Chương 1705 Nhân tài chuyên nghiệp?
“Vậy Tham Lam và Thần Đạo bọn họ làm cách nào để sống tiếp?” Giang Thái Huyền hỏi.
“Khi đó Tham Lam tốt số, tranh thủ được không gian sinh tồn, cuối cùng để năm vị bằng hữu hy sinh, bản thân thì tự tìm cơ hội để trốn thoát, ẩn nấp không ra ngoài. Sau đó thủ đoạn của Võ Đạo chọc giận đại đạo, Vận Mệnh thất bại chạy đi, đại đạo cũng không đành lòng nhìn Ma Thần tiếp tục bỏ mạng, nên giúp hắn trốn tránh một đoạn thời gian, mãi tới khi cấm chế xuất hiện, mọi chuyện ổn định mới lại ra ngoài.” Ma Thần Địa Ngục nói.
“Thần Đạo thì sao?”
“Ban đầu Thần Đạo nương nhờ Vận Mệnh, phát triển tín ngưỡng tại Thần giới, tín ngưỡng không diệt, hắn cũng không chết, khi đó thứ mà hắn thiêu hủy hoàn toàn không phải là đại đạo của bản thân mà là Thần Đạo do năng lượng tín ngưỡng ngụy trang.”
Ma Thần Địa Ngục nói: “Sau khi mượn năng lượng tín ngưỡng, Thần Đạo có thể dễ dàng xuất hiện ở bất cứ nơi nào có tín ngưỡng, lúc trước có rất nhiều nơi có tín ngưỡng, trừ phi tiêu diệt hết toàn bộ sinh linh tín ngưỡng hắn, bằng không tuyệt đối sẽ không thể nào giết được hắn, mà nếu phải giết chết nhiều sinh linh như vậy, Đại Đạo sẽ không đồng ý.”
“Xem ra bản lĩnh của Thần Đạo không nhỏ, đáng tiếc không trở thành đại đạo.” Giang Thái Huyền hơi tiếc nuối.
“Đó là trước đây, sau khi Võ Đạo đại hưng, Thần Đạo nhanh chóng sụp đổ, tín ngưỡng bị áp chế, hắn cũng không còn bản lĩnh làm thế nữa, chỉ có thể chui rúc ở chỗ này.” Ma Thần Địa Ngục cười lạnh: “Những điều này là do đích thân ngô tận mắt chứng kiến, cũng có cái là do Ma Thần Võ Đạo nói, không dám bảo đảm tất cả đều là sự thật.”
“Bản tràng chủ chỉ có thể nói, Võ Đạo và Vận Mệnh đều không phải hạng người tốt lành gì.” Giang Thái Huyền khinh bỉ, nhìn sang Ma Thần Địa Ngục: “Đấy là với lập trường khi đứng về phe đạo tràng, còn với lập trường cá nhân, chỉ có thể thở dài, vũ trụ của chúng ta đúng là lắm tai nạn.”
Địa Ngục khẽ thở dài, cười khổ nói: “Thật ra, nếu như ngô ở vị trí đó, e cũng không tốt hơn bọn hắn chút nào.”
Trên đường tới đại đạo, đường có nói kẻ nào vô sỉ đê tiện, Địa Ngục Ma Thần rất rõ ràng, nếu bản thân đổi thành một vị Ma Thần khác, rất có thể sẽ càng vô sỉ, càng đê tiện hơn bọn hắn.
“Thật ra thì người phát ngôn Đại Đạo này, cũng không nhất thiết phải giành chiến thắng bằng sức mạnh.” Giang Thái Huyền nói: “Chúng ta có thể dùng phương thức văn minh hơn.”
“Không dùng sức mạnh?” Ma Thần Địa Ngục kinh ngạc.
“Đương nhiên.” Giang Thái Huyền gật đầu, cười nói: “Đạo tràng liên thông với nhiều vũ trụ, vũ trụ giống của chúng ta cũng không ít, nhưng kết quả lại không tốt đẹp gì cho cam, ngược lại có một ít vũ trụ ngày càng phát triển.”
“Ồ?” Ma Thần Địa Ngục hiếu kỳ.
