Chương 1661 Choáng chỗ
Trong Hỗn Độn, Thánh Địa Thiên Môn.
Hóa thân Hắc Ám lại tới, Ma Thần Hủy Diệt còn chưa xuất hiện, chắc là đang gom tài nguyên.
“Ma Thần Hắc Ám, chào mừng tới đây.” Long Đế cười nói.
“Có chuyện?” Ma Thần Hắc Ám nhíu mày, qua thời gian lâu như vậy, bọn họ đều đã quen thân lắm rồi, không cần phải chào hỏi khách sáo như thế, khi nào đến thì tự ngộ đạo là được, Long Đế cũng hiếm khi nào chào hỏi.
“Quả thật là có chuyện, chỉ là muốn hỏi Ma Thần Hắc Ám có muốn mua Hồng Mông Tử Khí không?” Long Đế nói.
“Hồng Mông Tử Khí? Các ngươi định lấy Hồng Mông Tử Khí đó?” Ma Thần Hắc Ám híp mắt, lấp lóe hung quang.
Sợi Hồng Mông Tử Khí đó, ai cũng muốn có, bao gồm cả Ma Thần Hắc Ám.
“Đương nhiên không phải, Thiên môn không có hứng tranh với bọn chúng.” Long Đế khinh thường: “Một sợi Hồng Mông Tử Khí mà thôi, lại chẳng phải vật gì quá tốt, có đưa ta ta cũng không thèm.”
“Ha ha.” Ma Thần Hắc Ám ngoài cười trong không cười, đưa ngươi ngươi cũng không thèm? Ngươi mơ hay thật.
“Chắc chắn Ma Thần không tin, ta cũng biết các ngươi tầm mắt hạn hẹp.” Long Đế thở dài, nhìn hai mắt lạnh lẽo của Ma Thần Hắc Ám, hắn vội nâng tay: “Ma Thần đại nhân, ta không biết đếm, ngươi đếm giúp ta xem ở đây có bao nhiêu Hồng Mông Tử Khí.”
Ma Thần Hắc Ám: “…”
“Chúng, chúng đều là Hồng Mông Tử Khí?”
Ma Thần Hắc Ám sợ ngây người, có phải hơi nhiều quá rồi không? Để ta xem xem…mười sợi?
“Hồng Mông Tử Khí của ta, nhiều tới mức ta không biết nên dùng thế nào.” Long Đế ủ dột: “Ầy, dăm ba cái thứ này nhiều quá, có hơi choáng chỗ.”
Quá nhiều? Choáng chỗ? Không biết nên dùng thế nào?
Ma Thần Hắc Ám rất muốn hét lên một tiếng, ngươi đưa hết cho ta, ta chỉ ngươi nên dùng thế nào.
Hồng Mông Tử Khí, cơ hội thành Thánh!
Tại sao có thể thành Thánh, đó là vì nó chính là cây cầu nối liền với đại đạo, thánh đạo có thể dùng để tu luyện, cảm ngộ đại đạo, nhưng Hồng Mông Tử Khí quá quý hiếm, không có ai có nhiều như thế hết!
Giữa một lần cảm ngộ đại đạo, không biết có thể lĩnh ngộ được bao nhiêu, với một thứ có thể trở thành một tôn Thánh Nhân ngay, là người thì ai cũng biết nên chọn cái nào.
“Ngươi không sợ ta cướp?” Ma Thần Hắc Ám thở dồn dập, hai mắt đỏ lên, vật này thật quá hấp dẫn, nó có thể khiến bất kỳ ai phạm tội.
“Ma Thần Hắc Ám có lòng tin thì cứ thử xem.” Long Đế cười: “Hồng Mông Tử Khí này đã nhận chủ, cho dù ngươi giết ta, thì cũng không cướp được, hơn nữa, ngươi cũng không giết được ta.”
“Nói đi, rốt cuộc ngươi muốn làm gì? Với giá trị của Hồng Mông Tử Khí, lẽ nào là bắt ta giúp ngươi đối phó với đám Chu Thiên?” Ma Thần Hắc Ám lạnh lùng hỏi.
“Bọn ta không đặt đám Chu Thiên vào mắt.” Long Đế nói: “Ma Thần Hắc Ám biết cách có được vị trí tổ thần, chắc hẳn cũng rõ thứ ta muốn là gì.”
“Bao nhiêu tài nguyên?” Ma Thần Hắc Ám vội hỏi.
“Hai mươi lăm gốc bảo dược Đạo Cảnh một sợi.” Long Đế nói.
