Chương 1634 m Dương tông
“Bây giờ chúng ta phải làm sao đây? Không có Thánh Tôn che chở, e là chúng ta khó có thể sống tới khi đến được Thiên môn.” Càn Dịch và Thần Tiêu nhíu mày, sắc mặt nặng nề.
“Ai nói chúng ta không có Thánh Tôn che chở?” Huyền Húc nói: “Chúng ta có Thiên thạch, có thể mời Thánh Tôn Thiên môn.”
“Nhưng chúng ta vẫn chưa bái nhập Thiên môn, nếu như mời quá nhiều lần, có khi nào bị xem là vô năng, rồi không thu nhận chúng ta luôn không?” Mộng Tuyền lo lắng.
Huyền Húc khựng lại, thở dài: “Rất có khả năng.”
“Vậy hiện tại phải làm sao? Chúng ta còn phải hóa duyên.” Huyền Húc cũng hết cách.
“Hay là mời Thánh Tôn Thiên môn tới, nói rõ tình hình hiện tại rồi hỏi coi sao?” Tiểu Hắc lên tiếng.
“Hay là xin Thánh Tôn đổi người luôn đi.” Càn Dịch muốn giải tán, kiểu này làm sao chơi tiếp được nữa.
“Đổi người? Ngươi cảm thấy bây giờ Thánh Tôn sẽ tha cho chúng ta à?” Huyền Húc cười lạnh: “Chúng ta đã sớm tiến thoái lưỡng nan rồi.”
“Vậy thì cứ mời Thánh Tôn Thiên môn tới đây, chúng ta nói rõ cục diện hiện giờ, có lẽ Thánh Tôn Thiên môn sẽ giảm bớt độ khó của kiếp nạn.” Mộng Tuyền nói.
Bốn người một thú thương lượng xong, bèn tìm một chỗ không người, rót thần lực vào Thiên thạch.
Ầm
Tử khí trải dài ba ngàn dặm, thánh uy giáng xuống, kim quang lóe lên, Chuẩn Đề Thánh Nhân xuất hiện: “Năm người hữu duyên, gặp rắc rối với Thánh Tôn hay sao?”
“Tham kiếm Thánh Tôn.” Bốn người một thú vội vàng chào hỏi, rồi lên tiếng: “Tông môn, thần giáo đã trục xuất bọn ta với danh tội nhân, còn sai người truy sát bọn ta, bọn ta sợ không thể tới được Thiên môn.”
“Không sao, tuy Thiên môn đề cao phổ độ chúng sinh, nhưng cũng có thủ đoạn trừ gian diệt ác.” Chuẩn Đề cười đáp: “Giết để bảo vệ, trảm nghiệp không trảm người, đây là ba miếng Thỉnh Thiên Ngọc, nếu gặp phải rắc rối, có thể bóp nát ngọc bội, sau đó thiên binh thiên tướng của Thiên môn sẽ tới giúp các ngươi.”
“Đa tạ Thánh Tôn, xin hỏi Thánh Tôn, thiên binh thiên tướng này có thể chống lại được đệ tử tông môn hay không?” Huyền Húc vội hỏi.
“Nếu Thánh Tôn không xuất hiện, không ai có thể chống lại được bọn họ, nếu Thánh Tôn xuất hiện thì rót thần lực vào, sẽ có Thánh Tôn ra tay.” Chuẩn Đề cười nói: “Chỉ có ba lần giúp, các ngươi phải tính toán cẩn thận.”
“Đa tạ Thánh Tôn.” Bốn người một thú vội vàng cảm tạ.”
“Đi đi, nhất định phải hóa duyên.” Chuẩn Đề Thánh Nhân biến mất.
“Ba miếng Thỉnh Thiên Ngọc này, ta giữ một miếng, ba người các ngươi giữ một miếng, tiểu Hắc giữ một miếng, chúng ta sẽ thương lượng trước khi sử dụng.” Huyền Húc nói.
“Không thành vấn đề.” Ba người Mộng Tuyền lên tiếng.
Có được đảm bảo, bốn người một thú tiếp tục lên đường, Thiên thạch cũng truyền tới tin tức mới: “Đánh giá hóa duyên thấp, xin tiếp tục cố gắng.”
“Đánh giá thấp? Chúng ta đã hóa duyên được rất nhiều rồi.” Bốn người một thú nghi hoặc.
Thiên thạch lại hiện lên lời nhắn mới: “Bất luận lúc nào, gặp được người thì phải hóa duyên ngay, luyện tập bất cứ khi nào, mới có thể lĩnh hội sự kỳ diệu khi hóa duyên và được độ.”
