← Quay lại trang sách

Chương 1790 Nhóm Võ Đạo chạy rồi

Thánh Chủ liếc nhìn Bàn Cổ đã khôi phục tu vi, trong mắt hiện lên nỗi sợ hãi khiếp hồn, hắn thật sự sợ hãi, giờ phút này Bàn Cổ ở trong mắt hắn là sâu không lường được, phải biết rằng bản thể hắn chính là Vận Mệnh, là tồn tại Đại Đạo đỉnh phong, thế mà còn không nhìn ra cảnh giới của Bàn Cổ!

“Đạo hữu, cuối cùng cũng khôi phục thực lực rồi.” Bàn Cổ cười to một tiếng, trên mặt cũng hiện lên một tia kích động.

“Đúng vậy, rốt cục đã khôi phục.” Hồng Quân và Dương Mi cảm thán một tiếng, nói: “Còn phải đa tạ đạo tràng, khó khăn lắm mới khôi phục, chúng ta tiếp tục luận đạo.”

“Hay.” Bàn Cổ mỉm cười nói.

Bước khỏi Thần Ma đạo tràng, không hiển lộ một chút thần uy nào, đạo văn nội liễm, nhưng vẫn khiến người khác khiếp đảm, Đại Đạo lập tức cảm ứng được: “Thần Ma đạo tràng?”

“Bàn Cổ.” Bàn Cổ thản nhiên.

“Dương Mi (Hồng Quân).” Dương Mi và Hồng Quân mỉm cười.

“Các ngươi muốn làm gì?” Đại Đạo rất kiêng dè, hiện tại không gian Hồng Mông cũng không còn nữa, vũ trụ thì đã nghèo rớt mồng tơi, các ngươi đột nhiên bạo phát thực lực mạnh như thế làm chi? Định ép ta trùng tổ (*) lại thật hả?

(*) Trùng tổ: Ra đời lại thêm lần nữa

“Bọn ngô đã thay phân đạo tràng (*) làm không ít chuyện, phân đạo tràng chữa khỏi thương thế cho bọn ngô để khôi phục thực lực.” Bàn Cổ bình tĩnh.

(*) Phân đạo tràng: chi nhánh

“Khôi phục thực lực? Các ngươi muốn làm gì?” Đại Đạo cảnh giác nhìn bọn họ, chỉ sợ bọn họ thình lình bạo phát, phá hủy vũ trụ này.

“Không làm gì cả, luận đạo mà thôi, ở Thần Ma đạo tràng, chỉ cần có tiền là được, không có tiền khỏi nói chuyện, bọn ta vẫn giống như trước đây.” Hồng Quân nói.

“Đại Đạo, chi bằng cùng luận đạo một phen?” Dương Mi mỉm cười.

“Không có hứng.” Đại Đạo từ chối: “Hy vọng các ngươi nói được làm được.”

Bàn Cổ cười mà không nói, cho dù bây giờ bọn ta có nhúng tay vào thì Đại Đạo còn có thể làm gì?

“Thánh Chủ đạo hữu, luận đạo không?” Hồng Quân nhìn Thánh Chủ.

“Vậy thì, luận đạo thôi.” Thánh Chủ bất đắc dĩ, Thần Ma đạo tràng này, sao tự dưng lại khôi phục thực lực của bọn họ? Lại còn chẳng thèm nhắc nhở gì hết!

Bên ngoài tiếp tục luận đạo, bên trong Thần Ma đạo trạng, Giang Thái Huyền nhận được nhiệm vụ của đạo tràng.

“Ting, công bố nhiệm vụ, trở thành Thần Đế, mở đạo tràng cuối cùng phiên bản đầy đủ, thưởng phần quà bí ẩn X1.”

“Không có thời hạn sao?” Giang Thái Huyền kinh ngạc: “Không có mức độ hoàn thành?”

“Không có.” Hệ thống nói.

Xem ra hệ thống cũng biết vũ trụ này nghèo lắm rồi, muốn kiếm thêm một khoản lớn là chuyện không thể nào, mà chỉ có thể kiếm được mấy khoản nhỏ lẻ thôi, thế nên còn chẳng thèm đưa ra nhiệm vụ kiếm tiền nữa.

Tuy Giang Thái Huyền có thể mượn một phần năng lượng của đạo tràng, nhưng tự bản thân muốn ở cảnh giới Thần Đế thì cần phải cố gắng hơn.

