← Quay lại trang sách

Chương 1706 Thế giới nhỏ

Nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của Ma Thần Địa Ngục, Giang Thái Huyền cười nói: “Lúc trước đã nói rõ rồi, đạo tràng chỉ làm ăn, không chủ động nhúng tay và can thiệp vào sự phát triển vũ trụ, trừ phi các ngươi chọc tới đạo tràng trước, hoặc là mời đạo tràng can thiệp.”

“Đương nhiên điều đó sẽ không xảy ra.” Ma Thần Địa Ngục vội nói.

Chọc tức đạo tràng? Hắn còn chưa sống đủ, có cường giả cấp Đại Đạo làm bảo tiêu, còn chủ nhân đạo tràng thì đang mấp mé vượt qua Đại Đạo, thêm mấy chục vị cường giả cấp Đại Đạo, nếu toàn bộ bọn họ giết tới đây, Đại Đạo cũng không chống đỡ được đâu nhỉ?

Còn về chuyện mời đạo tràng can thiệp, Ma Thần Địa Ngục đã có cách nghĩ đó trong đầu, nhưng chỉ là nghĩ mà thôi, hắn có thể mời cường giả của đạo tràng, thì đương nhiên vị khách quen là Vận Mệnh kia cũng vậy.

“Bản tràng chủ còn phải đi bái phỏng các Ma Thần khác, cáo từ.” Giang Thái Huyền đứng dậy.

“Địa Ngục tiễn tràng chủ.” Ma Thần Địa Ngục đứng dậy.

Địa Ngục khách sáo tiễn hắn ra khỏi cung điện, trước khi Giang Thái Huyền đi đã nói: “Sau này mua thương phẩm trong đạo tràng thì tìm đại diện Long Đế là được.”

“Đa tạ tràng chủ, chờ khi nào ngô sắp xếp lại tài nguyên xong, sẽ mua một phần đạo văn Địa Ngục.” Ma Thần Địa Ngục gật đầu, trở về thu thập tài nguyên.

Giang Thái Huyền lại đi bái phỏng hai vị Ma Thần là Tham Lam và Thần Đạo, giới thiệu Long Đế cho bọn họ làm quen rồi sẵn tiện hỏi về chuyện đã xảy ra trước đây.

Thanh Thiên và Địa Ngục, một người thì nói lấp lửng, một người thì nói chi tiết, thôi thì cứ hỏi hết một lượt, rồi tổng hợp lại sau.

Tham Lam và Thần Đạo nói gần giống như nhau, cũng không khác lắm so với lời của Ma Thần Địa Ngục, nhưng lại không có đề cập tới người phát ngôn Đại Đạo, mà chỉ nói tới việc tranh đoạt món đồ gì đó, cụ thể ra sao thì không chịu nói.

Giang Thái Huyền lại đi gặp Ma Thần Thanh Thiên, nhưng không hỏi về chuyện trước đây, cũng không hỏi gì về chuyện người phát ngôn Đại Đạo.

“Người phát ngôn có gì hay ho đâu, đại đạo cầu ngô, ngô cũng không làm.” Bàn Cổ khinh thường.

Giang Thái Huyền đảo trắng mắt, một mình ngươi giải quyết được hơn hai ngàn Ma Thần, còn làm người phát ngô cái quỷ gì, có đại đạo trợ giúp cũng chưa chắc làm gì được ngươi.

Long Đế thì suy tư: “Quả thật vị trí người phát ngôn này rất hấp dẫn, nhưng nếu như chứng được đại đạo, thì cũng như thuê hoa trên gấm.”

“Suy nghĩ của Võ Đạo quá ngây thơ, tập hợp đủ ba ngàn đại đạo của Ma Thần là có thể thoát khỏi gông xiềng? Vậy thì Đại Đạo sớm đã thoát khỏi đó rồi.” Bàn Cổ lắc đầu.

Ma Thần Võ Đạo có cách nghĩ như thế cũng rất bình thường, một đạo không được thì gom cả ba ngàn đạo lại, Đại Đạo vốn là thể hợp nhất của ba ngàn đại đạo, ngay cả Đại Đạo còn phải cố thủ ở một khoảnh vũ trụ thì làm thế nào mới có thể thoát khỏi kia chứ?

