Chương 1809 Một cái cũng chưa hủy?
“Giang Thái Huyền, ngươi có ý gì?” Lão giả Không Gian nhíu mày.
“Bản tràng chủ đến đây rồi cũng không có cách nào rời đi.” Giang Thái Huyền thở dài: “Bản tràng chủ cũng rất bất đắc dĩ, hy vọng có thể tiết kiệm đủ tiền, để liên hệ với chủ đạo tràng đi.”
“Lời nói của bây giờ của ngươi có mấy phần thật, mấy phần giả?” Vận Mệnh lạnh giọng quát hỏi, lời nói của con hàng này còn có thể tin sao?
“Ta nói sự thật các ngươi cũng sẽ không tin, tại sao không muốn tin tưởng ta một người tốt như vậy?” Giang Thái Huyền thở dài, buồn bã nói: “Việc này khiến cho bản tràng chủ rất buồn nha.”
“Đúng rồi, bảo vật ngươi vừa đoạt được có muốn bán không?” Giang Thái Huyền hỏi.
“Đừng mơ mộng!” Vận Mệnh hừ lạnh một tiếng, lạnh lùng nói: “Bảo vật ta đã luyện hóa, trong vòng nghìn năm ta sẽ duy trì đỉnh phong, mà các ngươi sẽ từng bước suy giảm, đến lúc đó không ai có thể bảo vệ được ngươi!”
“Hòa khí sinh tài, cần gì đánh chém giết nhau? Tất cả chúng ta đều muốn tìm ra Ngũ Hành, tại sao không làm việc cùng nhau?” Giang Thái Huyền cười nhạt nói: “Vẫn là quy củ cũ, ta ra chủ ý, ngươi chấp hành thế nào, bản thể?”
“Đừng nhắc tới hai chữ bản thể trước mặt ta nữa!” Vận Mệnh thiếu chút nữa tức giận nổ tung, lúc trước quả thực đúng là bị đùa bỡn, nhiều thi thể cấp bậc Đại Đạo như vậy toàn bộ để hắn chiếm hời, ngẫm lại tâm thật mệt mỏi.
“Bản tràng chủ có kế hoạch chi tiết, chỉ cần các ngươi nghe…”
“Chúng ta đi!” Vận Mệnh hừ lạnh một tiếng, chưa nghe hết đã phất tay áo rời đi.
Giang Thái Huyền nhìn bóng lưng bọn họ rời đi, chỉ đành thở dài: “Ta thật sự có kế hoạch kéo dài, sao lại không nghe xong chứ?”
“Xem ra bản tràng chủ gặp phải vấn đề nan giải.” Bàn Cổ cười nói.
“Vấn đề nan giản ư? Không khó chút nào, khó chính là tìm ra Ngũ Hành.” Hai mắt Giang Thái Huyền mở to: “Hiện tại trước thu thập cây Thần Ma rồi tính sau, lại phải làm phiền Bàn Cổ đạo hữu rồi.”
“Tràng chủ có việc cứ nói thẳng, Bàn Cổ nhất định sẽ hoàn thành.” Bàn Cổ nói.
“Chúng ta hãy làm đấng cứu thế một lần, ừm, vị cứu tinh tạm thời.” Ánh mắt Giang Thái Huyền xoay chuyển, nói: “Vì phòng ngừa cây Thần Ma bị phá hư, đạo tràng cũng có thể kiếm được nhiều tiền hơn, cần để cho bọn họ hiểu rõ rằng cây Thần Ma có thể đổi lấy nguyên khí Đại Đạo, dùng để kéo dài mạng sống, như vậy cũng có thể tăng nhanh tốc độ tìm kiếm, vả lại dò xét ở bia đá kia.”
“Được.” Bàn Cổ gật đầu: “Vậy ta đi Ngũ Hành tịnh thổ một chuyến.”
Ngũ Hành tịnh thổ, Bàn Cổ giáng lâm liền đạp thẳng vào bia đá của Ngũ Hành tịnh thổ, đại đạo thần lực dữ dội chấn động, bia đá chấn động, trong nháy mắt phủ đầy vết nứt, một cỗ năng lượng dưới lòng đất như có như không truyền đến chữa trị bia đá.
“Hả? Có phải ở đây không?” Gương mặt Bàn Cổ khẽ động, trầm ngâm tự nói.