“Nhiều quá, ta không lấy ra được.” Ma Thần Hắc Ám lắc đầu: “Ta mới mua vị trí tổ thần và chánh thần rồi.”
“Có thể thay bằng tài nguyên cấp thấp, nể tình chúng ta là bằng hữu, ta chỉ lấy hai mươi gốc bảo dược Đạo Cảnh, thế nào?” Long Đế nói.
“Được, ngươi cất trước đi, đừng để Ma Thần Hủy Diệt biết.” Ma Thần Hắc Ám vội nói.
Long Đế gật đầu, cất Hồng Mông Tử Khí đi.
Không bao lâu sau, Ma Thần Hủy Diệt xuất hiện, Long Đế hồ hởi: “Đại nhân tới rồi, lần này định tham ngộ mấy canh giờ?”
“Ngươi lui xuống trước đi, hôm nay bổn tọa không có tâm trạng.” Ma Thần Hủy Diệt xua tay.
“Dạ.” Long Đế cung kính lui xuống.
“Mang tài nguyên tới rồi?” Ma Thần Hắc Ám cười.
“Cho ngươi, bản đồ đâu?” Ma Thần Hủy Diệt hừ một tiếng, ném tài nguyên qua cho hắn.
“Đây.” Ma Thần Hắc Ám sảng khoái đưa bản đồ qua, sau đó nhanh chóng tiến vào Hỗn Độn thạch ốc, tiếp đó lập tức rời đi: “Hủy Diệt, Long Đế có chuyện muốn nói với ngươi.”
“Có chuyện? Chuyện gì?” Ma Thần Hủy Diệt hoài nghi nhìn Long Đế.
“Đại nhân, ngươi có muốn mua Hồng Mông Tử Khí không? Ma Thần Hắc Ám mới mua một sợi.” Long Đế khẽ nói.
Ma Thần Hủy Diệt: “…”
“Ngươi mới nói cái gì?” Hai mắt Ma Thần Hủy Diệt dấy lên một ngọn lửa không tên.
“Đại nhân muốn mua Hồng Mông Tử Khí không? Ma Thần Hắc Ám mới mua một sợi.” Long Đế lặp lại.
“Hồng Mông Tử Khí? Ngươi lấy ở đâu ra?” Ma Thần Hủy Diệt trợn mắt, nhìn chằm chằm vào hắn.
“Đặc sản của Thiên môn.” Long Đế ra vẻ nghiêm túc: “Thiên môn có nhiều lắm, đại nhân mua không?”
“Thiên môn có rất nhiều Hồng Mông Tử Khí?” Ma Thần Hủy Diệt cảm thấy đầu óc lùng bùng, không phải Hồng Mông Tử Khí chỉ có một thôi sao, nhưng Thiên môn này lại có rất nhiều?
“Đúng vậy, nhiều lắm, nhưng cần dùng tài nguyên để đổi.” Long Đế nói: “Thuộc hạ cũng không còn cách nào khác, vốn định thông báo cho đại nhân biết, nhưng đại nhân lại bảo ta lui ra.”
Ma Thần Hủy Diệt: “…”
Ta bảo ngươi lui thì ngươi lui? Con mẹ nó sao ngươi không ráng nói cho hết?
“Cho nên, mới ban nãy Ma Thần Hắc Ám đã mua một sợi?” Ma Thần Hủy Diệt rất muốn tát cho bản thân hai bạt tai.
Hồng Mông Tử Khí đó được mua bằng tài nguyên của hắn, Ma Thần Hắc Ám, ta muốn X chết ngươi!
“Đúng vậy.” Long Đế gật đầu: “Đại nhân, có vấn đề gì sao? Hay là đại nhân không dư dả bằng Ma Thần Hắc Ám?”
Không dư dả bằng Ma Thần Hắc Ám…
Ma Thần Hủy Diệt tức muốn ói máu, nếu ta nói đống tài nguyên đó là của ta, ngươi có cười ta là đồ ngu không?
“Khụ, sao có thể, thứ bổn tọa có nhiều nhất chính là tài nguyên, phế vật như Ma Thần Hắc Ám, sao có thể so sánh với bổn tọa?” Ma Thần Hủy Diệt hừ lạnh: “Sau này có chuyện này nữa thì phải lập tức nói cho bổn tọa biết, nếu còn có lần sau, đừng trách bổn tọa vô tình.”
“Dạ, đại nhân.” Long Đế sợ hãi đáp.