Bốn người một thú ngơ ngác, tức là bọn ta không được bỏ qua một chỗ nào?
“Đằng trước là m Dương tông đúng không? m Dương tông có m Dương Thánh Tôn tọa trấn, chúng ta cứ hóa duyên một lần, sau đó lập tức bay đi, đừng gây chuyện.” Mộng Tuyền nói.
Bốn người một thú quyết định không chọc tới mấy phiền toái này nữa, còn nếu trực tiếp vào bên trong tông môn để hóa duyên, thì chính là tìm đường chết.
Bọn họ ngự không bay qua mấy ngọn núi cao, nhìn thấy một thanh niên đang ngồi xếp bằng bên cạnh một đóa thần hoa, hoa thần tỏa ra ánh sáng kỳ lạ, mang theo mùi thuốc dày đặc, bọn họ chỉ ngửi một tí đã cảm thấy thần lực dao động.
Thần dược Đạo Cảnh, còn là đỉnh cấp nữa!
Thần dược vừa mới chín tới, thanh niên đang ngồi xếp bằng đứng dậy, chuẩn bị hái xuống, Huyền Húc chợt nhúc nhích, vội lên tiếng: “Đạo hữu chờ đã, hoa này có duyên với ta.”
“Ngươi là ai? Có duyên với ngươi?” Thanh niên sửng sốt.
“Không, là có duyên với bọn ta.” Ba người Mộng Tuyền và tiểu Hắc ngự không tới.
“Ý các ngươi là các ngươi muốn gốc bảo dược Đạo Cảnh này?” Thanh niên nhíu mày, sầm mặt.
“Có thể hiểu như vậy.” Bốn người một thú gật đầu.
“Các ngươi có biết ta là ai không?” Thanh niên cười lạnh.
“Không biết.” Bốn người một thú lắc đầu.
“Ta chính là thánh tử m Dương tông!” Thanh niên cười lạnh: “Bây giờ các ngươi có còn dám đòi thần dược?”
“Vậy ngươi có biết bọn ta là ai không?” Tiểu Hắc cũng cười lạnh đáp trả.
“Các ngươi là ai?” Thanh niên híp mắt, chẳng lẽ bốn người một thú này còn có lai lịch lớn hơn hắn?
“Nghe kỹ đây.” Tiểu Hắc ngẩng cao đầu, kiêu căng nói: “Bọn ta là nhóm năm người phụng mệnh tứ đại Thánh Tôn và Hắc Ám lão tổ tới tây thiên thỉnh kinh, vật này có duyên với bọn ta, mong đạo hữu chịu bỏ thứ yêu thích.”
“Các ngươi chính là người thỉnh kinh tới từ phía Đông?” Thanh niên sửng sốt, sau đó bật cười, còn cười vô cùng vui vẻ, hắn phấn khích lên tiếng: “Nghe nói giết được các ngươi sẽ có thể nhận được pháp môn thành Thánh!”
“Đạo hữu, sau khi bọn ta thỉnh kinh trở về, sẽ đưa pháp môn thành Thánh cho ngươi.” Huyền Húc chắp tay, lễ độ nói: “Hiện tại trên đường thỉnh kinh còn nhiều kiếp nạn, mong đạo hữu ra tay giúp sức, độ bọn ta vào Thiên môn, chờ sau khi thành công, bọn ta sẽ dùng pháp môn thành Thánh độ đạo hữu thành đạo.”
“Đừng có ba hoa nhiều lời, các ngươi đã gặp được ta, thì đi chết đi!” Thánh tử m Dương tông cười lạnh, hai luồng khí m Dương xông lên tấn công bốn người một thú.
“Đúng là tự tin thật, nếu không phải khảo nghiệm của Thiên môn yêu cầu bọn ta hành xử khiêm tốn, thì ta đã giết ngươi từ lâu rồi.” Huyền Húc cười lạnh, nhanh tay động thủ: “Niêm Hoa Bất Tiếu, Bất Diệt Kim Thân!”
“Nếu đã không chủ động độ bọn ta, vậy thì bị động đi.” Tiểu Hắc cười gằn, hàm răng lóe ánh sáng sắc lạnh: “Tốc chiến tốc thắng.”
Ba người Mộng Tuyền cũng động thủ, thánh tử thánh nữ, chiến lực vô biên.
m Dương thánh tử giật nảy trong lòng, đột nhiên nhớ ra hắn không thể lấy một địch năm được, đều tại pháp môn thành Thánh mụ mị đầu óc!