← Quay lại trang sách

Chương 1627 Cửa ải đầu tiên

Đi tây thiên thỉnh kinh, cần trải qua chín chín tám mốt kiếp nạn, bước từng bước thành kính suốt mười năm là chuyện không thể nào, cho nên chỉ chuẩn bị có ba kiếp nạn.

Trừ Huyền Húc ra, mấy người còn lại đều là thiên kiêu mạnh nhất của tông môn, nên tốc độ cực kỳ nhanh, may mà Huyền Húc đã học thiên pháp, không yếu hơn mấy người họ bao nhiêu, thế nên mới theo kịp.

“Phía trước chính là lãnh địa của Hắc Ám thần giáo, sư tôn từng căn dặn, không thể chọc tức bọn chúng, cho nên chúng ta vẫn nên cẩn thận, nhanh chóng rời đi.” Mộng Tuyền lên tiếng.

“E là không được, Thiên thạch chỉ dẫn, chúng ta phải đi ngang qua Hắc Ám thần giáo.” Huyền Húc lắc đầu.

“Đúng, có gì đâu mà phải sợ, đó chẳng qua chỉ là Thánh Tôn nể mặt Hắc Ám lão tổ thôi.” Càn Dịch cũng nói: “Cho dù là nể mặt, thì cũng là nói mấy sư đệ khác, còn chúng ta đường đường là thánh tử thánh nữ cơ mà.”

Mộng Tuyền thấy vậy cũng không nói gì thêm, nàng cũng là một người tâm cao khí ngạo, chẳng qua nhớ tới lời Thanh Mộng Thánh Tôn từng nói nên mới thuận miệng nhắc tới mà thôi.

Bốn người tiến vào lãnh địa của Hắc Ám thần giáo, đột nhiên Huyền Húc dừng lại: “Vô lượng thiên tôn, Thiên thạch cho biết cửa ải đầu tiên đã xuất hiện, nếu thất bại, chúng ta sẽ vô duyên với Thiên môn.”

“Cửa ải đầu tiên này là kiếp nạn gì?” Ba người Mộng Tuyền vội hỏi.

“Hóa duyên.” Huyền Húc chắp tay: “Chúng sinh sống trong bể khổ, Thiên độ người có duyên, chúng ta muốn phổ độ chúng sinh, cũng phải để chúng sinh độ chúng ta một đoạn.”

“Nói dễ hiểu tí đi.” Càn Dịch lạnh lùng lên tiếng.

“Ừm, đòi tài nguyên của bọn họ, tới lúc đó dâng lên cho Thiên môn.” Huyền Húc bất đắc dĩ: “Làm vậy là để…”

“Phí lời, chút tài nguyên mà thôi, ta đã mở miệng, bọn chúng dám không đưa?” Càn Dịch cười lạnh, thờ ơ nói: “Ta biết thần tử Hắc Ám thần giáo là ai, trực tiếp đòi hắn.”

“Được.” Thần Tiêu và Mộng Tuyền đồng thanh.

Huyền Húc há miệng, các ngươi có phải quá cuồng vọng rồi không? Chỉ dựa vào thân phận thánh tử thánh nữ mà có thể hành xử không kiêng dè như thế, đây dù sao cũng là địa bàn của người ta đó?

Tu vi của thần tử Hắc Ám không thấp hơn bọn họ, cũng là Đạo Cảnh hậu kỳm địa vị trong giáo phái rất cao, uy danh hiển hách.

Ba người mang Huyền Húc đi thẳng tới cung điện của Hắc Ám thần tử, chẳng thèm che giấu một chút nào, cùng ngông nghênh xông thẳng vào trong.

“Ba tên ngu ngốc này, tốt lắm, các ngươi càng vênh váo càng tốt, nghe nói Hắc Ám thần giáo và bốn tông môn có chút giao tình, vậy thì để các ngươi thăm dò xem nông sâu thế nào.” Trong hư không, Sương âm thầm quan sát.

Đằng sau Hắc Ám thần giáo này có một vị Ma Thần tọa trấn, nếu không phải Ma Thần, thì cũng không cần dời kiếp nạn tới đây.

“Các ngươi là ai? Dám náo loạn cung điện của bản thần tử?” Một tiếng quát phẫn nộ vang lên, thanh niên nọ trực tiếp bước ra khỏi cung điện, lạnh lùng nhìn bốn người.

“Huyền Thiên tông Huyền Húc, Tam Thiên Thế Giới Mộng Tuyền, Tiêu Dao tông Thần Tiêu, Càn Dương tông Càn Dịch.” Bốn người đồng thanh.

“Một thánh nữ, hai thánh tử?” Thanh niên ngạc nhiên, hắn từng nghe nói qua ba người này, còn về Huyền húc, hoàn toàn không có danh tiếng, nhưng nếu có thể ở cùng với ba người này thì chắc hẳn địa vị trong Huyền Thiên tông cũng không thấp: “Các ngươi tới cung điện của ta làm gì?”

