← Quay lại trang sách

Chương 1647 Huynh đệ tỷ muội

“Bởi vì ngươi chuyển kiếp, thiếu hụt ký ức.” Long Đế bình tĩnh đáp: “Trong ba ngàn Ma Thần Hỗn Độn, có người chết cũng có kẻ chuyển kiếp, Thánh Địa Thiên Môn hiện thế là vì muốn tìm các Ma Thần.”

“Tìm bọn ta? Tìm bọn ta làm gì?” Ma Thần Hắc Ám cảnh giác nhìn hắn.

“Nơi này sẽ gặp đại nạn, Hồng Quân Đạo Tổ trở về từ phương xa, hy vọng có thể tìm lại Ma Thần, cứu vớt thế giới này.” Long Đế đáp.

“Ngươi thấy bổn tọa sẽ tin ư? Lời này chỉ lừa được mấy tên ngu ngốc thôi.” Hóa thân Hắc Ám cười lạnh.

“Nhiệm vụ này rất gian nan, gần như không thể hoàn thành.” Long Đế tự nói tự thở dài: “Thế nên Hồng Quân Đạo Tổ chỉ có thể dùng văn lộ Ma Thần tạo ra thánh pháp, kiến lập Thiên môn, tăng cường sức mạnh của chúng sinh, tốt nhất là tất cả chúng sinh đều có thể thành Thánh, để khi đại nạn ập đến còn có thể bảo vệ bản thân.”

“Chứng đạo thành Thánh, trừ Ma Thần Hỗn Độn ra, có ai không cần tới Hồng Mông Tử Khí? Chỉ có thánh pháp thôi thì có tác dụng gì?” Hóa thân Hắc Ám cười lạnh.

“Vậy nếu như bọn ta có thể tái tạo lại Ma Thần Hỗn Độn thì sao?” Long Đế cười kiêu căng, trong tay xuất hiện một viên đan dược: “Nhìn đi, đây là Hỗn Độn đan, chỉ cần dùng đủ số lượng thì sẽ có thể trở thành Ma Thần Hỗn Độn!”

“Các ngươi thật sự có rất nhiều đan dược này?” Ánh mắt hóa thân Hắc Ám trở nên nghiêm túc, chỉ có Ma Thần Hỗn Độn mới biết lực lượng của Ma Thần vô cùng hùng hậu, nêu có thể trở thành Ma Thần, ai lại đồng ý chọn Thánh Nhân.

“Chỉ cần có tài nguyên, sẽ có thể luyện chế vô số.” Sắc mặt Long Đế bình tĩnh lại: “Bất kỳ tài nguyên nào cũng được, có lẽ ngươi sẽ cảm thấy khó tin, vậy ta chỉ đành nói với ngươi hai chữ.”

“Hai chữ gì?” Hóa thân Hắc Ám cau mày.

“Đại Đạo.” Long Đế thấp giọng lên tiếng.

“...” Hóa thân Hắc Ám hít ngược một hơi: “Hồng Quân Ma Thần đã tới cảnh giới này?”

Long Đế gật đầu, Hồng Quân đã chứng được Đại Đạo, vượt xa khỏi Ma Thần Hỗn Độn, trong mắt những Ma Thần Hỗn Độn này, thứ hoàn mỹ tuyệt diệu nhất chính là Đại Đạo! Bất kể là ai, thì Đại Đạo luôn là mục tiêu tu luyện cao nhất mà mọi người muốn đạt tới.

“Ngươi có thể ở lại đây tham ngộ, nhưng cũng cần tài nguyên, bọn ta làm việc vì chúng sinh, nhất định phải có đủ tài nguyên để chế tạo Hỗn Độn đan, dẫn dắt bọn họ trở thành Thánh Tôn.” Long Đế nói.

“Bất cứ tài nguyên nào cũng được thật à? Bao gồm ngộ đạo ở đây? Đạo ý thì sao?” Hóa thân Hắc Ám vội hỏi.

“Đạo ý cũng cần có tài nguyên để chế tạo, chỉ cần có tài nguyên, ngươi ở luôn chỗ này cũng được.” Long Đế trả lời.

“Các ngươi sẽ không ra tay với ta đó chứ?” Hóa thân Hắc Ám lại hỏi, hắn vẫn vô cùng lo lắng liệu có phải mấy người này cố ý dụ hắn qua để giết chết hắn không.

