← Quay lại trang sách

Chương 1779 Cực kỳ hoảng sợ

Nhìn thấy gương mặt sợ hãi của các cường giả, Giang Thái Huyền thầm cảm thấy khó hiểu, Thanh Thiên cũng tò mò, đây là nơi nào mà lại khiến cấp Đại Đạo biến sắc, chẳng lẽ còn đáng sợ hơn cả khí lưu màu xám?

Lúc trước rõ ràng đã nói không muốn đi tìm thi thể, Vận Mệnh vừa nhắc tới chỗ đó thì mấy cường giả cấp Đại Đạo này lại chủ động đề nghị rời khỏi vũ trụ thử vận may.

“Nếu phải ra ngoài vũ trụ, thì ai đi?” Vận Mệnh lạnh mặt.

Các cường giả nhìn nhau, không ai lên tiếng.

“Hay là đi chung?” Lão giả Không Gian trầm ngâm.

“Ngô còn phải trông chừng thân xác chuyển thế, vả lại, ngô vừa đi, vậy chẳng phải Võ Đạo Ma Thần sẽ hoàn toàn không còn bị khống chế nữa sao?” Vận Mệnh lắc đầu.

“Có thể đi chung.” Giang Thái Huyền thản nhiên: “Có thể mượn cớ này để mang Võ Đạo ra ngoài, trực tiếp trấn áp.”

“Cách này cũng được.” Lão giả Không Gian nói: “Bên ngô cũng sẽ báo cho Võ Đạo chuyện chúng ta ra ngoài, Võ Đạo chắc chắn sẽ xuất hiện.”

“Được.” Vận Mệnh quét mắt nhìn Giang Thái Huyền, đồng ý với kế hoạch này: “Lần này, hy vọng chư vị có thể thật sự trấn áp Võ Đạo.”

“Đương nhiên.” Các cường giả cười đáp.

“Ngô đi chuẩn bị.” Lão giả Không Gian đứng dậy đi thông báo với Võ Đạo chuyện bọn họ ra ngoài thu thập thi thể.

Ánh mắt Vận Mệnh sắc lạnh: “Chư vị điều chỉnh trạng thái trước, chút nữa sẽ có một hồi ác chiến.”

“Đươc.” Các cường giả gật đầu.

Vận Mệnh đứng dậy rời đi, đồng thời mang theo Giang Thái Huyền ra ngoài.

Thanh Thiên đương nhiên cũng đứng ở một bên nhìn chằm chằm mấy người này, để phòng ngừa bọn họ giở trò quỷ.

“Lần trấn áp Võ Đạo này, rất khó.” Vận Mệnh nói.

“ừ, nếu thật sự muốn trấn áp Võ Đạo, bọn họ có thể trực tiếp tìm tới tận nơi, Võ Đạo tuyệt không có đường thoát.” Giang Thái Huyền thản nhiên: “Ngươi có cách gì không? Hay là có bí phát gì để trấn áp hắn hoàn toàn không?”

“Không có.” Vận Mệnh lắc đầu: “Chuyện này đúng là khiến ngô đau đầu vô cùng, cái đám này, đúng là một đám vô ơn không thể tin tưởng được.”

“Ngô càng tò mò, nơi khiến các ngươi sợ hãi là chỗ nào, có nhiều tài nguyên lắm sao?” Giang Thái Huyền hỏi.

“Chuyện này ngươi không cần biết.” Ánh mắt Vận Mệnh lạnh căm: “Lần này, nếu bọn chúng vẫn không thành thật, thì mãi mãi đường hòng quay lại đây.”

“Ngươi muốn bảo Đại Đạo ngăn bọn họ ở ngoài đó?” Giang Thái Huyền cười nhạt: “Bọn họ bây giờ cũng đã có một phần thực lực, Đại Đạo có thể chống lại à?”

“Ít nhất trước khi bọn chúng trở lại, phải giải quyết được chuyện của Võ Đạo, ngoài mặt thì như là ngô làm chủ, nhưng thật chất ngô là người bị động nhất.” Vận Mệnh lạnh lùng: “Chút nữa ngô sẽ dẫn ngươi vào đạo tràng, đợi ngô trở về.”

“Ngươi không mang ta ra ngoài?” Giang Thái Huyền kinh ngạc.

