← Quay lại trang sách

Chương 1628 Tiểu Hắc

“Ba vị đạo hữu chớ vội.” Huyền Húc lên tiếng cản ba người.

“Sao, có bọn ta ở đây, ngươi còn sợ?” Càn Dịch khinh thường.

“Không phải sợ, hắn chính là người hữu duyên thứ năm.” Huyền Húc cười khổ, lấy Thiên thạch đang phát sáng ra: “Các ngươi xem.”

“Thật sự là người có duyên?” Ba người sửng sốt, không thể giết thật ư? Còn phải đồng hành?

“Mau thả ta ra, bằng không Hắc Ám đại quân tới đây, các ngươi đều phải chết.” Thần tử Hắc Ám lạnh lùng mở miệng.

Ba người híp mắt, tỏa ra hung quang.

“Tha ngươi cũng được, nhưng ngươi phải tới tây thiên thỉnh kinh với bọn ta, còn phải hóa thành tọa kỵ.” Huyền Húc thản nhiên.

“Tây thiên thỉnh kinh? Tọa kỵ?” Bên ngoài cơ thể của thần tử Hắc Ám hiện lên một luồng sáng đen nhánh, hắn gầm lên: “Các ngươi dám cả gan vũ nhục ta?”

Hắn đường đường là thần tử Hắc Ám, là mặt mũi của Hắc Ám thần giáo, bị người ta thu thành tọa kỵ chẳng khác nào đang vũ nhục hắn, vũ nhục Hắc Ám thần giáo!

“Tọa kỵ à, hay lắm.” Ba người Mộng Tuyền bật cười: “Thu một thần tử làm tọa kỵ mới phù hợp với thân phận của chúng ta.”

“Ta phải giết các ngươi, giết các ngươi!” Thần tử Hắc Ám gào rống, giãy giụa kịch liệt, nhưng dù hắn có vận dụng thần lực thế nào cũng không thể thoát khỏi trói buộc của bốn người này.

“Vô lượng thiên tôn, thần tử đến tây thiên thỉnh kinh với bọn ta chính là một cơ duyên lớn.” HUyền Húc cười nói, trong tay xuất hiện một luồng kim quang, bay thẳng vào cơ thể của thần tử Hắc Ám, nhất thời, sức giãy giụa yếu dần, sương đen cuồn cuộn, thần tử Hắc Ám hiện nguyên hình, là một con dị thú có giáp đen và hai cánh.

Đầu lạc đà, thân ngựa, hai cánh trên lưng, bốn chân, cả người dược bao bọc bỏi vảy màu đen, trong miệng có hàm răng sắc bén, khí tức hắc ám dày đặc.

Thiên thạch chấn động, xuất hiện một chiếc nón màu vàng, rơi xuống đầu thần tử Hắc Ám, sau đó lập tức hóa thành một vòng kim cô: “Đây là bảo vật Thiên môn, Khẩn Thiên Cơ, Chỉ có Thánh Tôn mới có thể phá vỡ, đây là chú ngữ.”

“Chú ngữ?” Ba người Mộng Tuyền nhận được truyền âm của Thiên thạch, trong đầu vang lên mấy câu thần chú, bọn họ không khỏi độc thầm trong lòng, thần tử Hắc Ám đột nhiên la hét ầm ĩ, kêu lên vô cùng đau đớn.

“Không nghe răn dạy sẽ niệm chú ngữ, tra tấn thần hồn, thể chất, tổn thương huyết mạch, và giảm tu vi của hắn.” Huyền Húc nói.

“Bảo vật tốt, lẽ ra nên lấy bảo vật này ra từ sớm, tiểu Hắc, lấy hết toàn bộ tài nguyên ra đây, theo bọn ta đi tây thiên thỉnh kinh.” Thần Tiêu cười lạnh.

“Tiểu Hắc…”

Thần tử Hắc Ám tức muốn nổ phổi, con mẹ nó cái tên quái quỷ gì vậy, khoé miệng của ba người Huyền Húc cũng giần giật, quả thật cái tên này chả ra gì hết, hai mắt thần tử Hắc Ám sắp bắn ra lửa luôn rồi.

Nhưng hắn có tức giận tới cỡ nào cũng chỉ có thể chấp nhận, mới nếm thử mùi vị của Khẩn Thiên Cơ, hắn không muốn nếm trải lần nữa, bởi vì lời ba người Huyền Húc nói là thật, thần hồn, thể chất, huyết mạch, tu vi và đạo hành đều bị thụt lùi, nếu bị thêm mấy lần nữa, rất có khả năng tiền đồ tương lai của hắn sẽ mất hết!