“Ngươi cảm thấy nếu Ma Thần Hồng Quân muốn giết ngươi thì có cần dụ ngươi qua đây không?” Long Đế cười: “Có điều tùy ngươi thôi, ngươi có thể dùng hóa thân tới đây, tuy ngươi không mang bí pháp đi được, nhưng ngươi có thể mang các cảm ngộ của mình đi.”

“Được, ta về lấy thêm tài nguyên.” Hóa thân Hắc Ám vẫn còn rất nhiều nghi hoặc.

“Đúng rồi, ngươi có biết Ma Thần tên Sương không?” đột nhiên Long Đế lên tiếng hỏi.

“Không biết, Ma Thần này có thù với Thiên môn?” Hóa thân Hắc Ám nhíu mày.

“Không có, ta thuận miệng hỏi thôi.” Long Đế cười: “Hoan nghênh lần sau lại đến.”

Hóa thân Hắc Ám trở về thế giới Thánh Đạo, lấy tài nguyên xông rồi lại đi tới Thánh Địa Thiên Môn.

“Tài nguyên đây, ta có thể ở lại đây tham ngộ bao lâu?” Hóa thân Hắc Ám đưa tài nguyên.

“Mười hai canh giờ.” Long Đế nhìn tài nguyên, đáp: “Cộng thêm mười viên Hỗn Độn đan, ngươi có thể nghỉ ngơi, thời gian nghỉ ngơi sẽ được tính riêng, nếu bị người khác quấy rầy cũng sẽ không bị trừ mất thời gian tham ngộ.”

“Đa tạ.” Hóa thân Hắc Ám mừng rỡ, vội vàng ngồi xếp bằng xuống đất, tuy mười hai canh giờ rất ngắn, nhưng bí pháp này đã được viết rất rõ ràng, cho dù có chút trúc trắc, thì mười hai canh giờ cũng đã đủ để hắn tiến bộ.

Hóa thân Hắc Ám bế quan tham ngộ, Long Đế cất tài nguyên lại chứ không bán đi, hắn đã chuẩn bị sẵn Hỗn Độn đan từ trước rồi.

Hóa thân Hắc Ám chậm rãi tham ngộ, tám canh giờ sau, Sương xuất hiện, ngồi bên cạnh tham ngộ pháp môn trên cấp thánh nhân.

Sự có mặt của Sương khiến hóa thân Hắc Ám chú ý: “Ngươi cũng là Ma Thần chuyển kiếp?”

“Ta là Sương.” Sương gật đầu: “Ta biết ngươi, Ma Thần Hắc Ám, hợp tác với bọn Chu Thiên thì nhớ cẩn thận một tí, đừng để bị lợi dụng.”

“Các ngươi cũng biết?” Ma Thần Hắc Ám trợn tròn mắt, kinh ngạc nhìn nàng: “Vậy mà ngươi còn cho ta qua đây tham ngộ?”

“Thiên môn được lập ra để ngăn ngừa tai kiếp diệt thế, không có lòng tranh giành.” Sương khẽ lắc đầu: “Còn ngươi, dù gì cũng là Ma Thần Hỗn Độn, chúng ta vốn là người một nhà, ba ngàn Ma Thần đều là người nhà của nhau, được sinh ra từ Hỗn Độn, trừ những Ma Thần tà ác kia, thì đều là huynh đệ tỷ muội.”

Ba ngàn Ma Thần là một gia đình? Huynh đệ tỷ muội?

Hóa thân Hắc Ám thầm cười nhạo trong lòng, hắn không hùa theo mà hỏi: “Ngươi nói lúc hợp tác với Chu Thiên phải cẩn thận? Tại sao?”

“Ngươi có biết lai lịch của những Ma Thần văn này không?” Sương lạnh lùng hỏi.

“Không biết.” Hóa thân Hắc Ám lắc đầu.

Sương cong tay điểm một cái, một luồng sáng vọt vào mi tâm của hóa thân Hắc Ám, các cảnh tượng và tin tức xuất hiện trong đầu hóa thân làm người khác không khỏi giật mình, sát khí dâng lên: “Vậy Hắc Ám Ma Thần văn này…”

“Có một phần, phần còn lại là do Hồng Quân Ma Thần suy diễn ra.” Sương nói.