← Quay lại trang sách

Chương 1622 Độ vạn vật thành Thánh!

Thế giới Thánh Đạo rộng lớn vô biên, ngoài mặt có chín vị Thánh Nhân, trong bóng tối lại có Ma Thần ẩn nấp, các đại giáo phái, tông môn bá chủ một phương, ai ai cũng lấy làm vinh dự khi bái nhập môn hạ Thánh Đạo chí tôn.

Trong mắt các thế lực không có Thánh Đạo chí tôn tọa trấn và tán tu, bái nhập Thánh Nhân môn hạ chính là một bước lên trời, cũng là tìm được một núi dựa vững chắc, điều này không khác gì với Hồng Hoang trước đây.

Nhưng có người lại không nghĩ như vậy, không chỉ không cảm thấy tự hào, mà còn thấy đó là trói buộc.

Lúc ngươi muốn gia nhập, thì tông môn Thánh Đạo chí tôn là quang vinh, chỗ dựa, song một khi ngươi muốn rời khỏi đó, thì nơi này lại trở thành một xiềng xích không thể phá vỡ, một ngọn núi không thể dịch chuyển, đè ép tới mức khiến người ta hít thở không thông.

Tình trạng hiện tại của Huyền Húc chính là như vậy, hắn không muốn ở lại Huyền Thiên tông nữa, lúc nào cũng muốn lập tức chạy về phía Tây để học những thiên pháp khác.

Sau khi học xong một quyển thiên pháp, quả thật chiến lực của Huyền Húc đã tăng cao một cach đột biến, thậm chí không thèm để Huyền Thanh trước đây vào mắt, nhưng hắn vẫn không dám động thủ.

Thứ Huyền Thanh học là võ học Huyền Thiên, do Thánh Nhân truyền thừa, lại còn lĩnh ngộ vô cùng thấu đáo, ở thế giới này, lẽ nào bí pháp có thể đánh bại võ học Thánh Nhân lại là một bí pháp đơn giản được hay sao?

Thiên pháp do Thánh Nhân Thiên môn sáng tạo, bản thân hắn là đệ tử Huyền Thiên tông mà lại học được pháp môn này, còn giao chiến với đệ tử Huyền Thiên tông, hắn dám đảm bảo, không quá một khắc, nhất định bản thân hắn sẽ bị trấn áp rồi giết chết, với tội danh phản tông!

Nếu là võ học của Càn Dương tông, Tam Thiên Thế Giới hay Tiêu Dao tông còn đỡ, dù gì cũng là tông môn đồng minh, có học cũng không thành vấn đề, tùy tiện tìm đại một lý do nói là có đệ tử nào đó tặng cho để giao lưu làm quen là được, nhưng Thiên môn không giống thế, lúc trước chưa có ai nghe qua tên tông môn này, loại võ học tông môn lai lịch bất minh này, sao hắn có thể lấy ra được cơ chứ?

Thế nên Huyền Húc rất rầu rĩ, ở lại Huyền Thiên tộc thật sự chẳng có tiền đồ gì, đến Thiên môn mới là lựa chọn đúng đắn, đó là cơ duyên của hắn, vả lại chính miệng Chuẩn Đề Thánh Nhân đã nói là có duyên với hắn mà.

Một vị Thánh Đạo chí tôn đích thân ngỏ lời mời hắn gia nhập Thiên môn, thu hắn làm đệ tử, đây là chuyện đáng tự hào tới nhường nào, cơ duyên to lớn như thế, tại sao lúc đó bản thân lại không nắm chắc?

Nghĩ tới đây, Huyền Húc hận không thể tát bản thân một cái, đánh chết mình cho rồi.

“Nếu bây giờ ta rời khỏi Huyền Thiên tông để tìm Chuẩn Đề Thánh Tôn, có khi nào sẽ gây phiền phức cho Chuẩn Đề Thánh Tôn không?” Huyền Húc hoảng loạn trong lòng.

Tuy bản thân hắn vô danh tiểu tốt, nhưng nếu chuyện phản bội tông môn để gia nhập một tông môn khác bị truyền ra ngoài, sẽ ảnh hưởng tới mặt mũi của Huyền Thiên tông, nếu còn dính dáng tới Thánh Nhân, vậy chắc chắn sẽ khiến Huyền Thiên Thánh Tôn chú ý, cũng khiến Thánh Tôn mất mặt.

