← Quay lại trang sách

Chương 1598 Thần chú

“Đa tạ Phệ Cửu huynh đệ, ra đây lâu như vậy, nhận được đạo pháp thần thông mới, Thập Thất vô cùng vui vẻ, có điều đã tìm thấy mấy thanh thần kiếm còn lại chưa?” Thần Thập Thất lên tiếng cảm ơn, rồi lại hỏi tiếp.

“Đã tìm được thanh thứ hai, Hãm Thần Kiếm.” Phệ Cửu lấy thần kiếm ra: “Tru Thần Tứ Kiếm được chia thành Tru Thần, Hãm Thần, Lục Thần và Tuyệt (*) Thần.”

(*) Hãm: vùi lấp; Lục: giết; Tuyệt: cắt đứt

“Hiện tại đã tìm thấy Tru Thần và Hãm Thần, chỉ còn thiếu Lục Thần và Tuyệt Thần nữa thôi.” Thần Thập Thất kích động: “Phệ Cửu huynh đệ yên tâm, ta chắc chắn sẽ cứu lão tổ tộc ngươi ra ngoài.”

“Đa tạ Thập Thất huynh đệ.” Phệ Cửu cảm động không thôi.

“Ta cũng phải về đây, không thể để đại nhân chờ lâu, cáo từ.” Thần Thập Thất chắp tay, hóa thành luồng sáng đi mất.

Tốc độ của Thần Thập Thất rất nhanh, hệt như đang gấp rút trở về Đạo Đình, nhưng trong lòng lại đang nghĩ xem liệu Trần đại nhân có hiện thân hay không, đúng lúc này, một bóng người xuất hiện, chặn đường hắn: “Thần Thập Thất.”

“Trần đại nhân? Thuộc hạ tham kiến Trần đại nhân.” Thần Thập Thất vội vàng hành lễ, vô cùng cung kính.

“Lúc nãy ta có nghe các ngươi nói về ba ngàn Ma Thần Hỗn Độn?” Trên mặt Trần đại nhân không lộ rõ vui giận, ngữ khí cũng rất bình tĩnh, không hề che đậy hành vi theo dõi của mình.

“Vâng, ba ngàn Ma Thần Hỗn Độn đã được sinh ra vào kỷ nguyên Hỗn Độn xa xôi nhất...” Thần Thập Thất thành thật khai báo.

Kể rõ đầu đuôi mọi chuyện.

“Đây cũng là điều ngươi vừa lĩnh ngộ được?” Giọng nói của Trần đại nhân trở nên lạnh lẽo.

“Đại nhân thứ tội.” Thần Thập Thất hoảng sợ, cuống quýt quỳ xuống, song trong lòng lại cực kỳ bình tĩnh, dù sao ngươi cũng đã nghe thấy hết rồi.

“Đạo pháp thần thông này cũng không phải do ngươi sáng tạo ra, mà là bọn chúng đưa cho ngươi?” Ánh mắt Trần đại nhân rét lạnh: “Ngươi giấu không ít chuyện nhỉ, Tru Thần Tứ Kiếm còn có thể triệu hoán thần hồn của Hồng Quân Ma Thần?”

Thần Thập Thất cúi thấp đầu: “Vâng, chủ nhân của Tru Thần Tứ Kiếm chính là đệ nhị Ma Thần Hồng Quân, sau khi Hồng Quân rời khỏi Hỗn Độn, đã để lại Tru Thần Tứ Kiếm này, nghe nói chỉ cần kích phát Tru Thần Tứ Kiếm, bày kiếm trận vô thượng thì sẽ có thể triệu hoán được thần hồn của Hồng Quân Đạo Tổ.”

Mấy chuyện này là ban nãy Phệ Cửu mới nói cho hắn biết, mà thông tin trong lúc hai bên truyền âm giao lưu thì càng phong phú hơn nữa, còn bên ngoài thì chỉ đề cập vài câu cho Trần đại nhân nghe.

“Trong ba ngàn Hỗn Độn Ma Thần, đệ nhất Ma Thần Bàn Cổ, đệ nhị Ma Thần Hồng Quân, tại sao từ trước đến nay bổn tọa chưa từng nghe nói tới?” Trần đại nhân nhíu chặt mày.

“Đại nhân, chuyện này là do tộc đàn Hỗn Độn nói cho ta biết, là tin tức được truyền thừa từ huyết mạch của bọn họ.” Thần Thập Thất nói: “Còn về tính chân thật của nó, thuộc hạ không dám tụ kết luận.”

“Ừ, đưa Hãm Thần Kiếm cho bổn tọa.” Trần đại nhân bình tĩnh nói.

