← Quay lại trang sách

Chương 1605 Ai nói lão đạo chết rồi?

Đạo Đình khai chiến, mà bên trong Hỗn Độn cũng có vô số cuộc chiến diễn ra, Sương mạnh mẽ đối đầu với nữ Thánh Nhân, Tôn Hầu Tử đối phó Minh Thánh, Lão Quân tay với Vũ Thánh, Tru Tiên kiếm trận vây khốn Chu Thiên.

Sư đồ chạm trán, chẳng hề màng tới tình nghĩa thầy trò.

Giang Thái Huyền ở phía sau âm thầm quan sát tất cả, hắn lắc đầu thở dài: “Ta tưởng chỉ có cấm chế của chúng ta thôi, không ngờ con đường thành Thánh lại bị chính sư tôn nhà mình chặt đứt.”

“Lão đạo đã nói từ trước rồi.” Hồng Quân bình tĩnh lên tiếng.

“Bên Đại Thánh bọn họ không sao chứ?” Giang Thái Huyền do dự một chốc rồi hỏi.

“Dù sao cũng chưa khôi phục tu vi, e là Sương khó có thể ứng phó nổi, còn Ngộ Không thì đành xem bản thân hắn phát huy như thế nào, Lão Tử hẳn có thể xử lý được hóa thân kia.” Hồng Quân thờ ơ.

“Hóa thân?” Giang Thái Huyền sửng sốt, không khỏi kinh ngạc.

“Tràng chủ tưởng là bản thể ư?” Hồng Quân thở dài: “Bản thể của đối phương không có ở đây, bằng không lão đạo đã ra tay rồi, ai cũng đừng hòng thoát được.”

Tuy hạ gục một hóa thân có thể gây ảnh hưởng tới đối phương, nhưng cũng chỉ là ảnh hưởng mà thôi, thế nên Hồng Quân Đạo Tổ cũng chẳng có hứng gì mấy.

“Vậy ta bảo Nữ Oa và Hậu Thổ chú ý tình hình ở đây, không thể để mấy người Đại Thánh chịu thiệt được.” Giang Thái Huyền truyền tin đi, sau đó tiếp tục quan sát cuộc chiến giữa mấy thầy trò.

Tru Tiên tứ Kiếm tỏa ra kiếm quang vô tận, tuy đến cả Thánh Nhân cũng khó lòng ứng phó kiếm khí Tiên Thiên, nhưng cũng phải xem xem là ai đang sử dụng nó.

Tru Tiên Tứ Kiếm lúc này không bạo phát ra uy năng quá mạnh như trước, văn lộ đại đạo trên bốn thanh kiếm đã trở nên mờ nhạt ảm đạm, không có đại đạo của Hồng Quân bổ trợ, Tru Tiên Tứ Kiếm cũng không thể dễ dàng đả thương Chu Thiên.

Chu Thiên là Thánh Nhân chí tôn, tuy đấy chỉ là hóa thân nhưng cũng không phải là đối thủ mà cường giả Đạo Cảnh có thể đánh bại, ông ta dùng một chưởng đánh tan kiếm khí Tiên Thiên, một thanh trường thương bộc phát ra hung uy khiếp người, những nơi mà nó đi qua, kiếm quang đều lập tức biến mất, khói bụi mịt mù.

Hai bên giao chiến, Hỗn Độn nứt lìa, đất nước gió lửa ồ ạt xuất hiện, kiếm khí Tiên Thiên tấn công không ngừng, thương quang cái thế quét qua, Hỗn Độn không tài nào chịu đựng nổi.

Cường giả cấp Thánh Nhân giao chiến, đến cả Hỗn Độn cũng bị đánh nát, Giang Thái Huyền khó mà tưởng tượng nổi, nếu cường giả như Hồng Quân Đạo Tổ ra tay thì còn có thứ gì còn nguyên vẹn được.

“Chu Thiên Vạn Đạo, Tinh Thần Vô Lượng!”

Trường thương của Chu Thiên chấn động, sau lưng xuất hiện tinh không mênh mông, vô đố đạo văn hiện lên, uy năng Thánh Đạo bùng phát, tuyệt học của Thánh Nhân dần được triển lộ.

“Tru Thần kiếm trận, giết!” Bốn người Trần Văn liều mình điều khiển Tru Tiên Tứ Kiếm, nhất định bọn họ phải chém chết lão già này.

