← Quay lại trang sách

Chương 1625 Tìm người

“Mộng Tuyền đạo hữu, bần đạo phát hiện ngươi cực kỳ thích hợp với Thiên môn thánh pháp, nếu có thể gia nhập Thiên môn, ngày chứng đạo Thánh Tôn không còn xa.” Ánh mắt Huyền Húc lóe sáng nhìn nàng.

“Khụ, Huyền Húc đạo hữu, ngươi không phải là ngươi của Huyền Thiên tông ư? Thiên môn này là chỗ nào?” Mộng Tuyền không bình tĩnh được nữa, hắn muốn đào góc tường?

“Huyền Thiên tông đã là quá khứ rồi, Huyền Húc ta lập chí muốn gia nhập Thiên môn, phổ độ chúng sinh.” Ánh mắt Huyền Húc trở nên thâm thúy, thành kính nói.

“Ngươi phản bội tông môn?” Mộng Tuyền kinh ngạc, Huyền Thiên tông đồng ý ư? Phổ độ chúng sinh là cái khỉ gì?

“Không phải phản bội, mà là đột nhiên sở ngộ, gặp được lương sư.” Huyền Húc mỉm cười, hào hứng đáp: “Không biết thánh nữ có nguyện ý theo ta đến tây thiên thỉnh kinh không? Bái nhập Thiên môn, trở thành kim thân bất diệt, nhận được thánh pháp vô thượng?”

“Ta chưa từng nghĩ tới chuyện phản bội tông môn.” Mộng Tuyền ngơ ngác, biến cố này xảy ra đột ngột quá, ngươi dẫn ta ra đây là vì muốn bảo ta phản tông?

“Mộng Tuyền đạo hữu, Thiên môn có hai mươi quyển pháp môn, có thể cho ngươi tham ngộ, Đạo Cảnh viên mãn, có thánh pháp vô thượng, con đường Thánh Tôn trở nên rộng mở hơn bao giờ hết.”

“Ngươi nói cho ta biết đến tây thiên thỉnh kinh và phổ độ chúng sinh là cái gì trước đã.” Mộng Tuyền nhất thời cảm thấy đau đầu.

“Tới tây thiên thỉnh kinh chính là đi tới Thiên môn ở phía Tây để lấy pháp môn thành Thánh; phổ độ chúng sinh thì cần phải nói từ Thuận Thiên giáo chủ.” Huyền Húc chậm rãi nói: “Thiên môn giáo chủ Thuận Thiên đại nhân từ quyết chí độ tất cả chúng sinh thoát khỏi bể khổ, chứng được cõi niết bàn liên hoa, vạn vật không thành Thánh, thề không thành Thánh.”

“Bể khổ, cõi niết bàn? Vạn vật không thành Thánh? Thề không thành Thánh?” Mộng Tuyền bật cười: “Vạn vật sao có thể thành Thánh? Hồng Mông Tử Khí thứ mười vẫn chỉ là truyền thuyết, trừ chín vị Thánh Tôn, ai dám nhận thành Thánh?”

“Thế gian là bể khổ, không thành Thánh thì đều là giun dế, chỉ có thể đấu đá trong bể khổ.” HUyền Húc đi tới rìa núi, nhìn mảnh đất bên dưới: “Tông chỉ kiến lập Thiên môn chính là tuyên truyền pháp môn thành Thánh, thánh nữ thân là đệ tử của Thánh Nhân, hẳn cũng biết từ trước tới nay pháp môn thành Thánh không được truyền ra ngoài.”

Mộng Tuyền trầm mặc, đúng thật là như vậy, có rất nhiều võ giả của thế giới Thánh Đạo cho rằng chỉ cần có được Hồng Mông Tử Khí là có thể thành Thánh, trong mắt các nàng, chuyện này nực cười vô cùng.

“Nếu đã có pháp môn thành Thánh, đương nhiên ta cũng muốn, nhưng bắt ta phản bội tông môn, đây là chuyện không thể nào.” Mộng Tuyền nói.

“Mộng Tuyền đạo hữu là người có duyên với Thiên môn, không phải ngươi thì không được.” Huyền Húc trầm ngâm một lúc rồi bảo: “Còn về chuyện có bái nhập Thiên môn hay không, Mộng Tuyền đjao hữu cứ tự quyết định, chỉ xin đạo hữu có thể giúp ta lấy thánh pháp vô thượng, phổ độ chúng sinh.”

