Phệ Kình Thiên lại đến, hắn lấy ra một đống Hỗn Độn thạch và thần dược, tặng miễn phí một nửa để làm công đức, một nửa thì đổi lấy phần thưởng.
Bên trong Hỗn Độn, Giang Thái Huyền nhìn thoáng qua tiến độ nhiệm vụ, hiện tại đã được hơn một trăm tỷ, không qua mấy ngày nữa là sẽ có thể hoàn thành nhiệm vụ, nhận được Thần Ma mới.
“Tốc độ tăng cường thể chất đang chậm dần lại, gần đây ăn nhiều Hỗn Độn đan như vậy đã đủ mạnh rồi, nhưng vẫn chưa thể đạt đến cấp bậc Ma Thần Hỗn Độn.” Giang Thái Huyền nhíu mày.
Quả thật hắn không tài nào tưởng tượng được rốt cuộc thần thể của Ma Thần Hỗn Độn sẽ mạnh đến mức nào, dạo gần đây, hầu như tất cả số tiền mà hắn kiếm được đều đã dùng để mua Hỗn Độn đan.
Hiện tại, thần hồn thông thấu, thần thể cường đại, còn có một cỗ năng lượng mênh mông đủ để tạo nên cảnh tượng long trời lỡ đất, thậm chí bên trong cơ thể của hắn còn có thêm một cỗ thanh quang đang liên tục tẩy luyện thể phách.
Năng lượng Hỗn Độn được chứa trong cơ thể đang nhanh chóng phân giải, dung hợp vào cơ thể để tiếp tục nâng cao thực lực của hắn dưới sự tẩy luyện của thanh quang.
Cuối cùng cũng có chủng tộc tìm tới Hỗn Độn cổ thôn, tổng cộng ba người, vừa nhìn thấy hai phiến đá, bọn họ cũng giật mình sửng sốt: “Sánh ngang tổ tiên, vượt qua tổ tiên, các ngươi vũ nhục tổ tiên!”
“Thành Thánh rồi, đương nhiên có thể sánh ngang.” Long Đế nói với vẻ sâu xa: “Ngô chính là phó thôn cổ thôn Hỗn Độn, các ngươi là ai?”
“Cổ thôn Hỗn Độn? Nơi này chính là cổ thôn Hỗn Độn?” Ba người sững sờ, sau đó lập tức mừng rỡ, cổ thôn Hỗn Độn, có thể làm công đức!
“Muốn tích công đức thì tìm Tiểu Hàm Hàm, nếu là chuyện khác, có thể hỏi ngô.” Long Đế thờ ơ lên tiếng.
“Tiểu Hàm Hàm?” Ba ngươi ngơ ngác, rồi nhìn sang Tiểu Hàm Hàm được bọc trong chiến y, hai mắt ưu sầu, không ngừng lẩm bẩm nói cổ thôn còn dang dở nhiều việc, thiếu thốn Hỗn Độn thạch và thần dược.
Bên cạnh Tiểu Hàm Hàm còn có một phiến đá, ghi rõ Phệ Minh Thôn Phệ tộc đã quyên tặng bao nhiêu, làm được bao nhiêu công đức, và dùng công đức mời Hậu Thổ cấp Thánh Nhân giảng đạo ra sao.
“Thánh Nhân giảng đạo?”
Ba người nhìn sang Tiểu Hàm Hàm với ánh mắt nóng cháy, bọn họ không đến di tích Ma Thần nên đã bỏ lỡ việc xem Tôn Hầu Tử triển lộ võ kỹ, hôm nay biết được có thể dùng công đức để mời Thánh Nhân giảng đạo thì sao có thể không kích động được chứ?
Chứng đạo còn cách bọn họ quá xa, nhưng mời Thánh Nhân giảng đạo lại là chuyện thật việc thật, việc Phệ Minh tấn cấp Đạo Cảnh và luận đạo với Thiên Đạo đã được truyền đi khắp nơi.
“Bọn ta là Ma Hỏa tộc, tới để làm công đức.” Ba người vội vàng tranh nhau đưa thần dược và Hỗn Độn thạch cho Tiểu Hàm Hàm.
“Ôi, các ngươi đừng gấp, để lại một ít cho bản thân dùng nữa chứ.” Tiểu Hàm Hàm tốt bụng khuyên.
“Tiểu Hàm Hàm, bọn ta đã quyết định rồi, những thứ này không có tác dụng gì nhiều với bọn ta, công đức quan trọng nhất.” Ba người gấp gáp nói, nhất quyết muốn tặng miễn phí.
“Thôi được, vậy ta không cản các ngươi nữa.” Tiểu Hàm Hàm híp mắt nhận lấy, hy vọng chút nữa các ngươi không hối hận.
