Chương 1573 36 đạo pháp, 72 thần thông
Chín vị Ma Thần Vệ rơi vào trầm tư, cuối cùng nhìn sang Đạo Tam: “Chuyến này vốn là chúng ta bí mật đi ra ngoài.”
“Các, các ngươi sẽ không muốn bắt ta về Đạo Đình trộm đó chứ?” Mặt Đạo Tam trắng bệch, bạch y nữ tử chỉ trộm một thanh kiếm đã phái các ngươi ra ngoài, nếu ta trộm nữa, sẽ lại dẫn thêm một nhóm Ma Thần Vệ tới? Hoặc là, cường giả mạnh hơn?
“Đây là Đạo Lệnh của bọn ta, ngươi cầm nó tới kim khố của bọn ta để lấy tài nguyên, nếu có đại nhân hỏi tới, ngươi dùng một lý do để lấp liếm đi.” Chín vị Ma Thần Vệ lấy lệnh bài ra, vứt cho Đạo Tam.
“Lý do gì?” Đạo Tam cực kỳ thấp thỏm, con mẹ nó ta phải dùng ra lý do gì mới qua mắt được vị đại nhân đó?
“Nói đúng như sự thật, mời nhóm lão tổ này tìm người, cần giao tài nguyên.” Chín vị Ma Thần Vệ suy nghĩ một lúc rồi lên tiếng: “Mấy tộc đàn này quá nghèo, tham lam cũng là chuyện bình thường.”
“Được.” Đạo Tam nhận lấy Đạo Lệnh, chuyện đến nước này cũng không còn cách nào khác, sống chết của hắn đang nằm trong tay mấy tên này, không nghe lời thì sẽ chết.
Nhìn Đạo Tam rời đi, Ma Thần Vệ hài lòng gật đầu, bọn họ có thể yên tâm rồi.
Chẳng mấy chốc Đạo Vô Nhai đã tiến vào, nhóm Phệ Cửu vẫn chưa trở lại, bọn họ đang liên lạc với Đạo Minh: “Các ngươi chuẩn bị xong chưa?”
“Sắp rồi, sẽ chuẩn bị xong xuôi ngay thôi, ngươi có thể nói với bọn họ vị trí của bọn ta trước, chỗ đó đã có người bố trí rồi.” Đạo Minh truyền âm qua.
“Được.” Nhóm Phệ Cửu hài lòng gật đầu, lúc này mới tìm Đạo Vô Nhai: “Tin tốt đây, đã tìm được thần đèn rồi.”
“Nhanh như vậy?” Ma Thần Vệ kinh ngạc.
Gương mặt Đạo Vô Nhai không hề có biểu cảm gì, lão rất bội phục hiệu suất làm việc của bọn họ, ngay cả Đạo Đình cũng không bằng.
“Đương nhiên, đây là địa bàn của bọn ta cơ mà.” Phệ Cửu cười khẽ, hắn nhìn sang Hỏa Minh: “Lần này là do Hỏa Minh đạo huynh tìm được, thần đèn đang ở Ma Hỏa tộc.”
“Chúng ta mau qua đó.” Ma Thần Vệ vội vàng đứng dậy, dừng lại một chút lại nói tiếp: “Chút nữa bọn ta sẽ bù thêm tài nguyên cho ngươi, Đạo Tam đã về lấy rồi.”
“Cùng là người ở Đạo Đình, ta tin tưởng chư vị.” Hỏa Minh lên tiếng: “Chư vị đi theo ta.”
Một nhóm lão tổ dẫn Ma Thần Vệ tới Ma Hỏa tộc, Đạo Vô Nhai cũng đi theo.
Tộc nhân của Ma Hỏa tộc cũng trải qua cuộc sống rất kham khổ, nhìn thấy Hỏa Minh trở về, mọi người vội vàng quỳ xuống đón tiếp: “Lão tổ, bọn ta đã không được nếm thử mùi vị của thần dược mấy trăm năm nay rồi.”
“Khụ, nói nhảm cái gì đó, chẳng phải hôm qua đã đưa các ngươi một gốc thần dược rồi sao, chia ra hết chưa?” Hỏa Minh ho khan một tiếng, mặt mũi cũng không bình tĩnh nổi nữa.
Ma Thần Vệ: “...”
Mẹ nó chứ bây giờ bọn ta có muốn quỵt nợ cũng ngại không dám quỵt nữa, nhiều người như vậy mà chỉ chia một gốc thần dược? Ngươi định đun một dòng sông lên để nấu gốc thần dược này, rồi mỗi người uống một miếng hả?