“Ngươi cũng muốn tự đào hố chôn mình, cắt đứt thánh lộ?” Mộng Tuyền kinh ngạc.

“Không, đó là chí nguyện to lớn của giáo chủ, tuy bần đạo kính phục, cũng sẽ noi theo, nhưng sẽ không làm như thế.” Huyền Húc lắc đầu: “Thế giới này không xuất hiện thánh pháp, e cũng là nguyên nhân vì sao Huyền Mông Tử Khí không hiện thân.”

Mộng Tuyền khẽ giật mình, chuyện này cũng không phải là không có khả năng, nếu không có pháp môn thành Thánh, giành được Hồng Mông Tử Khí cũng có tác dụng gì đâu? Thần vật như Hồng Mông Tử Khí không xuất hiện cũng là lẽ đương nhiên.

“Ta đồng ý tới Thiên môn với ngươi, nhưng ta chỉ muốn lấy pháp môn thành Thánh.” Mộng Tuyền trầm giọng lên tiếng.

“Được, hiện tại còn thiếu hai người hữu duyên nữa là có thể khởi hành.” Huyền Húc nói.

“Còn hai người nữa?” Mộng Tuyền kinh ngạc.

“Đúng vậy, Thánh Tôn Thiên môn tính ra có bốn người hữu duyên sẽ xuất hiện ở đây, ngươi và ta, còn hai vị nữa chưa tìm được, đây là Thiên thạch, khi gặp được người hữu duyên sẽ tỏa ra kỳ quang, ban nãy khi luận đạo, chính là Thiên thạch này đã sinh ra phản ứng.” Huyền Húc giải thích.

“Thì ra là thế, là ta hiểu lầm đạo hữu.” Mộng Tuyền áy náy.

“Không sao, đạo hữu là một trong những người hữu duyên, đương nhiên cũng được tặng một quyển thiên pháp.” Huyền Húc lấy thiên pháp ra đưa cho Mộng Tuyền.

“Cho ta luôn?” Mộng Tuyền ngạc nhiên, mới đó đã tặng công pháp?

“Đương nhiên, phàm là nguòi hữu duyên đều sẽ nhận được một quyển thiên pháp để tham ngộ.” Huyền Húc cười: “Không nói nữa, ta phải đi tìm hai người còn lại, thuận tiện tìm thêm một ít tài nguyên để dâng lên cho Thiên môn.”

“Còn phải đưa tài nguyên?” Mộng Tuyền sửng sốt, tiếp đó cười nói: “Cũng phải, pháp môn thành Thánh, sao có thể lấy không như thế.”

“Đạo hữu hiểu lầm rồi, không phải Thiên môn lên tiếng đòi số tài nguyên này, mà là một dạng khảo nghiệm, thử thách tinh thần cống hiến của ta, nếu ngay cả đưa tông môn tài nguyên mà cũng không nỡ thì làm sao có thể phổ độ chúng sinh, vô tư cống hiến cho chúng sinh?”

Huyền Húc cười đáp: “Đạo hữu, chờ khi nào ta kiếm được hai người hữu duyên kia, chúng ta sẽ xuất phát tới Thiên môn.”

Mộng Tuyền ngây người nhìn hắn, ánh mắt tràn ngập khó hiểu, ngạc nhiên, nghi hoặc, bối rối, vô cùng phức tạp, không người trên đời này vẫn còn loại người này, phất tay tặng đạo pháp, không cần bất cứ hồi báo gì, còn mời nàng cùng lấy pháp môn thành Thánh?

Nếu là trước kia, chắc chắn Mộng Tuyền sẽ mắng một câu đồ đần, nhưng hiện tại khi chuyện này xảy ra trên người nàng thì nàng lại không mắng nên lời, đặc biệt là khi nhìn thấy nội dung thiên pháp, quả thật chính là pháp môn vô thượng, cao thâm hơn cả pháp môn Thánh Tôn truyền cho nàng.

“Ta tìm giúp ngươi.” Mộng Tuyền nói: “Với thân phận của ta, muốn tìm hai người này vô cùng dễ dàng, mà địa vị của ngươi tại Huyền Thiên tông không cao, cho dù bây giờ tin tức phản tông vẫn chưa bị truyền ra ngoài, song là đệ tử Huyền Thiên tông thì cũng không tiếp xúc được bao nhiêu người.”