“Bốn người bần đạo muốn tới tây thiên thỉnh kinh, lúc đến đây, tài nguyên đã dùng hết, nên cố ý đến xin một ít, sau khi thỉnh kinh quay về sẽ hậu tạ.” Huyền Húc cực kỳ khách sáo.

“Xin?” Ba người Mộng Tuyền nhíu mày, chữ này nghe rất chói tai, bọn họ mà còn phải xin?

“Đòi tài nguyên?” Tuy Huyền Húc nói năng rất lễ độ, nhưng thanh niên vẫn sầm mặt, có khách sáo hơn nữa thì cũng là đòi tài nguyên của hắn, sao có thể bày ra sắc mặt tốt được, nhưng nghĩ tới thân phận của bốn người, hắn không thể không nhịn lại, sau đó lấy bốn gốc thần dược Thần Đế ra: “Ta không có nhiều tài nguyên, các ngươi lấy đi đi.”

“Các hạ, bằng hữu của ta cư xử từ tốn muốn mượn tài nguyên của ngươi, thế mà ngươi lại đưa ccái thứ rác rưởi này để tống cổ bọn ta?” Sắc mặt Thần Tiêu đen sì, tính đuổi ăn mày hay gì? Cấp Thần Đế có tác dụng gì với bọn ta đâu?

“Các ngươi đừng quá đáng, ta đưa tài nguyên cho các ngươi đã là nể mặt bốn tông lắm rồi, nếu còn vô cớ gây sự, coi chừng không bước ra được thần giáo này.” Thanh niên lạnh mặt nói.

“Giết quách hắn luôn đi, Hắc Ám thần giáo nho nhỏ mà cũng dám nói năng với chúng ta như thế!” Càn Dịch hừ lạnh, sau đó hóa thành một luồng sáng tấn công thanh niên, trường kiếm của Thần Tiêu thoát ra khỏi vỏ, Mộng Tuyền cũng bắt đầu động thủ.

Huyền Húc thở dài, rồi gia nhập vào trận chiến, nếu đã không đưa thì chỉ còn cách cướp: “Đừng lấy mạng hắn, có tài nguyên là được rồi, tới lúc đó ta sẽ trả hắn cơ duyên.”

“Ngươi sợ? Một Hắc Ám thần giáo nhỏ nhoi mà thôi, tên thần tử Hắc Ám này cũng không phải hạng tốt lành gì, tông môn này cắn nuốt thần hồn của người khác để tu luyện, coi như là vì thế giới Thánh Đạo trừ hại.” Mộng Tuyền lạnh lùng đáp.

Huyền Húc chậc lưỡi, ta chỉ muốn cướp tài nguyên, còn các ngươi ngay cả mạng cũng muốn lấy à.

Sương ở trên không trung bật cười: “Tốt lắm, bốn đệ tử đại tông môn liên thủ cướp tài nguyên, lần này có thể kiếm được một khoản.”

“Phương án Tây tiến lần này, người có chống lưng thì sống, còn những kẻ không có thì đều phải chết.”

Sương cười lạnh, tiếp đó lại nói: “Vậy thì để Hắc Ám thần tử này làm người hữu duyên thứ năm, hiện nguyên hình làm tọa kỵ.”

Bốn người đồng loạt ra tay, tuy thần tử Hắc Ám không yếu, nhưng bốn người mà hắn phải đối phó lại mạnh hơn, chưa kịp làm gì đã bị trấn áp.

“Giao toàn bộ tài nguyên ra đây, ta sẽ cho ngươi chết một cách dễ dàng!” Thần Tiêu lạnh lùng nói.

“Có bản lĩnh thì giết ta đi, các ngươi sẽ phải chôn cùng ta.” Thần tử Hắc Ám sầm mặt: “Tứ đại tông môn, Hắc Ám thần giáo ta không sợ các ngươi!”

Hắc Ám thần giáo cũng có Thánh Đạo chí tôn, đó chính là lão tổ của Hắc Ám thần tộc - Hắc Ám Ma Thần!

“Nếu đã như thế, chỉ đành đích thân ra tay.” Hai mắt Mộng Tuyền lạnh lùng.” Giết luôn đi, sau đó cướp hết tài nguyên.”

“Ý hay.” Thần Tiêu và Càn Dịch gật đầu, đồng ý với đề nghị này.

Trong mắt bọn họ, bọn họ xuất thân từ tứ đại tông môn, sau lưng có Thánh Đạo chí tôn, cho dù Hắc Ám thần giáo có cường đại tới cơ nào thì cũng chẳng có Thánh Đạo chí tôn tọa trấn, so với tứ đại tông môn, vẫn chỉ là giun dế.

Thân là thánh tử thánh nữ tông môn, giết một thần tử Hắc Ám thì có nhằm nhò gì?