Trở thành người phát ngôn có thể tham ngộ các đại đạo khác, sử dụng quyền của đại đạo, đối với Bàn Cổ mà nói, đó chẳng qua chỉ là gánh nặng, là xiềng xích, một khi hắn khôi phục lại thực lưc, thì sẽ trở thành vô địch cấp Đại Đạo.

“Tràng chủ, mượn năng lượng Vận Mệnh dùng tí đi.” Dương Mi Đại Tiên xuất hiện từ hư không, thấp giọng lên tiếng.

“Đừng tìm ta, bây giờ Ma Thần Vận Mệnh là m Ảnh.” Giang Thái Huyền đảo trắng mắt.

“Lão đạo cảm nhận được một tia dao động của năng lượng Vận Mệnh trong hư không, hẳn là mánh khóe mà Vận Mệnh đã để lại trước đây.” Dương Mi nói: “Ngươi cho lão đạo mượn mốt ít năng lượng Vận Mệnh có thể dùng được, về đạo tràng trước.”

Trở về đạo tràng, Giang Thái Huyền đưa cho lão một đống lớn.

“Ngươi dẫn Long Đế đi theo để thương nghị, khi nào tìm được kho báu của Vận Mệnh, Long Đế lấy một nửa.” Giang Thái Huyền suy nghĩ rồi nói.

“Được.” Dương Mi gật đầu, kéo Long Đế đi.

Giang Thái Huyền bắt đầu trầm ngâm: “Bên Thần giới đã xử lý xong hết chưa?”

“Bọn ta đã bày cấm chế, Đại Đạo không duỗi tay ra được, sẽ không phát hiện được Thần giới.” Bàn Cổ nói.

Giang Thái Huyền thở dài một hơi: “Vậy thì tốt, nếu để đại đạo phát hiện có một nhóm người ngoại lai tới đây, không biết Đại Đạo có còn tin tưởng Vận Mệnh không.”

Đi được một lúc, Giang Thái Huyền đột nhiên lên tiếng: “Các ngươi bảo Ma Thần đi theo chúng ta, có phải cũng muốn để bọn họ thiêu đốt đại đạo?”

Bàn Cổ trầm mặc không trả lời.

“Ban đầu Vận Mệnh làm vậy nhưng đã thất bại, nên lâm thời phản bội, áp chế chúng ta cũng là chuyện rất bình thường.” Giang Thái Huyền nói.

“Ngô chỉ nghĩ, bọn hắn không tham gia, không nhắm vào chúng ta.” Bàn Cổ thản nhiên: “Trước đây quả thật từng nghĩ như thế, nhưng hiện tại ngô chỉ muốn khôi phục tu vi, vậy là đủ rồi.”

Trong lúc hai người nói chuyện, Dương Mi truyền âm: “Đã tìm được, tràng chủ với Bàn Cổ đạo hữu tới đây đi.”

Bàn Cổ gật đầu, mang Giang Thái Huyền xé rách không giang, tiến về nơi mà Dương Mi Đại Tiên nói.

Ở chỗ này có vô vàn không gian kép, nếu không tinh thông đạo không gian thì chỉ có thể dùng thực lực cường đại để phá nát nó.

Lúc trước mấy Ma Thần kia ngã xuống, những không gian này cũng được xem là một bãi tha ma, tuy rằng hiện tại không còn nhiều, nhưng may mà vẫn còn.

Dương Mi đã mở sẵn thông đạo, Giang Thái Huyền và Bàn Cổ có thể trực tiếp đi tới không gian có năng lượng Vận Mệnh dao động.

Năng lượng Hỗn Độn tràn ngập, còn có vô số luồng năng lượng Vận Mệnh đang dao động, nhóm Ma Thần m Ảnh cũng đang tìm kiếm.

“Một thế giới nhỏ.” Giang Thái Huyền đảo mắt nhìn không gian, bình tĩnh nói.

Không gian này do Vận Mệnh tạo ra, có một phần mộ cực kỳ lớm, vô số đạo văn trải đầy trời, mấy năng lượng Vận Mệnh đang dao động đó chính là từ đạo văn này mà ra.