← Quay lại trang sách

Chương 1623 Thánh nữ giảng đạo

“Độ vạn vật thành Thánh?” Huyền Húc tròn mắt, sao nghe không đáng tin chút nào vậy, thế gian này có bao nhiêu sinh linh, sao có thể thành Thánh? Vả lại trên đời này chỉ còn lại một luồng Hồng Mông Tử Khí, chia sao cho đủ?

“Thiên môn giáo chủ Thuận Thiên đạo nhân lập chí, không phổ độ chúng sinh tới bến bờ hạnh phúc, thề không thành Thánh.” Đông Hoàng lên tiếng.

Huyền Húc há mồm, cực kỳ muốn hỏi một câu, bị ngu hả? Ý tức là chúng sinh không thành Thánh, hắn cũng không thành Thánh? Thế chẳng phải sẽ kẹt ở đây cả đời hay sao?

“Huyền Húc đạo hữu, hiện tại người hữu duyên với Thiên môn đã xuất hiện, đây là Thiên thạch, khi gặp được người có duyên, viên đá này sẽ phát sáng, chỉ dẫn cho ngươi.” Đông Hoàng bình tĩnh nói: “Tổng cộng có năm người hữu duyên, ngươi là một trong số đó, ba vị ở gần đây, còn có một vị khác đang tiến về phía Tây.”

“Sư huynh, chỗ này rộng lớn như thế, sao ta tìm được?” Huyền Húc bối rối.

“Thiên thạch sẽ chỉ ngươi biết phương hướng.” Đông Hoàng mỉm cười, sau đó cưỡi mây đi: “Vô lượng thiên tôn, vi huynh ở Thiên môn chờ đạo hữu tới để lấy tháp pháp vô lượng, trở thành Thánh Đạo chí tôn.”

“Huyền Húc đạo hữu, nhớ cất kỹ Thiên thạch, sau khi rót thần niệm vào sẽ nhận được tin tức, trên đường tiến về phía Tây, nếu có Thánh Đạo chí tôn làm khó, thì rót thần lực vào, Thánh Tôn Thiên môn sẽ lập tức tìm ngươi.” Long Đế mỉm cười, rồi cũng cưỡi mây đi.

Sương không lên tiếng, nàng nhanh chóng hóa thành một bông hoa tuyết bay đi mất.

Huyền Húc: “….”

Chỉ vậy thôi rồi không quan tâm gì ta nữa hả? Các ngươi nói đi về phía Tây, nhưng con mẹ nó các ngươi phải cho ta địa chỉ chứ, phía Tây rộng như thế, quỷ mới biết Thiên môn trốn ở đâu!

Huyền Húc cực kỳ hoang mang, hắn nhìn Thiên thạch, tiếp đó dẫn thần niệm vào, một tin tức xuất hiện: “Chúng sinh chìm trong khổ ải, Thiên thương xót cho thế nhân, tạo ra thánh pháp, vạn vật đều có thể thành Thánh, nhưng, bái nhập Thiên môn cần có nghị lực, giác ngộ và cống hiến to lớn, song dùng tài nguyên vô tận cảm động Thiên môn, sẽ có thể bái nhập Thiên môn.”

“...”

Ta cảm thấy con mẹ nó ngươi lại lừa ta, trước mặt thì nói năng đàng hoàng rõ ràng, kết quả lại quanh co một vòng khiến ta trở tay không kịp, cuối cùng còn không phải là đòi tài nguyên à?

Ngay khi hắn còn đang ấm ức không thôi, lại thêm một tin tức xuất hiện: “Thuận Thiên giáo chủ vì chúng sinh mà đã dâng lên thánh lộ của bản thân, đệ tử môn hạ không cầu có tấm lòng thương tiếc thế nhân như Thuận Thiên giáo chủ, song cũng cống hiến tài nguyên để chứng tỏ tinh thần vô tư dâng hiến để phổ độ chúng sinh.”

