Chương 1646 Không nhớ được
“Không chạy thật ư? Vậy ta cũng thử.” Một vị võ giả đi qua đó sờ thử một cái, cực kỳ thất vọng, không nhận chủ.
Thánh Tôn và Ma Thần âm thầm quan sát: “…”
Sao như đang giỡn chơi vậy? Hồng Mông Tử Khí này không chạy thật luôn?
Khi biết Hồng Mông Tử Khí sẽ không chạy, mà còn mặc ngươi chạm tới, muốn thử mấy vạn lần cũng không thành vấn đề, nhưng lần nào cũng thất bại thì ngươi sẽ không còn hứng thú với nó nữa, bởi vì ngươi biết nó không thuộc về ngươi, ngươi không có một chút hy vọng nào cả.
Thần vật như Hồng Mông Tử Khí sẽ tự động chọn chủ, chỉ cướp thôi thì không được, Huyền Húc không ngừng nói câu này cho bọn họ nghe.
Lúc này, cửu đại Thánh Tôn và các Ma Thần khác đều đã có mặt, thậm chí những Ma Thần ẩn thân không lộ mặt cũng chạy đi thử, nhưng không ai được Hồng Mông Tử Khí nhận chủ.
Mọi người xếp hàng luân phiên thử, lúc đầu còn tranh nhau, nhưng cuối cùng thấy Hồng Mông Tử Khí vẫn ở yên một chỗ thì ai cũng lười thử tiếp.
Hồng Mông Tử Khí là đồ tốt, nhưng nếu nhìn thấy được chứ không thể cầm được nó thì có tác dụng quái đâu? Chỉ tổ bị đả kích thôi!
Bây giờ Hồng Mông Tử Khí cứ như đang cười nhạo bọn họ vậy, không có tư cách thành Thánh thì đừng có nghĩ nhiều quá, đánh tới cỡ nào thì ngươi cũng không có cơ hội đâu.
“Lão tổ, ta có còn phải tranh Hồng Mông Tử Khí không?” Tiểu Hắc bất đắc dĩ thở dài, truyền âm cho lão tổ nhà mình.
“Ta thấy hay là thôi đi, ngươi đi sờ bao nhiêu lần rồi?” Ma Thần Hắc Ám nhớ không rõ nữa.
“Chắc khoảng hơn một ngàn bốn trăm lần.” Tiểu Hắc xoa mi tâm, ta cũng tuyệt vọng lắm rồi, trước khi Hồng Mông Tử Khí xuất hiện còn muốn đấu một trận lớn, tranh giành cơ hội thành Thánh, nhưng hiện tại, hắn mới biết rõ là bản thân đã nghĩ quá nhiều.
“Ngươi cứ ở lại Thiên môn đi, rồi lấy pháp môn trên Thánh Tôn, khi nào lão tổ đột phá rồi thì sẽ nghĩ cách giúp ngươi.” Ma Thần Hắc Ám nói.
Quả thật Hồng Mông Tử Khí này quá kỳ lạ, y thân là Ma Thần Hắc Ám, vậy mà lại lấy không được.
“Lão tổ, hay là ngươi mua cho ta một vị trí tổ thần đi.” Tiểu Hắc truyền âm.
“Mua?” Ma Thần Hắc Ám kinh ngạc.
“Đúng vậy, cống hiến mà, cống hiến được nhiều tài nguyên rồi thì sẽ có vị trí tổ thần ngay.” Tiểu Hắc đáp.
“Ngươi chắc chứ?” Ma Thần Hắc Ám vừa ngạc nhiên vừa nghi hoặc.
“Vị trí chánh thần là vậy đó, còn vị trí tổ thần vẫn đang nghiên cứu.” Tiểu Hắc cũng không dám chắc.
“Thế chờ khi nào ngươi xem xét xong hẵng tính, lúc trước ngươi có nói Thánh Địa Thiên Môn ở Hỗn Độn, tại sao lão tổ ta lại không tìm thấy?” Ma Thần Hắc Ám lại hỏi.
“Ta cũng không biết, lúc đó ta tới bằng thông đạo không gian, có thể là không ở phụ cận, cách nơi này khá xa.” Tiểu Hắc trả lời.
“Vậy lão tổ ta sẽ đi xem xem thế nào.”
