Chương 1791 Vận Mệnh, bây giờ phải làm sao?
“Thần Ma đạo tràng.” Đại Đạo tức giận.
“Thần Ma đạo tràng? Tại sao lại giúp bọn chúng?” Vận Mệnh không hiểu nổi, con rối Thánh Chủ của mình đâu?
“Bọn chúng trả tiền trước rồi, các ngươi vừa đi thì lập tức phá phong ấn.” Đại Đạo bất đắc dĩ thở dài, cực kỳ buồn rầu.
Hơn mười vị cường giả Đại Đạo sững sờ, không ngờ lại còn có chuyện như vậy, bọn họ tưởng rằng tự Võ Đạo phá phong ấn thoát ra ngoài, không ngờ lại còn có người của Thần Ma đạo tràng ra tay.
“Trả tiền trước?” Vận Mệnh suýt ói máu: “Ngô tới Thần Ma đạo tràng một chuyến, các ngươi về đạo cung trước đi.”
“Đạo cung cũng bị bán rồi.” Đại Đạo nói.
“...”
Vậy ngươi nói cho ta biết, còn thứ gì chưa bị bán? Ngay cả chỗ của Vận Mệnh cũng bị bán mất?
“Vậy các ngươi đợi ngô ở đây.” Vận Mệnh lạnh mặt rời đi, xé rách không gian tiến về Thần Ma đạo tràng.
“Hằng Nga Tiên Tử, có phải các ngươi thiếu ngô một lời giải thích cho chuyện này không?”
Vừa bước vào đạo tràng, Vận Mệnh đã lạnh lùng chất vấn, thần uy bạo phát.
“Hửm? Vận Mệnh, chú ý thái độ nói chuyện của ngươi, Thần Ma đạo tràng không cần phải giải thích với ai cả!” Hằng Nga bước ra khỏi đạo tràng, lạnh lùng nói.
Vận Mệnh chợt khựng lại, nhớ tới kế hoạch của bản thân, hắn cố nén giận: “Ngô mời Thánh Chủ giúp đỡ, các ngươi lại quay đi phá hỏng chuyện?”
“Thần Ma đạo tràng chỉ nhận tiền làm việc, Thánh Chủ giúp ngươi miễn phí, đã là vi phạm tới quy tắc kông chủ động can thiệp vào sự phát triển của vũ trụ, Hằng Nga không trách phạt, đã là nhân nhượng lớn nhất.” Hằng Nga lạnh giọng.
“Thế thì Bánh Xe Vận Mệnh của ngô đâu?” Tuy Vận Mệnh đang tức điên người, nhưng hắn cũng hiểu không thể đắc tội với Hằng Nga được, thân xác chuyển thế muốn làm tràng chủ cxung cần phải có sự đồng ý của Hằng Nga.
“Thứ gì có giá trị là đạo tràng lấy hết!” Hằng Nga nói.
Vận Mệnh: “...”
Bánh Xe Vận Mệnh của ta, chí bảo của ta, bị bán thật rồi?
“Thời gian bán quá lâu, không thể chuộc về nữa, vả lại lúc bán cũng không có nói sẽ chuộc về.” Hằng Nga lại bổ sung thêm một câu.
“Võ! Đạo!” Vẻ mặt Vận Mệnh hung ác, hắn nghiến răng ken két, gầm lên tức giận, đồng thời truyền âm cho Thánh Chủ: “Ngươi chả được tích sự gì cả, ngươi tọa trấn ở Thần Ma đạo tràng là tọa trấn kiểu gì thế hả?”
“Ngô bị tính kế.” Thánh Chủ sầm mặt: “Trước đó mượn cớ là hội nghị tràng chủ phân đạo tràng để dụ ngô vào đạo tràng, bọn chúng nhân cơ hội phá phong ấn.”
Vận Mệnh há miệng, bắt đắc dĩ thở dài, trong lòng dấy lên cảnh giác: “E là bọn chúng đã hoài nghi.”
“Chẳng qua là cảm thấy quan hệ của chúng ta tốt, dù sao thì còn chưa thu tiền mà ngô đã ra tay rồi.” Thánh Chủ cũng chẳng biết làm gì hơn, tự bản thân hắn còn nghĩ đã tính toán đâu vào đó, nhưng con mẹ nó ai mà ngờ được đám Địa Ngục cũng đã suy tính xong xuôi.
“Thân xác chuyển thế của ngô, Giang Thái Huyền đâu?”
Chí bảo gì đó, không thể tìm về được nữa, cho dù có chuộc lại được thì hắn cũng không có tiền, còn hỏi tội hả, đầu óc hắn tỉnh táo thì đã biết đây là chuyện bất khả thi, hiện tại, Vận Mệnh chỉ muốn biết Giang Thái Huyền ở đâu.
Chuyện gì xảy ra vấn đề cũng được, duy chỉ có thân xác chuyển thế là không được có chuyện, đây là mấu chốt của kế hoạch lần này!
“Bản thể, ngươi về rồi?” Giang Thái Huyền bước ra khỏi đạo tràng, kích động nói: “Lần này ngươi ra ngoài vũ trụ lịch lãm, có mang thứ gì về cho ta không?”