“Người phát ngôn là do Đại Đạo chọn ra, chủ yếu là vì cái gì? Không phải là để người nào làm bá chủ, mà là để vũ trụ ngày càng lớn mạnh, ngày càng phồn thịnh.” Giang Thái Huyền nói: “Đối với sự phát triển của vũ trụ mà nói, không phải ai có nắm đấm mạnh hơn thì người đó sẽ làm tốt hơn.”
“Nhưng người phát ngôn Đại Đạo chính là bá chủ.” Ma Thần Địa Ngục cố chấp: “Khi trở thành người phát ngôn, cả vũ trụ sẽ nằm trong phạm vi quản hạt của ngươi, đạo của ngươi sẽ đại hưng, cả vũ trụ sẽ vi ngươi làm tôn.”
“Sai.” Giang Thái Huyền lắc đầu: “Nếu dù vũ lực để giành thắng lợi, mà Ma Thần Võ Đạo đã đứng ở cuối cùng thì hắn chính là người thắng, theo lý mà nói hắn phải tới làm người phát ngôn, hiện tại Võ Đạo thắng lớn, các đạo khác bị áp chế thành vật lệ thuộc, nhưng kết quả thì sao, bây giờ Ma Thần Võ Đạo lại ở trong không gian Hồng Mông không chịu ra.”
“Đó là bởi hắn quá đáng, lại còn hứa hẹn với Vận Mệnh.” Ma Thần Địa Ngục nói.
“Đúng, hắn rất quá đáng, thế nên Đại Đạo nhốt hắn lại, chuyện đã đến bước này, tại sao Địa Ngục lại còn cho rằng người phát ngôn Đại Đạo có thể hoành hành ngang ngược? Đại đạo không giết chết được hắn, nhưng có thể giam lỏng hắn.”
Giang Thái Huyền cười nhạo.
Cái gọi là người phát ngôn, chẳng qua chỉ là quản lý mà Đại Đạo chọn ra thôi, ông chủ thật sự vẫn là Đại Đạo.
Ma Thần Võ Đạo còn chưa ngồi bao lâu đã bắt đầu tác oai tác quái, Đại Đạo có thể nhịn được mới là lạ, nên chỉ có thể gọi kẻ bị đào thải là Vận Mệnh trở về, thương nghị lại một lần nữa, tiếp đó khảo sát xem nên chọn ai.
Còn để hắn vi tôn? Thế chẳng phải quá nực cười hay sao, Đại Đạo có thể chọn ngươi, cũng có thể vứt bỏ ngươi!
“Vậy phương thức văn minh mà tràng chủ nói là?” Ma Thần Địa Ngục trầm tư, hỏi.
“Phương thức văn minh chính là chọn người phát ngôn một cách hợp lý và công bằng, ai ai cũng có cơ hội, ai ai cũng có thể làm phương án phát triển vũ trụ sau đó nộp cho Đại Đạo xem qua, phương án của ai tốt thì chọn người đó.” Giang Thái Huyền nói.
“Phương án?” Ma Thần Địa Ngục hoang mang: “Không biết phương án là gì? Làm cách nào để có được nó?”
“Phương án chính là bản kế hoạch phát triển, ngươi sẽ viết các ý làm thế nào để vũ trụ phát triển giàu mạnh và bền vững ra, nếu ngươi muốn, bản tràng chủ có thể mời một vài nhân tài chuyên nghiệp ở vũ trụ khác tới đây cho ngươi.” Giang Thái Huyền cười nói.
“Nhân tài chuyên nghiệp? Là các cường giả đại đạo trở thành người phát ngôn bằng mấy phương án đó hả?” Ma Thần Địa Ngục mừng rỡ.
“Đương nhiên không phải, người ta bận lắm, ngày nào cũng phải quản lý vũ trụ, còn phải bận rộn ấn chứng đạo pháp, làm gì có thời gian viết kế hoạch thay ngươi, người bản tràng chủ nói là những người chuyên viết phương án.” Giang Thái Huyền lắc đầu: “Vả lại, người phát ngôn này còn phải có tu vi Đại Đạo, Ma Thần Địa Ngục phải cố gắng nhiều hơn.”
“Đương nhiên ngô sẽ cố gắng, có điều ngô vẫn còn chút lo lắng.” Sắc mặt Ma Thần Địa Ngục hơi thay đổi, lo lắng liếc nhìn Bàn Cổ.