Câu này nói cũng hợp lý, dựa vào đâu mà ngươi có thể bái nhập môn hạ của Thánh Nhân mà không cần trả giá gì cả? Hắn đã ở Huyền Thiên tông biết bao nhiêu năm trời, cống hiến không biết bao nhiêu tài nguyên, kết quả thì sao, cũng phải luôn luôn chịu đựng cuộc sống không như ý muốn, còn Thiên môn, chưa gia nhập đã có nào là thiên pháp, nào là được Thánh Tôn coi trọng.

Nhất định bản thân hắn phải chứng tỏ mình có nghị lực, giác ngộ và cống hiến!

Huyền Húc nâng Thiên thạch trong tay lên, ngay khi vừa định hành động thì lại nhận được truyền âm, do một vị bằng hữu trong tông môn gửi tới: “Huyền Húc sư huynh, Tam Thiên Thế Giới Mộng Tuyền thánh nữ đang ở Lạc Thần Phong (*), mời đệ tử tứ tông tới luận đạo, ngươi có đi không?”

(*) Phong: núi

“Không…” Huyền Húc đang định từ chối, Thiên thạch lại hiện lên một tin, hắn lập tức nói: “Đi.”

“Đi hay là không đi?” Đối phương ngây người, trả lời kiểu gì khó hiểu thế.

“Đi, ta tới ngay đây, Huyền Dương đạo hữu, chúng ta đi chung đi.” Huyền Húc vội đáp, sau đó ngự không đi.”

Đương nhiên Lạc Thần Phong không có thần nữ nào tên là Lạc Thần, chỉ là vì ở đây có một cấm chế lâu đời, thần minh không thể ngự không ở đây, chỉ có võ giả Đạo Cảnh mới có thể đi tới đi lui theo ý mình.

Xung quanh Lạc Thần Phong có ba ngọn núi nhỏ, lúc này trên đỉnh núi có không ít võ giả đang ngồi xếp bằng ở đó, chỉ có đệ tử tông môn Thánh Tôn mới có thể bước lên chủ phong (*), Huyền Húc và Huyền Dương thân là đệ tử Huyền Thiên tông, đương nhiên có thể bước vào chủ phong.

(*) Chủ phong: ngọn núi cao nhất

Trên đỉnh chủ phong có không ít thạch đài, cũng chính là chỗ ngồi để các võ giả luận đạo, được xếp theo địa vị của bản thân trong tông, lấy trung tâm làm gốc, sau đó xếp theo thứ tự, Huyền Húc và Huyền Dương chỉ có thể ngồi ở vị trí xa nhất.

Tam Thiên Thế Giới chính là tông môn được sáng lập bởi Thanh Mộng Thánh Tôn, nó ẩn chứa ba ngàn tiểu thế giới, thực lực thâm hậu, thánh nữ Mộng Tuyền là đệ tử ký danh của Thánh Nhân, nếu có thể đột phá Đạo Cảnh viên mãn, sẽ trở thành đệ tử chính thức.

Tu vi hiện tại của Mộng Tuyền là Đạo Cảnh hậu kỳ, tinh thông võ học đạo pháp thần thông, chiến lực còn mạnh hơn cả Đạo Cảnh đỉnh phong bình thường.

Lụa mỏng che mặt, thân người như ảo, hào quang lóe sáng, đây chính là Mộng Tuyền thánh nữ.

Sau khi các võ giả tới, Mộng Tuyền hé đôi môi đỏ mọng, giọng nói khẽ khàng vang lên: “Đài luận đạo sẽ bắt đầu theo thứ tự, do ngô mở đầu.”

“Thánh nữ, mời.” Chúng võ giả chắp tay.

“Ba ngàn thế giới tương ứng với ba ngàn đại đạo, nhất thế nhất đạo…”

Mộng Tuyền xướng lên đạo âm, chậm rãi giảng giải về đạo của Tam Thiên Thế Giới, cũng chính là thánh đạo của Thanh Mộng Thánh Tôn.

Huyền Húc đắm chìm trong đó, trong đầu không khỏi hiện lên một ít nội dung, đồng thời còn cảm ngộ sâu sắc hơn về thiên pháp, khiến hắn ngày càng bội phục bí pháp Thiên môn tinh thâm uyên bác, ngay cả đạo của Thanh Mộng Thánh Nhân cũng bao gồm trong đó.