← Quay lại trang sách

Chương 1737 Ma Đạo

Ma Thần Thanh Thiên trực tiếp mang theo hắn xé rách hư không, đạp phá không gian, tiến vào chỗ sâu không trung.

Năng lượng của Ngũ Hành, Vận Mệnh đan xen, lần này cũng không phải là mộ gì, mà là một tòa thạch sơn màu xám tro, nó đã bị khí lưu màu xám ăn mòn, mà ở trên đỉnh núi đá có một đạo hư ảnh đang ngồi xếp bằng.

Ma Thần Thanh Thiên không để ý khí lưu màu xám tro, hắn đặt chân lên đỉnh núi đá màu xám tro, sau đó liếc nhìn hư ảnh, thần sắc ác độc, khí tức của Thiên nồng đậm tràn ra, núi đá màu xám chấn động, hư ảnh ngồi xếp bằng chậm rãi tiêu tán.

Giang Thái Huyền nghi hoặc nhìn về phía Ma Thần Thanh Thiên, phát hiện Ma Thần Thanh Thiên đang nhìn chằm chằm hư ảnh dần biến mất đó.

Hư ảnh tiêu tán, chỗ ngồi xếp bằng kia lộ ra từng hàng đạo văn, hình thành văn tự của vũ trụ này: “Đại Đạo đã chết, hồn về chốn cũ, đạo hữu đi mạnh khỏe.”

Lại là những lời này, trong lòng Giang Thái Huyền tràn ngập sự mê man, chẳng lẽ vị kia cũng là Ma Thần của thế giới này sao? Lịch sử này hoàn toàn không đúng, chẳng lẽ lịch sử đã bị thay đổi?

“Đây là vị cường giả nào?” Giang Thái Huyền nhíu mày hỏi.

“Ma Đạo.” Thanh Thiên thản nhiên nói.

“Ma Đạo?” Giang Thái Huyền nhíu mày: “Nếu đã tiêu tán vậy đâu còn chỗ tốt nào, còn lấy bảo vật gì nữa?”

Ma Thần Thanh Thiên điểm vào một chỗ, năng lượng đại đạo tràn ra kế đó tiến vào trong thạch sơn màu xám tro, ngay lập tức thạch sơn rung động, đạo văn thay đổi, tựa như mở ra cơ quan, đỉnh núi chậm rãi phân tách lộ ra một cửa hang động.

Uy áp đại đạo nồng đậm từ trong động truyền ra, Ma Thần Thanh Thiên không đợi Giang Thái Huyền có phản ứng gì đã trực tiếp mang theo hắn tiến vào trong động.

Tốc độ của Ma Thần Thanh Thiên cực nhanh, trong nháy mắt đã đi đến đáy động, vẫn là một chốn thạch đài với một cỗ thi thể quái vật, không giống với thân thể thủy tinh của Thương Thiên hồi trước, lần này là sinh linh hình người toàn thân đen kịt, lưng mọc hai cánh, chính là tồn tại cấp bậc Đại Đạo, cường giả Ma Đạo.

“Để ta lấy căn nguyên ra để cho đại ca thăng cấp… hả? Không đúng.” Thanh Thiên lập tức biến sắc, vừa mới thi triển bí pháp thì thân thể Ma Đạo đúng là không chút phản ứng.

Trái tim Giang Thái Huyền trầm xuống: “Ngươi thật sự nuốt sạch sẽ kho báu mà kiếp trước ta để lại sao? Mang ta tới nơi này là cảm thấy có năng lượng của Ngũ Hành và Vận Mệnh ngăn cách, đám người Bàn Cổ không cách nào đuổi kịp tới đúng không?”

“Đại ca, ta thật sự không rõ lắm, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.” Nét mặt Thanh Thiên âm u, trong cơ thể Ma Đạo vậy mà không hề có chút căn nguyên nào.

Tin tức mà Vận Mệnh lưu lại cho hắn, tổng cộng có hai ngôi mộ đạiĐại Đạo, lần lượt là Thương Thiên trong mộ Thương Thiên, tiếp theo là Ma Đạo trong thạch sơn, hai vị cường giả cấp bậc Đại Đạo đều lưu lại dành cho hắn và thân xác chuyển thế.