Thần Thập Thất vội vàng cung kính dâng lên, Hãm Thần Kiếm nằm yên lặng, hệt như không hề ẩn chứa chút uy năng nào.

Trần đại nhân nhận lấy Hãm Thần Kiếm, sau đó nói tiếp: “Vậy câu thần chú và bí pháp kia làm gì?”

“Đại nhân, đây là bí pháp.” Thần Thập Thất nhanh chóng đưa cho hắn, rồi lại chần chừ đáp: “Thần chú thì hơi kỳ lạ.”

“Nói.” Trần đại nhân giục.

“Xin đạo tràng cho ta mượn một ngàn vạn để mời Hồng Quân Ma Thần.” Sắc mặt Thần Thập Thất vô cùng kỳ lạ, hắn hoàn toàn không hiểu câu thần chú này đang nói cái gì, may mà Phệ Cửu có giải thích, giúp hắn qua mặt được Trần đại nhân.

“Xin đạo tràng cho ta mượn một ngàn vạn để mời Hồng Quân Ma Thần?” Trần đại nhân nhíu mày, một ngàn vạn là cái quái gì?

“Vâng, theo lời Phệ Cửu nói, Hồng Quân Ma Thần đã bố trí vô số đạo ý, chắc một ngàn vạn này chính là một ngàn vạn đạo ý, còn đạo tràng hẳn là nơi giảng đạo của Hồng Quân Ma Thần, có điều Phệ Cửu cũng không khẳng định, mà chỉ biết câu thần chủ là như thế thôi.” Thần Thập Thất cúi đầu.

Quỷ mới biết một ngàn vạn này có phải đạo ý hay không, dù sao thì ta cũng không biết.

“Chờ khi nào gom đủ Tru Thần Tứ Kiếm thì thử một phen là biết.” Trần đại nhân xua tay: “Có tin của Lục Thần và Tuyệt Thần chưa?”

“Có rồi, Thôn Phệ tộc đã đi tìm nó, bọn họ muốn cứu lão tổ trong tộc, nhất định sẽ toàn lực kiếm Hãm Thần và Tuyệt Thần cho đại nhân.” Thần Thập Thất cung kính đáp.

“Tốt lắm, có đám lão tổ kia trong tay, mấy tộc đàn này không thể không làm việc cho ta.” Trần đại nhân hài lòng: “Tranh thủ tìm hai thanh kiếm còn lại đi, bây giờ bổn tọa sẽ thử Hãm Thần Kiếm xem sao.”

Hắn sẽ đích thân kiểm tra mỗi một thanh kiếm, nhất định phải chuẩn bị kỹ càng rồi mới ra tay, dù sao đối thủ của hắn cũng là Thánh Nhân!

“Đây là tài nguyên mới lấy thêm, ta đã liên hệ được với đa số các lão tổ của ngươi rồi, còn những người không liên lạc được, ta cũng không còn cách nào khác.”

Thần Thập Thất lấy tài nguyên ra đưa cho Đạo Vô Nhai.

“Sao tài nguyên lần nà ít vậy?” Đạo Vô Nhai nhíu mày, thật sự quá ít, còn không bằng một nửa của lần trước.

“Trong Đạo Đình, tài nguyên dưới cấp Đạo Cảnh cũng không còn nhiều nữa.” Thần Thập Thất lau mồ hôi: “Chúng ta đã trộm biết bao nhiêu là tài nguyên ra đây rồi, tuy là nói Đạo Đình cất giấu rất nhiều, nhưng chúng ta lấy nhiều như thế thì chỗ đó cũng không chịu nổi đâu.”

Lần nào cũng lấy một đống, Đạo Đình nhiều người như vậy, bao nhiêu năm nay cũng đã tiêu hao không ít rồi.

“Còn trên cấp Đạo Cảnh, vẫn không chịu nhả ra à?” Đạo Vô Nhai nhíu mày.

“Không chịu.” Thần Thập Thất lắc đầu: “Mấy tài nguyên này không có tác dụng gì với chúng ta nên bọn chúng mới chịu đưa, một khi chúng ta mở miệng đòi tài nguyên Đạo Cảnh, vậy thì đã vượt quá giới hạn.”

Dừng lại một chút, Thần Thập Thất nói tiếp: “Với lại tài nguyên Đạo Cảnh cũng không nhiều, lúc ta dâng đạo pháp thần thông có nghe được mấy câu, nói cái gì mà tuyệt đối không thể giao tài nguyên Đạo Cảnh cho lão già kia được nữa, giữ lại cho bản thân.”