Ra ngoài vũ trụ du ngoạn?
Du ngoạn cái đầu ngươi, con mẹ nó ta cực khổ lắm mới có thể tìm được hai thi thể cấp Đại Đạo, căn nguyên còn chả nhiều nhặn gì!
“Theo ta về.” Vận Mệnh mặt không biểu cảm nói.
“Ồ.” Giang Thái Huyền đáp, đồng thời có hơi sợ sệt: “Nghe nói không gian Hồng Mông xảy ra chuyện, làm ta sợ tới nỗi không dám ra khỏi đạo tràng, may mà ngươi đã về.”
Vận Mệnh sầm mặt, nhưng không nói gì mà chỉ mang hắn rời đi.
Khi trở về không gian Hồng Mông, Giang Thái Huyền nhìn khắp nơi hoang tàn, thở dài: “Thê lương thật, đạo cung của chúng ta đâu?”
“Mất rồi.” Khóe miệng Vận Mệnh giần giật: “Ngươi ở Thần Ma đạo tràng mà không thấy à?”
“Không thấy.” Giang Thái Huyền lắc đầu: “Mấy thứ như đạo cung, phong ấn giao dịch tiện hơn nhiều.”
“Vận Mệnh, Giang Thái Huyền.” Hơn mười vị cường giả Đại Đạo bước tới, chờ Vận Mệnh phân phó.
“Các ngươi hộ pháp, ngô giúp thân xác chuyển thể luyện hóa căn nguyên, đột phá cảnh giới.” Vận Mệnh trầm giọng.
“Được.” Các cường giả Đại Đạo tản ra, theo dõi hành động của hắn.
Giang Thái Huyền ngồi xếp bằng, nhắm hai mắt lại: “Làm đi, bản thể, dẫn ta xông lên nào.”
Sắc mặt Vận Mệnh đen sì, căn nguyên vô tận tập trung vào người Giang Thái Huyền, nhanh chóng hỗ trợ hắn luyện hóa.
Lần này có hai thi thể cường giả Đại Đạo, nhưng căn nguyên được trích ra từ đó lại không nhiều, cộng lại cũng chỉ cỡ căn nguyên của thương thiên, Ngũ Hành đã lấy mất một phần.
Vận Mệnh dùng toàn lực thôi động thần lực đại đạo, mau chóng giúp hắn luyện hóa, căn nguyên khủng khiếp nhanh chóng chuyển hóa thành năng lượng tinh thuần, đổ vào đan điền, Giang Thái Huyền không có cảm giác được gì mấy, ban nãy hắn mới ăn thêm không ít Hỗn Độn đan, cái sức chứa này ấy mà...
Tất cả căn nguyên được luyện hóa xong, khí thế của Giang Thái Huyền bùng nổ, một cỗ thần uy dâng lên, Vận Mệnh mừng rỡ, các cường giả Đại Đạo khác cũng vội vàng tới xem, nhưng giây tiếp theo lại khiến tất cả mọi người ngỡ ngàng.
Sau khi thần uy qua đi, thì không còn gì nữa, Giang Thái Huyền vẫn là Giang Thái Huyền, Thần Hoàng đỉnh phong, vẫn còn thiếu một chút.
Các cường giả: “...”
Vận Mệnh, hay là giết quách đi cho rồi? Tài nguyên của cả không gian Hồng Mông, cộng thêm căn nguyên của hai thi thể cấp Đại Đạo cũng không thể khiến hắn đột phá, còn cần thân xác chuyển thế này làm gì nữa? Để đó làm chi cho tuyệt vọng?
“Ngươi...” Vận Mệnh lúc này cũng muốn gục ngã luôn, không gian Hồng Mông cũng vì ngươi mà bị vét sạch, có cầm về căn nguyên Đại Đạo cũng không có tác dụng gì, rốt cuộc ngươi muốn thế nào mới chụyđột phá? Hay muốn ta quỳ xuống xin ngươi?
“Bản thể à, đừng buồn, chúng ta có thọ nguyên vô tận, sớm muộn gì cũng đột phá.” Giang Thái Huyền an ủi: “Ngươi xem, tự bản thân đã cũng có gấp đâu.”
Con mẹ nó đương nhiên ngươi không gấp, còn ta chỉ cách ngày hoàn thành kế hoạch này một...
Thôi, từ khi bản thân hắn xuất hiện, đạo chủng hoàn hảo chỉ thiếu mỗi chút ít này, tới hiện tại cũng là như thế.
“Vận Mệnh, bây giờ phải làm sao? Lại ra ngoài vũ trụ?” Lão giả Không Gian hỏi.
Vận Mệnh trầm mặc, còn ra ngoài vũ trụ nữa thì chắc sau này chẳng còn nhìn thấy Đại Đạo nữa đâu, không diệt trừ Võ Đạo, chắc hẳn Đại Đạo sẽ sụp đổ.
Vả lại bên ngoài vụ trụ cũng khó tìm được thi thể cường giả Đại Đạo, mà đi xa hơn thì lại dễ bị lạc.