Đạo Vô Nhai yên lặng không lên tiếng, nghèo kiểu này ta cũng hết cách, tài nguyên của ta phải để lại cho Thánh Nhân giảng đạo.
“Chư vị, thần đèn ở bên kia, các ngươi chỉ cần ma sát thạch bình đó một tí là có thể mở được, thần đèn sẽ xuất hiện.” Tất Phương Hoa chỉ về một hướng.
Ma Thần Vệ vội vàng chạy qua, quả nhiên có một bình Hỗn Độn thạch ở đó, bọn họ lập tức ma sát theo lời Tất Phương Hoa nói để mở nắp bình.
Thạch bình hiển hóa, một luồng sáng vàng vọt ra ngoài, một bóng người xuất hiện, người nọ không mang theo bất cứ khí tức nào, vẻ ngoài cũng mơ hồ, nhìn không rõ mặt mũi: “Ngô là thần đèn Vũ Tương, các ngươi đã đánh thức bản thần, vận khí không tệ, có thể nhận được một nguyện vọng.”
“Tham kiếm đèn thần.” Ma Thần Vệ chắp tay hành lễ, lấy tài nguyên ra: “Bọn ta biết quy tắc, đây là tài nguyên.”
Thần đèn nhận lấy tài nguyên, thờ ơ nói: “Các ngươi muốn hỏi chuyện gì?”
“Xin hỏi thần đèn, ngươi có biết vị bạch y nữ tử đang sở hữu một thanh thần kiếm màu trắng hay không, lúc trước nàng ta còn xuất hiện ở nơi cách Thôn Phệ tộc trăm dặm, ngươi có biết nhược điểm của nàng ta hay không?” Ma Thần Vệ sốt sắng hỏi.
“Bạch y nữ tử? Bản thần biết nhược điểm của nàng ta, các ngươi muốn đánh bại nàng?” Thần đèn bình tĩnh hỏi.
“Đúng vậy.” Ma Thần Vệ không giấu giếm, bọn họ trầm giọng đáp: “Xin thần đèn nói nhược điểm của nàng ta cho bọn ta biết.”
“Nói cho các ngươi biết nhược điểm thì các ngươi cũng không thắng được nàng ta, các ngươi quá yếu, trừ phi...” Thần đèn trầm ngâm một hồi, chỉ nói nửa câu đã dừng lại.
Ma Thần Vệ trầm mặc, nếu có Ma Thần văn hỗ trợ, đương nhiên bọn họ có tự tin trấn áp được Sương, nhưng hiện tại Ma Thần văn cũng đã mất, chiến giáp bị nàng ta lấy đi, cho dù bọn họ có biết được nhược điểm thì liệu có phần thắng hay không? Bọn họ không hề có chút lòng tin nào.
“Trừ phi cái gì? Thần đèn, xin hãy nói rõ.” Đạo Vô Nhai vội tiến lên hỏi dồn.
“Nếu muốn có đủ khả năng đánh bại nữ tử đó, trừ phi bái Thiên Đạo Động Thiên làm thầy, bằng không chỉ có thể tiêu pha mạng người.” Thần đèn bình tĩnh đáp.
“Thiên Đạo Động Thiên? Đó là nơi nào?” Đạo Vô Nhai kinh ngạc, Ma Thần Vệ cũng hoang mang.
“Thiên Đạo Động Thiên là một vị Thần Ma đã xuất hiện từ xa xưa, đạo tràng của Thiên Đạo, thực lực của Thiên Đạo vượt qua nữ tử này.” Thần đèn nói rõ: “Thiên Đạo có ba mươi sáu loại đạo pháp, bảy mươi hai phép thần thông, các ngươi chỉ cần học bất kỳ một đạo pháp, một thần thông thì cũng đã có thể khiến thực lực của các ngươi tiến bộ vượt bậc, nếu có thể học hết, trấn áp nữ tử đó là chuyện dễ như trở bàn tay.”
“Thiên Đạo Động Thiên đó lợi hại tới vậy?” Đạo Vô Nhai kinh hãi.
“Đương nhiên, Thiên Đạo là cường giả đã leo tới cực hạn của Đạo Cảnh, Đạo Cảnh đỉnh phong bình thường không dễ dàng đỡ được một chiêu của Thiên Đạo.” Thần đèn kính phục: “Nữ tử đó cường đại như vậy là vì nàng ta cũng đã học được tám phép thần thông trong số bảy mươi hai phép.”
“Tám phép thần thông?”
Mấy người Đạo Vô Nhai hai mặt nhìn nhau, chỉ học tám phép thần thông đã lợi hại như vậy, nếu như học hết, vậy chẳng phải là vô địch luôn hay sao?