Ầm ầm

Dòng chảy trong Hỗn Độn ồ ạt lao ra, năng lượng Hỗn Độn bạo loạn, hệt như nước sông đang dao động, tạo ra vô vàn làn sóng khiến Hỗn Độn trong vòng vạn dặm bị hủy diệt.

Giang Thái Huyền không ngừng lui về sau, uy áp Thánh Nhân bạo phát, vạn dặm Hỗn Độn đều bị ảnh hưởng, chỉ có thể trốn xa một chút.

Tru Tiên Tứ Kiếm chấn động, bốn người Trần Văn chợt khựng lại, tiếp đó phun ra một búng máu, bọn họ kinh ngạc nhìn Chu Thiên.

“Đây chính là thực lực của Thánh Đạo, các ngươi còn kém xa lắm!” Chu Thiên cười lạnh, trường thương run lên, một cỗ hung uy khiếp người trỗi dậy, Chu Thiên thuận tay huơ trường thương một cái, Hỗn Độn lập tức sụp đổ, không vật gì có thể chống đỡ nổi: “Vạn Dặm Tinh Thần Lộ!”

Chỉ bằng một thương, biển sao rộng mênh mông, ngưng tụ lại thành một tinh hà rực rỡ, nó xông ra khỏi Hỗn Độn, dồn dập tấn công tới.

“Không ổn!” Bốn người Trần Văn biến sắc, Chu Thiên còn mạnh hơn cả bọn họ dự tính, ngay cả Tru Thần kiếm trận cũng không làm gì được ông ta, hiện tại bọn họ chỉ có thể mời Hồng Quân xuất hiện: “Xin đạo tràng cho ta mượn một ngàn vạn để mời Hồng Quân Ma Thần!”

“Cái gì?” Chu Thiên kinh ngạc, còn có cả Ma Thần? Con mẹ nó rốt cuộc ngươi đã tìm được bao nhiêu Thánh Đạo, tìm được ở đâu?

Ầm

Hỗn Độn dao động, sông Hỗn Độn lại xuất hiện, một bóng người già nua ngồi xếp bằng: “Cao ngọa cửu trùng vân, bồ đoàn liễu đạo chân, thiên địa huyền hoàng ngoại, ngô đương chưởng giáo tôn, Bàn Cổ sinh tứ tượng, lưỡng nghi tứ tượng tuân, nhất đạo chuyển tam hữu, nhị giáo xiển tiệt phân, huyền môn đô lãnh tụ, nhất khí hóa Hồng Quân.”

Uy năng đại đạo to lớn khiến Chu Thiên chấn động, ông ta cảm nhận được một uy lực khủng khiếp, biển sao vô tận sụp đổ trong nháy mắt, biến mất không còn tung tích, Hỗn Độn đang sôi trào cũng trực tiếp bị áp chế.

“Giờ đã có thần hồn của Ma Thần Hồng Quân trấn áp và suy yếu thực lực của lão, hiện tại chúng ta lập tức ra tay chém chết lão đi.” Trần Văn cầm kiếm quát.

“Thần hồn Ma Thần? Hừ, sinh thời chắc chắn Ma Thần này vượt qua cả Thánh Đạo, nhưng bây giờ chỉ là một tàn hồn, vậy mà cũng muốn trấn áp bổn tọa?” Chu Thiên cười lạnh, uy áp Thánh Đạo bùng phát, vô số đạo văn xuất hiện: “Hôm nay, cho dù bỏ đi hóa thân này, bổn tọa cũng phải…”

“Ai nói lão đạo chết rồi?” Người đang ngồi xếp bằng thình lình lên tiếng.

Chu Thiên: “…”

Đã nói là thần hồn Ma Thần cơ mà? Má nó, người ta là cường giả vượt qua cấp Thánh Đạo còn sống, vậy còn đánh cái méo gì nữa? Rốt cuộc các ngươi tìm đâu ra mấy lão quái vật này vậy?

Bốn người Trần Văn: “…”

Còn sống? Ngươi đang nghiêm túc với ta đó hả? Chẳng phải ngươi rời khỏi Hỗn Độn rồi à, lần trước bọn ta chỉ triệu hoán được thần hồn, lần này lại gọi được cả Ma Thần Hồng Quân tới đây luôn? Từ từ, để ta bình tĩnh lại đã…