Vốn chỉ định lấy một cái, bởi vì Thanh Thiên cho rằng một người đã đủ dùng, kết quả dùng hết một người trái lại hắn thành Đạo, còn thân xác chuyển thế là Giang Thái Huyền kia lại mắc kẹt một đường không lên nổi.

Vốn tính cầm lấy căn nguyên của Ma Đạo giúp Giang Thái Huyền bước vào Thần Đế, sau đó liền cướp đoạt, giam cầm hắn lại, căn nguyên còn thừa thì để hắn sử dụng.

Ai ngờ bây giờ chẳng còn chút căn nguyên nào.

“Nếu như ngươi thật sự muốn giúp ta thăng cấp, vậy còn không bằng đi đạo tràng mua cho ta một ít Hỗn Độn khí.” Giang Thái Huyền thản nhiên nói: “Nội tình tích cóp được nhiều năm như thế của ngươi có lẽ cũng đủ để cho ta đột phá.”

“Đương nhiên sẽ mua cho đại ca rồi.” Thanh Thiên nói, trong lòng lại do dự, tiêu tiền cho thân xác chuyển thế có đáng hay không nhỉ.

Nếu Giang Thái Huyền thật sự là đại ca của hắn thì cũng thôi, tiền này hắn nhất định sẽ tiêu, nhưng đây chỉ là thân xác chuyển thế thân, là đạo chủng để bồi dưỡng, số tiền đó hắn có thể mua Thanh Thiên đạo văn cho bản thân lĩnh ngộ, mà không phải mua Hỗn Độn khí gì đó giúp Giang Thái Huyền đề cao tu vi.

Nhưng nếu không tiêu tiền, hiện tại nên làm sao khiến cho Giang Thái Huyền đột phá đây? Rốt cuộc là ai đã lấy căn nguyên?

Cường giả cấp bậc Đại Đạo bị khí lưu màu xám cắn nuốt, một khi đại đạo ngã xuống thì khí lưu màu xám này sẽ lập tức dừng lại việc thôn phệ, thế cho nên tới cuối căn nguyên còn có thể lưu lại một phần.

Đây là thứ do Ngũ Hành và Vận Mệnh để lại, cũng là Vận Mệnh lưu lại tin tức để cho hắn đến lấy, chắc chắn sẽ không phải là đám người Vận Mệnh làm, chẳng lẽ trong tối còn có Ma Thần khác? Là vị Ma Thần Không Gian kia sao, hay là Ma Thần Võ Đạo?

“Rời khỏi nơi này trước.” Ma Thần Thanh Thiên nói, rồi trực tiếp mang theo Giang Thái Huyền rời đi.

Lần thứ hai trở lại đạo cung Thanh Thiên, gương mặt Thanh Thiên âm trầm đến cực điểm, nhưng hiện tại một chút manh mối cũng không có, hoàn toàn không biết là kẻ nào im hơi lặng tiếng lấy đi căn nguyên, điều này khiến việc đột phá của Giang Thái Huyền cũng bị mắc kẹt lại.

Giang Thái Huyền ngáp một cái, trực tiếp đi sang một bên: “Ta ở đâu?”

“Hả?” Ma Thần Thanh Thiên ngẩn người.

“Không phải ngươi muốn giam lỏng ta sao, ít nhất cho một phòng đi, đừng nói cho ta rằng muốn nhốt trong lồng sắt, nói thế nào thì ta cũng là đại ca của ngươi.” Giang Thái Huyền lạnh lùng nói.

Nét mặt Thanh Thiên đen lại, ngươi tự giác như thế ta sẽ ngượng ngùng đó.

“Thiên Phong, dẫn đại ca tới chỗ ở, chiêu đãi thật tốt.” Thanh Thiên gọi tới một vị Thánh Tôn, dặn dò nói.

“Thuận tiện gọi thêm năm trăm cường giả bao vây chỗ ở của ta, tránh cho ta chạy trốn nhé.” Giang Thái Huyền nói.

Thanh Thiên: “…”

Thiên Phong vẻ mặt ngờ ngệch, bọn họ đang chơi cái gì vậy? Bên ngoài đồn đãi Thanh Thiên phản bội Vận Mệnh, thân xác chuyển thế của Vận Mệnh là tràng chủ… Không đúng, là tràng chủ tiền nhiệm, cũng chính là Giang Thái Huyền của hiện tại.

Bây giờ có vẻ như thực sự là như vậy?