“Hầy.” Huyền Húc thở dài, đứng dậy đi ra ngoài: “Ta sẽ đi phổ độ chúng sinh, làm ra nhiều thành tích để chứng mình giá trị của bản thân.”

“Huyền Húc đạo hữu.”

Vừa rời khỏi Huyền Thiên tông, trong đầu Huyền Húc đã vang lên giọng nói của Đông Hoàng, khiến hắn kích động vô cùng: “Sư huynh.”

“Huyền Húc đạo hữu, ngươi tới nơi lần trước chúng ta gặp mặt đi, vi huynh có một cơ duyên dành cho ngươi, nếu làm tốt, ngươi có thể gia nhập Thiên môn, bái nhập môn hạ của sư tôn.” Đông Hoàng nói.

“Sư huynh, tiểu đệ tới ngay đây.” Huyền Húc tỉnh táo hẳn lên, nhanh chóng ngự không tới đỉnh núi lần trước.

Trên núi, Long Đế, Đông Hoàng và Sương đứng ở nơi cao nhất, dõi mắt nhìn xuống dưới, chờ Huyền Húc tới.

Tạm thời Sương chưa đi tìm Ma Thần, dù sao trước khi hành động cũng phải kiếm được một điểm thích hợp để đột phá từ nó, nhưng bây giờ nàng vẫn chưa kiếm ra điểm đột phá đó.

Huyền Húc ngự không xuất hiện, vừa nhìn thấy ba người đã vội vàng hành lễ: “Tham kiến hai vị sư huynh, tham kiếm sư tỷ.”

“Khụ, hiện tại ngươi vẫn chưa vào môn, không thể tùy tiện xưng hô sư huynh được, cứ làm lễ đạo hữu, vô lượng thiên tôn.” Đông Hoàng đổi đạo bào, chắp tay cúi đầu: “Vị này cũng không phải sư tỷ, ngươi phải kêu là tiền bối, cùng một bối phận với sư tôn đấy.”

“Cùng bối phận với sư tôn?” Huyền Húc hít ngược một hơi, lại thêm một vị Thánh Đạo chí tôn? Thiên môn này mạnh khiếp, nhất định phải vào được Thiên môn, không ở Huyền Thiên tông nữa!

Nghĩ tới đây, Huyền Húc vội cung kính đáp: “Sư huynh, không biết ngươi muốn ban cho sư đệ cơ duyên gì?”

Tuy Đông Hoàng không cho hắn gọi, nhưng sao hắn có thể không gọi được chứ? Nhất định phải mặt dày mới được.

Đông Hoàng không lên tiếng bác bỏ xưng hô sư huynh này nữa, ông ta ra vẻ cao thâm khó đoán: “Sau khi sư tôn trở về đã bấm tay tính toán, tính ra được gần đây còn có ba người có duyên có tư chất thành Thánh, có thể kế thừa đạo thống Thiên môn, trở thành Thánh Đạo chí tôn.”

“Còn ba người có tư chất thành Thánh nữa? Trở thành Thánh Đạo chí tôn? Vậy còn tiểu đệ thì sao?” Huyền Húc hốt hoảng, vội vàng hỏi, các ngươi không được quên ta đâu.

“Đương nhiên đạo hữu cũng vậy.” Đông Hoàng mỉm cười: “Lần này ta tới để chỉ điểm ngươi tới tây thiên thỉnh kinh, nếu công đức viên mãn, có thể bái nhập tông môn, cũng có thể có được tháp pháp vô thượng, phổ độ chúng sinh.”

“Tây thiên thỉnh kinh?” Huyền Húc hoang mang.

“Đúng vậy, đạo thống Thiên môn nằm ở phía Tây, tông chỉ của tông chính là chúng sinh bình đẳng, phổ độ chúng sinh.” Đông Hoàng đáp: “Lần trước ta đã nhắc qua phổ độ chúng sinh với đạo hữu, nhưng không có nói rõ, hôm nay vi huynh nói thảng, vạn vật bình đẳng, không phân sang hèn, phổ độ chúng sinh, độ vạn vật thành Thánh!”