Chương 1814 Sao ngươi lại còn sống?
“Tràng chủ, ta đã liên lạcvới bọn họ, cùng nhau liên thủ dùng đạo văn phong khốn toàn bộ Hoàn Cổ Chi Địa, muốn hủy diệt cây Thần Ma, cắt đứt sinh cơ của chúng ta ư, tuyệt đối không thể để cho Ngũ Hành thực thực hiện được!” Mộng Yểm trầm giọng nói.
“Cây Thần Ma ta không biết rốt cuộc có bí ẩn gì, nhưng có thể sinh trưởng ở nơi này chắc hẳn có thể khắc chế một thứ gì đó, Ngũ Hành vội vàng hành động, ngược lại có vẻ hắn đang chột dạ.” Giang Thái Huyền nói.
“Ta đi đây.” Mộng Yểm xoay người rời đi.
“Nếu có khó khăn, đạo tràng có thể tương trợ.” Giang Thái Huyền nói: “Dù sao bản tràng chủ cũng không muốn bị nhốt ở nơi này, thực lực của ba vị Bàn Cổ đạo hữu có thể trợ giúp chư vị.”
“Đa tạ.” Mộng Yểm chắp tay nói: “Vậy thì ba vị vất vả rồi, theo chúng ta đi một chuyến thôi.”
“Mời.” Ba người Bàn Cổ đứng dậy yên tâm rời đi, Giang Thái Huyền đã có thực lực tự bảo vệ mình, bọn họ không cần lúc nào cũng ở bên người thủ hộ.
Rất nhiều cường giả liên thủ, đạo văn đại đạo trải rộng khắp Hoàn Cổ Chi Địa, bảo vệ những cây Thần Ma còn lại, chờ bọn họ đi đào hết.
Liếc nhìn đạo văn trải rộng, vô số cường giả thở phào nhẹ nhõm, lông mày Hồng Quân run lên, nói: “Làm như thế Ngũ Hành chắc chắn xuất hiện.”
“Không sai, chúng ta hành động kỳ lạ như vậy hắn nhất định sẽ tò mò, chắc chắn có thể dẫn Ngũ Hành ra.” Dương Mi tiếp lời.
“Thử xem một chút đi.” Các cường giả lắc đầu, bọn họ trước kia cũng hành động bất ngờ, nhưng mà không dẫn Ngũ Hành ra được.
Trong đám người, thần niệm của Ngũ Hành cúi đầu, suy nghĩ của Hồng Quân vàDương Mi không khỏi cười lạnh, chút mánh khóe này, sao ta có thể tiếp tục bị lừa được? Thời gian dài ta không phản ứng, các ngươi còn không phải muốn liều chết liều mạng sao, chỉ cần xem ai chịu đựng được ai!
“Tất cả mọi người giải tán đi.” Bàn Cổ nói.
“Cáo từ.” Đông đảo cường giả gật đầu, ngự không rời đi.
Thần niệm của Ngũ Hành tiêu tán trở về lòng đất, liếc nhìn Hoàn Cổ Chi Tâm, cơ mà không hành động nữa: “Các ngươi quá ngây thơ, nếu không phải ta cũng e ngại sức mạnh đẩy nhanh tốc độ của ăn mòn kia, thì sao có thể để các ngươi sống đến nay?”
“Ta ở chỗ này nhìn xem các ngươi có thể diễn ra trò gì!” Ngũ Hành ngồi xếp bằng xuống, hai mắt nhìn chằm chằm vào Hoàn Cổ Chi Tâm.
Mà bên ngoài, Giang Thái Huyền thu hoạch một gốc cây rồi lại một cây Thần Ma, không có sự quấy rối của Ngũ Hành, hắn lấy được những cây Thần Ma này rất dễ dàng.
“Chư vị không cần tranh đoạt, cây Thần Ma kỳ lạ hết rồi sẽ còn sinh trưởng nữa, các ngươi thu xong có thể thương lượng một chút, cắt mảnh đất tìm kiếm, đến lúc đó mọi người cùng nhau trồng cây Thần Ma.” Giang Thái Huyền nói.
“Tràng chủ nói có lý, không có cây Thần Ma liền đến đạo tràng ngồi, chờ cây Thần Ma mọc ra không chỉ có thể vĩnh hằng, mà còn có thể khôi phục thực lực.” Mộng Yểm nói.