“Người nào?” Từng âm thanh kinh ngạc vang lên, các cường giả Đại Đạo lần lượt bước ra, đi tới trên tấm bia đá, ánh mắt lạnh lẽo vô cùng.
“Thần Ma đạo tràng, Bàn Cổ.” Bàn Cổ lạnh lùng một câu, uy năng của Bán Siêu Thoát bộc phát, đạo văn Sức Mạnh chấn động bốn phương tám hướng, thần uy tản đi, các cường giả Đại Đạo đồng loạt biến sắc.
“Bàn Cổ, thực lực của ngươi có thể nói là vô cùng khủng bố, cho dù so với vị mạnh nhất ở Hoàn Cổ Chi Địa lúc trước, nói vậy cũng không kém bao nhiêu, nhưng khí lưu màu xám nơi này cộng thêm năng lượng kỳ dị, ngươi không kiêng nể gì như thế, thì cách đường chết không xa!” Vận Mệnh đạp hư không lao đến, lạnh lùng nhìn hắn.
“Nơi này vẫn chưa làm gì được Bàn Cổ đâu!” Bàn Cổ kiêu ngạo nói một câu, khoanh tay nhìn lên không trung khí lưu màu xám, hắn đã có phương pháp luyện hóa khí lưu màu xám, tất nhiên không sợ: “Hôm nay tới đây là vì tràng chủ có việc thông báo cho chư vị.”
“Tràng chủ?” Rất nhiều cường giả nhíu mày, mang theo một tia nghi ngờ, bọn họ đều không biết Thần Ma đạo tràng.
“Tràng chủ có thể tìm ra Ngũ Hành, hơn nữa đã có kế hoạch chi tiết, chỉ cần các ngươi đừng nhau đến sống đến chết, mài mòn bản thân.” Bàn Cổ hờ hững nói: “Ngũ Hành rõ ràng muốn giết chết các ngươi, bản thân hắn không có năng lực này, chỉ có thể để cho các ngươi tự giết lẫn nhau.”
“Việc này ai mà chẳng biết?” Chúng cường giả Đại Đạo cười lạnh: “Không tranh không cướp, chúng ta cũng sẽ chết, nếu có thể đoạt được bảo vật, nhưng nghìn năm vô sự, nếu để cho chúng ta không tranh thì ngươi sẽ kéo dài mạng sống cho chúng ta à?”
“Có thể.” Bàn Cổ lạnh lùng mỉm cười, hắn giơ tay lên, nguyên khí Đại Đạo vô biên vô hạn hiện lên, hội tụ thành Đại Đạo căn nguyên: “Có nguyên khí Đại Đạo, các ngươi đương nhiên không cần chết.”
“Nguyên khí Đại Đạo, căn nguyên Đại Đạo, trong tay ngươi sao lại có nhiều như vậy?” Các cường giả Đại Đạo khiếp sợ.
Hai mắt Vận Mệnh híp lại, lóe lên tia ác độc: “Thần Ma đạo tràng, phá hủy bao nhiêu Đại Đạo?”
Đại Đạo căn nguyên, ngoại trừ Đại Đạo nguyện ý cho, thì chỉ khi Đại Đạo sụp đổ mới có thể đạt được, theo hắn thấy nhất định là phải hủy diệt nghìn vạn vũ trụ mới có thể ngưng tụ ra nhiều Đại Đạo căn nguyên như vậy.
“Một cái cũng chưa hủy.” Bàn Cổ lắc đầu nói, phá hủy Đại Đạo chính là các ngươi, sau khi Thần Ma đạo tràng xuất hiện, bọn họ ở lại đạo tràng, nếu như Đại Đạo từng sụp đổ thì tất nhiên có thể nhìn ra.
“Một cái cũng chưa hủy? Ta thấy là diệt sạch tất cả những vũ trụ từng đặt chân tới thì có?” Lão giả Không Gian cười lạnh nói: “Thần Ma đạo tràng độc ác hơn so với bất cứ kẻ nào.”
“Tin hay không thì tùy, Thần Ma đạo tràng ngoại trừ thu tiền làm việc, ân oán đều phân rõ ràng.” Bàn Cổ hừ lạnh một tiếng, nói: “Nguyên khí Đại Đạo đang ở Thần Ma đạo tràng, có tiền có thể đổi, không có tiền, bỏ mạng không liên quan đến đạo tràng ta.”