“Nếu đã có tên tiêu tiền như nước là Vận Mệnh ở đây, vậy thì cứ ăn thêm Hỗn Độn đan thôi.” Giang Thái Huyền ngẫm nghĩ, sau đó lập tức mua một lượng lớn Hỗn Độn đan, rồi dung nhập vào cơ thể để luyện hóa.

Có quyền hạn quản lý một phần của đạo tràng, nên chỉ cần dung nhập số Hỗn Độn đan đã mua vào người là được, không cần phải ăn từ từ, cuối cùng Thánh Chủ cũng không cần phải khó chịu khi thấy cảnh này mà không làm gì được rồi.

Không có thời hạn làm nhiệm vụ, còn có năng lượng trấn áp Đại Đạo viên mãn, Giang Thái Huyền hoàn toàn không lo lắng lúc nào mới có thể thành Thần Đế, ở đây không được thì cùng lắm là chạy ra ngoài vũ trụ, hoặc là tới hư không tìm từ từ, thế nào rồi cũng có thể đột phá.

Mấy thứ như tiềm năng sức chứa này, đương nhiên là càng sâu càng tốt.

Trong vũ trụ xảy ra biến cố, trong hư không, tuy nhóm Vận Mệnh không xảy ra chuyện ngoài ý muốn nhưng cũng không tìm được thi thể cấp Đại Đạo.

“Về thôi, đi xa hơn nữa, sợ là sẽ lạc đường.” Linh Hồn nói.

Vận Mệnh ngẫm nghĩ, cuối cùng thở dài: “Chỉ đành vậy.”

Đã không tìm được thi thể cấp Đại Đạo, nếu cứ tiếp tục, chưa nói tới việc bản thân gặp nguy hiểm, trong vũ trụ này, hắn cũng không tài nào an tâm nổi, lỡ Ngũ Hành chạy qua thì sao?

Tốc độ trở về của bọn họ cũng cực kỳ nhanh, ai nấy cũng đang dùng toàn lực bay về.

“Sau khi trở về, tiếp tục củng cố phong ấn, để Võ Đạo Ma Thần không bao giờ ra ngoài được.” Vận Mệnh lên tiếng.

“Được.” Nhóm lão giả Không Gian đồng ý, khóe miệng nhếch lên thành một tia cười lạnh, Võ Đạo sớm đã chạy ra ngoài rồi, còn đợi ngươi tới phong ấn chắc?

Vận Mệnh cũng đang cười lạnh, biết trước các ngươi xảo trá khôn cùng, ngô cũng đã chuẩn bị sẵn hậu chiêu, bọn Võ Đạo đừng hòng ra ngoài!

Thoắt cái đã trôi qua ba ngày.

Đại Đạo sốt ruột chờ đợi, cuối cùng cũng có cảm ứng nhóm vận mện dã từ vũ trụ trở lại.

Khí tức Đại Đạo khủng khiếp lan tràn, đạo văn vô tận xuất hiện, Vận Mệnh đứng ngay hàng đầu tiên, cưỡi lên đại đạo Vận Mệnh, thần quang vạn trượng.

“Ngô, đã trở về!”

Vận Mệnh kiêu căng lên tiếng, thần quang xé rách không giang, trực tiếp bức vào không gian Hồng Mông, sau đó chợt sửng sốt không thôi, nơi này là không gian Hồng Mông? Lẽ nào hắn tới lộn chỗ rồi?

Hơn mười vị cường giả cũng ngây người, có phải bọn Võ Đạo hơi ghê gớm quá rồi không, một sợi Hồng Mông Tử Khí cũng không còn, không gian Hồng Mông thật sự là đã sạch tới nỗi chẳng còn gì để nói luôn.

Dõi mắt nhìn ra xa, xung quang sạch sẽ chẳng còn chút màu tím nào.

“Vận Mệnh.” Giọng nói của Đại Đạo vang lên, mang theo một tia bi thương, cuối cùng ngươi cũng về rồi, ngươi mà không về nữa thì con mẹ nó ta phải trùng tổ thật đó.

“Đại Đạo, chuyện này là sao? Phong ấn của dám Võ Đạo... đúng rồi, phong ấn.” Sắc mặt Vận Mệnh đại biến, thế mà hắn lại không cảm ứng thấy phong ấn, càng không cảm ứng được chí bảo Bánh Xe Vận Mệnh của mình.

Chí bảo của ta đâu?

“Bọn Võ Đạo chạy rồi.” Đại Đạo hung hăng nói: “Bọn chúng cướp sạch Hồng Mông Tử Khí, sau đó bán hết tất cả.”

“Bọn chúng thoát ra bằng cách nào?” Vận Mệnh sầm mặt, khó tin hỏi.