Các cường giả Đại Đạo khác gật đầu, hắn nói không sai, những loại cây Thần Ma này lần lượt là cấp ba mười vạn, cấp hai trăm vạn, cấp một càng có giá trị ngàn vạn, bọn họ chia đều nhau, tuy rằng khôi phục thực lực hơi xa vời, tuy nhiên để kéo dài tính mạng lại không thành vấn đề.
Giang Thái Huyền cười đưa bọn họ rời đi, trong lòng chỉ có thể nói một câu xin lỗi, bởi vì những cây Thần Ma này sau khi thu mua sẽ không mọc ra nữa, bán một gốc là ít đi một gốc.
Rất nhiều cường giả Đại Đạo tăng nhanh tốc độ đào bới, Ngũ Hành nhìn chằm chằm Hoàn Cổ Chi Tâm đang bất động, Giang Thái Huyền tọa trấn đạo tràng không ra tránh cho bị thần niệm của Ngũ Hành phát hiện.
Nếu Ngũ Hành không biết sự tồn tại của hắn, vậy tất nhiên phải đợi đến khi nhiệm vụ hoàn thành, sau đó đi gặp Ngũ Hành.
Thời gian trôi qua, trong nháy mắt đã trôi qua một ngày, một ngày này, cường giả cấp bậc Đại Đạo không ngừng đưa tới cây Thần Ma, cây Thần Ma ở Hoàn Cổ Chi Địa đều sắp bị đào sạch.
Giang Thái Huyền vận chuyển năng lượng đạo tràng, thúc giục bí pháp siêu thoát, quét sạch toàn bộ Hoàn Cổ Chi Địa, ngay giây phút này nơi đây đã không còn cây Thần Ma nào nữa, một gốc cây Thần Ma cuối cùng bị Vận Mệnh thu lấy, ném cho lão giả Không Gian.
“Hả? Hai tên Mộng Yểm?” Giang Thái Huyền nhíu mày, phát hiện Mộng Yểm đang chạy tới đạo tràng, một gã Mộng Yểm khác cũng đồng thời chạy tới.
“Thoạt nhìn không hề khác biệt, đạo văn cũng giống như vậy, chẳng lẽ là phân thân?” Giang Thái Huyền nhíu mày, hai tròng mắt nở rộ thần quang, lần thứ hai thi triển phương pháp siêu thoát, mạnh mẽ theo dõi hai vị Mộng Yểm.
Hai vị Mộng Yểm đồng thời có cảm ứng, một người nhíu mày nhìn bốn phía, người kia lại vung tay lên, một cỗ khí tức huyền diệu, che giấu bản thân.
“Ngũ Hành sao?” Giang Thái Huyền lẩm bẩm nói, Bàn Cổ sẽ không đùa giỡn với hắn, những người còn lại không có năng lực phòng bị hắn thăm dò, chỉ còn lại duy nhất Ngũ Hành.
Nếu Ngũ Hành có biện pháp giám sát Hoàn Cổ Chi Địa, cho dù không nhìn thấy đạo tràng, thì cũng có thể nhìn thấy những cường giả kia, tất cả đều tới nơi này, hắn nhất định sẽ đến xem tình huống.
Suy nghĩ vừa chuyển, đang muốn thu đạo tràng vậy mà Mộng Yểm đã cất bước đến đây, kinh ngạc lên tiếng: “Thần Ma đạo tràng?”
“Ngũ Hành?” Phía sau đạo tràng, Bàn Cổ bước ra, lạnh lùng nhìn Mộng Yểm: “Chút mánh khóe này có thể thu lại.”
“Ánh mắt Bàn Cổ tốt thật.” Mộng Yểm cười lạnh một tiếng, thần quang ngũ sắc trong cơ thể lóe ra, chính là Ma Thần Ngũ Hành: “Không phải Thần Ma đạo tràng hóa thành Hoàn Cổ Chi Lộ sao? Lại xuất hiện lần nữa, chẳng lẽ Vận Mệnh không hề thôn phệ thân xác chuyển thế ư?”
“Đương nhiên không rồi.” Giang Thái Huyền bước ra, lạnh lùng nói: “Ma Thần Ngũ Hành, nghe uy danh đã lâu, rốt cục cũng gặp mặt.”
“Là ngươi à? Sao có thể chứ!” Ngũ Hành nhìn thấy Giang Thái Huyền, sắc mặt trong nháy mắt thay đổi, kinh hãi lui mấy bước: “Sao ngươi có thể còn sống?”