Khẩn Thiên Cơ này không phải là thứ Đạo Cảnh có thể rèn luyện ra, tuyệt đối là do Thánh Tôn làm, tứ đại tông môn đáng chết, tứ đại Thánh Tôn đó muốn lập mưu đối phó Hắc Ám thần giáo? Nhất định phải báo cáo chuyện này với Ma Thần lão tổ.

Tiểu Hắc vừa nghĩ vừa lấy tài nguyên ra, sau đó âm thần để lại dấu vết.

“Đi thôi.” Thần Tiêu nhanh chóng leo lên lưng tiểu Hắc, cười lạnh: “Tiểu Hắc có lòng tin với thực lực của mình thật nhỉ, không thèm sắp xếp người canh phòng thần điện luôn.”

Tiểu Hắc suýt tức ói máu, nơi này là địa bàn của Hắc Ám thần giáo, trừ các ngươi ra, ai dám tới đây? Các ngươi không làm tổ ở địa bàn của mình, tự dưng chạy tới đây vũ nhục ta? Hắn đã ghim tứ đại tông môn này rồi.

Thấy Thần Tiêu ngồi lên, Mộng Tuyền với Càn Dịch cũng không chần chờ, Huyền Húc do dự trong chốc lát cũng leo lên ngồi xếp bằng trên lưng tiểu Hắc: “Đi về phía Tây.”

Tiểu Hắc thầm hừ trong lòng, cuối cùng chỉ có thể lên đường, trong đầu lại không ngừng nghĩ cách trốn thoát, nhưng nhớ tới Khẩn Thiên Cơ trên đầu, hắn cũng thầm cảm thấy tuyệt vọng.

Chỉ Thánh Tôn mới có thể phá vỡ, hay là hắn đi tìm Ma Thần đại nhân? Nhưng một khi chạy đi, sợ là chưa tìm được Ma Thần đại nhân thì hắn đã bị tra tấn chết rồi.

“Các ngươi nghĩ rằng các ngươi có thể thoát khỏi đây?” Tiểu Hắc cười lạnh: “Không bao lâu nữa, mọi người sẽ phát hiện ta đã mất tích, Hắc Ám thần giáo tuyệt đối không bỏ qua cho các ngươi.”

“Vô lượng thiên tôn, ngươi yên tâm theo bọn ta tới tây thiên thỉnh kinh, tới lúc đó tu thành chánh quả, trở thành Thánh Tôn vô thượng, mới là chính đạo.” Huyền Húc nói.

“Chánh quả, Thánh Tôn vô thượng? Ta thấy đầu các ngươi úng nước hết rồi, không đi tìm Hồng Mông Tử Khí, tây thiên thỉnh kinh cái gì.” Tiểu Hắc lạnh lùng: “Ta nói cho các ngươi biết, các ngươi chọc phải ổ kiến lửa rồi, một khi tin tức của ta truyền ra ngoài, cho dù là Thánh Tôn của các ngươi cũng đừng hòng bảo vệ được các ngươi!”

“Khẩu khí lớn thật, ngược lại ta cũng muốn xem xem Hắc Ám thần giáo các ngươi ăn gan hùm gan báo gì mà lại dám chống lại tứ tông bọn ta!” Càn Dịch cười lạnh, trong tay hiện ra một lệnh bài: “Càn Dịch Lệnh ở đây, ở thế giới Thánh Đạo, ai dám ngăn cản?”

Tiểu Hắc không nói nữa, yên lặng đợi Hắc Ám thần giáo tới cứu viện.

Không bao lâu sau, tin thần tử Hắc Ám mất tích, trong cung điện có dấu vết xung đột lập tức truyền ra ngoài, Hắc Ám thần giáo gấp rút tìm kiếm, vô số Hắc Ám thần tộc đi khắp nơi tìm tiểu Hắc.

Tiểu Hắc ngự không, sóng đen cuồn cuộn, khí tức hắc ắm ngập trời tạo ra động tĩnh vô cùng lớn.

“Thần tử.” Vô số tiếng hô kinh hãi vang lên, một nhóm người đuổi theo, mấy vị Đạo Cảnh lập tức cản đường, sát khí ồ ạt: “Các ngươi là ai, mau thả thần tử ra, bằng không bọn ta sẽ tiêu diệt tông môn của các ngươi!”