Ba người tặng xong hết, lúc này mới đến chỗ Long Đế.
Long Đế cao giọng cười, tiếp đó thẳng thắn nói đến Hỗn Độn đan và Hỗn Độn khí cùng với đạo ý, sắc mặt ba người trở nên rất khó coi, cực kỳ muốn đòi lại một phần tài nguyên mới tặng đi ban nãy.
Ba người thở dài, suýt chút đã bật khóc tại chỗ, cuối cùng thầm an ủi bản thân một phen, sau đó rời khỏi cổ thôn, sẵn tiện truyền tin tức này về.
Không bao lâu sau, cổ thôn Hỗn Độn chào đón thêm sinh linh các tộc, Đạo Cảnh các tộc cũng nhanh chóng góp mặt, đến làm công đức.
“Đổi Hỗn Độn đan, Hỗn Độn khí, đạo ý, có thể sánh ngang tổ tiên, vượt qua tổ tiên.” Long Đế hô lên: “Tuyệt đối không thể vì công đức mà bỏ quên việc tu luyện của bản thân.”
“Đạo ý có thể giúp Đạo Cảnh nâng cao thực lực, không cần phải cực khổ cảm ngộ.” Long Đế tiếp tục bổ sung thêm một câu.
“Đổi đạo ý!” Võ giả Đạo Cảnh tức khắc lên tiếng, chỉ khi lên đến Đạo Cảnh mới biết ngộ đạo khó thees nào, trừ phi ăn thần dược Đạo Cảnh, bằng không cho dù có là cấp Thần Đế thì cũng chẳng có tác dụng gì.
“Một nửa dùng để đổi phần thưởng, một nửa làm công đức.” Tiểu Hàm Hàm nói: “Phát triển đồng đều mới là đúng đắn.”
“Tiểu Hàm Hàm.” Thiên uy dao động, Thiên Đạo xuất hiện.
“Thiên Đạo, ngươi cũng đến đây làm công đức à?” Tiểu Hàm Hàm hoang mang, ngươi không chạy đi kiếm tiền, tới đây làm gì?
“Không, bổn tọa muốn chứng đạo!” Thiên Đạo chậm rãi lắc đầu, trầm giọng đáp: “Ta đến tìm trưởng thôn, thương lượng chuyện chứng đạo.”
Tiểu Hàm Hàm: “...”
Bớt giỡn, ngươi thì chứng cái gì mà chứng? Con mẹ nó ngươi là Thiên Đạo mà!
“Chúc mừng Thiên Đạo đạo nhân.” Chúng sinh linh Hỗn Độn hâm mộ không thôi.
Thanh Thiên tộc và Mặc Lân tộc ngây người, vị này không phải Hậu Thổ đại nhân ư, sao tự dưng lại biến thành Thiên Đạo, còn nói sắp chứng đạo nữa vậy?
“Ngươi muốn chứng đạo?” Hỗn Độn bị xé rách, Hậu Thổ xuất hiện, nhìn Thiên Đạo với ánh mắt kỳ lạ, ngươi muốn giả trò gì, ngươi đã là Thiên Đạo rồi, còn chứng gì nữa?
“Có hai Thiên Đạo đại nhân?” Sinh linh Hỗn Độn nghi hoặc, hình như có gì đó sai sai, bọn họ cũng biết phép phân thân, nhưng đây tuyệt đối không phải phân thân, khí tức của hai người hoàn toàn khác nhau, con đường tu luyện cũng không giống.
“Đúng vậy, ta sẽ chứng đạo Thánh Nhân.” Sắc mặt Thiên Đạo lạnh lùng, trong mắt không chứa bất kỳ cảm xúc nào.
“Ngươi theo bổn tọa qua đây.” Hậu Thổ phất tay xé rách Hỗn Độn rồi lập tức biến mất, Thiên Đạo cũng nhanh chóng đi theo.
“Chuyện này là sao vậy?” Các tộc bối rối, Thanh Thiên tộc và Mặc Lân tộc vội hỏi.
“Hậu Thổ nương nương thấy thiên phú của Thiên Đạo cực cao, bản thể ngộ đạo, song không thể xuất quan, Hậu Thổ thấy nó tu hành cực khổ, nên mới cho nó mượn một phân thân.” Tiểu Hàm Hàm giải thích.
“Thì ra là thế.” Mọi người bừng tỉnh, ngày càng cảm thấy kính phục: “Không hổ là Thiên Đạo, ngay cả Hậu Thổ cũng cho nó mượn phân thân.”
Tiểu Hàm Hàm bĩu môi, một sợi căn nguyên Thiên Đạo, đổi lại là ta, ta cũng cho mượn, chẳng qua Thiên Đạo không vừa mắt ta.