“Đưa ngươi ra làm gì? Bên ngoài vũ trụ chỉ toàn là hư vô khiến người ta đánh mất phương hướng, không có ký hiệu, ngay cả cường giả Đại Đạo cũng sẽ lạc đường.” Sắc mặt Vận Mệnh nặng nề, lúc trước suýt chút nữa hắn đã lạc ở bên ngoài vũ trụ, không trở về được.

“Thôi được, vậy thì dẫn ta tới đạo tràng đi.” Giang Thái Huyền không hỏi nhiều.

“Ừ.” Vận Mệnh vung tay xé rách hư không, trực tiếp đưa Giang Thái Huyền tới thẳng đạo tràng.

“Thần Ma đạo tràng có Thánh Chủ, lại còn không thể động thủ trong đạo tràng, nên Vận Mệnh rất an tâm.

“Nhiều ngày không gặp, thái huyền lại vô cùng có tinh thần, càng thêm có phong thái.” Hồng Quân cười.

“Ba vị đạo hữu.” Giang Thái Huyền cười chắp tay: “Lần này ta tới để lánh nạn.”

“Lánh nạn? Hiện tại vũ trụ do Vận Mệnh làm chủ, ngươi thân là thân xác chuyển thế của Vận Mệnh, còn có kiếp nạn gì nữa?” Hồng Quân cười nhạt.

“Bởi vì ngô cảm ứng được có một cỗ khí tức tai hại đang dâng trào, vũ trụ sẽ gặp đại nạn.” Giang Thái Huyền nói sâu xa, ánh mắt nặng nề: “Cho dù là Vận Mệnh, cũng không thể ngăn cản.”

“Hửm?” Thánh Chủ nhíu mày: “Không biết ngươi đã cảm ứng được tai họa gì.”

“Không biết, chỉ là trong lòng có dự cảm chẳng lành.” Giang Thái Huyền thở dài, gần đây trong vũ trụ xuất hiện quá nhiều kẻ lừa đảo, sớm muộn gì cũng xảy ra chuyện.

Giang Thái Huyền nhìn Thánh Chủ, rồi lại nhìn Hằng Nga vừa mới ra khỏi đạo tràng, thở dài nói: “Thật là hoài niệm những ngày còn làm tràng chủ, tất cả mọi chuyện có thể đứng ở vị trí trung lập, không liên quan gì tới mình, cái mùi vị ở giữa sóng gió này thật không dễ chịu.”

“Thế sự khó lường, đại đạo Vận Mệnh cũng không thể làm chủ Vận Mệnh của bất kỳ ai, cho dù là Vận Mệnh của bản thân cũng không thể, huống hồ ngươi chỉ là một thân xác chuyển thế.” Hằng Nga nói: “Vũ trụ này sẽ thái bình, đạo tràng cũng sẽ đi vào quỹ đạo, không bao lâu nữa, Hằng Nga cũng sẽ chọn ra tràng chủ mới để trở về chủ đạo tràng.”

“Long Đế không tệ.” Giang Thái Huyền nói.

“Ý kiến của ngươi không có tác dụng.” Hằng Nga thờ ơ, thầm truyền âm: “Sao ngươi lại trở về?”

“Không gian Hồng Mông hết tài nguyên, Vận Mệnh định mang bọn họ ra ngoài vũ trụ tìm kiếm, xem có thể tìm được thi thể của cường giả Đại Đạo không.” Giang Thái Huyền nói: “Cũng muốn dùng chuyện này dụ Võ Đạo ra ngoài, sau đó trấn áp, hắn lo lắng cho an nguy của ta nên mới dẫn ta qua đây.”

“Ngươi muốn làm thế nào?” Hằng Nga hỏi.

“Tạm thời mặc kệ, đạo tràng cứ coi như không biết gì đi. Sức ảnh hưởng của đạo tràng bây giờ còn chưa đủ, ba vị cường giả chưa khôi phục, mặc kệ hết mọi chuyển, làm bọn họ mất cảnh giác là tốt nhất, trừ phi Võ Đạo Ma Thần quá vô dụng, không thoát khỏi phong ấn được, chủ động trả tiền thì hẵng tính.”

“Đúng rồi, lúc trước nhóm Vận Mệnh có nhắc tới một chỗ, cường giả Đại Đạo nghe xong cũng biến sắc, cực kỳ hoảng sợ.” Giang Thái Huyền nói: “Các ngươi có từng... thôi, lúc trước các ngươi chưa từng ra khỏi vũ trụ Hồng Hoang, chắc chắn không biết.”