“Lão tổ cẩn thận, Thiên môn cực kỳ cường đại, có tới mấy vị Thánh Tôn lận.” Tiểu Hắc nhắc nhở.
Hai người lại nói với nhau thêm mấy câu, còn nhắc tới đạo ý và Hỗn Độn đan thần kỳ như thế nào, đáng tiếc, Ma Thần Hắc Ám không đưa tài nguyên, mà quyết định quan sát trước.
Ma Thần Hắc Ám trả lời một tiếng, sau đó không tiếp tục theo dõi tình hình ở Đại Hoang Loạn Địa nữa.
Lúc các đại Thánh Tôn mà Ma Thần đang dồn sự chú ý lên Đại Hoang Loạn Địa, Ma Thần Hắc Ám đã tạo ra một hóa thân tiến vào Hỗn Độn.
Hóa thân của Ma Thần Hắc Ám xuất hiện trong Hỗn Độn, tu vi vượt xa võ giả Đạo Cảnh, dùng thần niệm lùng sục khắp nơi.
Rốt cuộc Thánh Địa Thiên Môn nằm ở đâu, không chỉ Ma Thần Hắc Ám đang dò xét, mà cửu đại Thánh Tôn và các Ma Thần cũng đã điều tra qua, chỉ đáng tiếc bọn họ không tìm được, lần này sai hóa thân ra đây tìm kiếm cũng là vì lo sẽ thua ở đây, nhưng lại không cam tâm bỏ qua pháp môn trên cấp Thánh.
Hắn là Ma Thần chuyển kiếp, tuy lấy được căn nguyên từ sớm, nhưng lúc đó Hỗn Độn đã suy yếu lắm rồi, Đại Đạo cũng ẩn nấp, ngộ đạo khó khăn hơn lúc trước gấp ngàng lần, không biết đã qua bao nhiêu năm, nhưng lại mãi không có tiến bộ nào.
Tốc độ của hóa thân rất nhanh, chỉ trong chớp mắt đã đi được mấy chục vạn dặm, đột nhiên thần niệm cảm ứng được một sinh linh Đạo Cảnh, hắn mừng thầm trong lòng, lập tức chạy qua.
“Có bằng hữu từ phương xa tới, liệu có đồng ý vào Thiên môn làm khách chăng?”
Hóa thân Hắc Ám vừa tới, sinh linh Đạo Cảnh đã cười nói.
“Nơi này chính là Thánh Địa Thiên Môn? Các ngươi biết bổn tọa sẽ tới?” Hóa thân Hắc Ám kinh ngạc.
“Ngay khi Ma Thần Hắc Ám vừa đặt chân vào Hỗn Độn thì bọn ta đã biết rồi.” Đạo Cảnh cười đáp: “Ngô là Long Đế, một thành viên của Thiên môn, Ma Thần Hắc Ám, mời vào bên trong.”
“Mời.” Hóa thân Hắc Ám cũng khách sáo đáp lời, dù sao đây cũng là địa bàn của Thiên môn, nếu như hắn làm càn, rất có khả năng hóa thân này sẽ lập tức biến mất.
Ma Thần Hắc Ám theo long đê đi vào Thánh Địa Thiên Môn, cũng chính là cổ thôn Hỗn Độn ban đầu, thấy những ký tự được khắc bên trên, con ngươi của hóa thân co rụt lại, hắn ngạc nhiên: “Đây, đây đều là Ma Thần văn? Sửa Ma Thần văn thành pháp môn thành Thánh?”
“Không sai.” Long Đế bình tĩnh: “Nó được sáng tạo bởi đệ nhị Ma Thần - Hồng Quân Đạo Tổ, bên kia chính là pháp môn thành Thánh đặc biệt, cũng có pháp môn trên cấp Thánh, ngươi có thể ở đây tham ngộ, nhưng không thể mang đi, bởi vì ngươi sẽ không nhớ được hết.”
“Ta không nhớ được…” Hóa thân Hắc Ám cười lạnh, hắn vừa nhìn thoáng qua rồi thu hồi tầm mắt, nụ cười trở nên cứng đờ, hắn thật sự không nhớ được!
“Đệ nhị Ma Thần - Hồng Quân Đạo Tổ?” Hóa thân Hắc Ám chuyển đều tài: “Cùng là Ma Thần Hỗn Độn, sao bổn tọa chưa từng nghe nói đến?”