← Quay lại trang sách

Chương 1813 Hủy diệt cây Thần Ma

“Có lẽ bởi vì bọn họ vừa mới tới, có sự tò mò đối với Hoàn Cổ Chi Địa sau khi tan vỡ, đến nhìn xem những người còn lại.” Ngũ Hành suy tư một tiếng, thạch bích lại xuất hiện hình ảnh của các cường giả Đại Đạo còn lại, cả đám cũng đồng thời đang đào cây.

Nhóm người này điên rồi sao?

“Xem đám người Dương Mi một chút.” Ngũ Hành nhíu mày, vung tay lên, hình ảnh hiện ra ba người Bàn Cổ, tất cả ngồi xếp bằng luận đạo, không làm bất cứ việc gì, điều này càng làm cho Ngũ Hành không hiểu rõ.

“Xem ra phải đi ra ngoài ngó một chút.” Ngũ Hành búng tay, một tia thần niệm lao ra đi điều tra những người này đang phát điên cái gì, mạng còn không thèm nữa, cũng muốn đào cây.

Giang Thái Huyền ở trong đạo tràng, vận chuyển năng lượng đạo tràng trong cơ thể, quan sát Hoàn Cổ Chi Địa.

Hiện tại các cường giả Đại Đạo phong ấn đốt ngón tay kia, sau đó cả đám đều đi tìm cây Thần Ma, chờ đào xong cây Thần Ma lại thảo luận ngón tay thuộc về ai, dù sao không ít người tron số bọn họ đã đến ranh giới bỏ mạng, không nên động thủ nữa.

Ngũ sắc thần quang lóng lánh, Ngũ Hành khoác một kiện hắc bào bao lấy thân thể, hóa thành một lão giả muốn đi tới một vị cường giả gần nhất, vị cường giả này chính là Mộng Yểm.

Mộng Yểm vừa vặn đào xong một cây Thần Ma, đúng lúc liếc mắt nhìn Ngũ Hành một cái, trong lòng cảnh giác: “Nơi này do ta phát hiện trước, mau rời đi.”

Ngũ Hành trầm mặc không nói, đứng dậy đi sang một bên.

Mộng Yểm thở phào nhẹ nhõm, nội tâm tràn ngập sự nghi hoặc, vị cường giả này vô cùng xa lạ hắn chưa từng thấy qua, có điều chỉ cần đối phương không cướp cây Thần Ma của hắn là được.

Ngũ Hành ở nơi xa nhìn một lát, trực tiếp rời đi, lại đi xem các cường giả cấp bậc Đại Đạo còn lại, kết quả đều giống nhau, những Ma Thần cấp bậc Đại Đạo đều không muốn gặp hắn, sợ hắn cướp mất cây Thần Ma.

“Cả một mảnh rừng cây đều là của chúng ta.” Lão giả Không Gian kích động nói.

“Ừm.” Vận Mệnh đáp một tiếng, chỉ là sắc mặt không quá tươi tỉnh, đến bây giờ hắn cũng không dám vào Thần Ma đạo tràng, sợ bị Giang Thái Huyền giết chết ở bên trong, cây Thần Ma này thu thập xong là do đám người lão giả Không Gian đi bán

“Cây Thần Ma này có lợi ích gì?” Ngũ Hành ẩn nấp trong đám người, thật sự nhịn không được cất tiếng hỏi.

“Ai đang hỏi?” Vô số cường giả cấp bậc Đại Đạo nhìn về phía Ngũ Hành lên tiếng.

“Đạo hữu có chút xa lạ.” Vận Mệnh lạnh lùng nói.

“Ta vẫn luôn bế quan, các ngươi mới tới Hoàn Cổ Chi Địa nên không biết ta cũng rất bình thường.” Ngũ Hành mặt không đổi sắc, lại nói đây cũng là nguyên nhân hắn tìm đám người này hỏi thăm, những lão gia hỏa kia đều biết rõ ở Hoàn Cổ Chi Địa có người nào, vừa hỏi liền lộ tẩy.

“Cây Thần Ma này có thể sinh trưởng ở Hoàn Cổ Chi Địa, nói vậy bất phàm, có lẽ liên quan đến siêu thoát, thậm chí có thể tìm ra Ngũ Hành.” Vận Mệnh bỗng nhiên nói.

“Siêu thoát và Ngũ Hành?” Ngũ Hành lộ vẻ nghi hoặc: “Ta ở đây vô số năm, đã từng nghiên cứu qua cây Thần Ma, nhưng mà chưa từng phát hiện ra dị thường.”

“Chưa từng phát hiện cũng không có nghĩa là không thể nghiên cứu.” Vận Mệnh thở dài nói: “Hoàn Cổ Chi Địa chỉ có cây Thần Ma mới có thể sinh trưởng, như vậy chắc chắn có nguyên nhân, chỉ cần chúng ta có thể nghiên cứu ra, nhất định có thể vĩnh hằng giống như cây Thần Ma.”

“Người của Hoàn Cổ Chi Địa ai mà chẳng chưa từng nghiên cứu cây Thần Ma chứ, có điều đều đã bỏ cuộc.” Ngũ Hành lắc đầu nói: “Không ngờ tới ta bế quan một hồi, các ngươi lại tiếp tục nghiên cứu.”

“Chung quy so với chờ chết còn đỡ hơn.” Vận Mệnh lạnh lùng nói: “Ta sẽ không chờ chết, nhất định sẽ khiến Ngũ Hành phải trả giá.”

“Ma Thần Vận Mệnh nếu thật sự có thể nghiên cứu ra, Hoàn Cổ Chi Địa tất nhiên sẽ cảm tạ.” Ngũ Hành mỉm cười xoay người rời đi, trong lòng cảm thấy khinh thường: “Nghiên cứu cây Thần Ma? Cây Thần Ma này chỉ là suy nghĩ vớ vẩn của Hoàn Cổ mà thôi!”

Trong lòng Ngũ Hành âm u, hắn truyền tin cho bản thể, bản thân tiếp tục chú ý, đi vài bước bỗng nhiên dừng lại: “Chẳng lẽ là Thần Ma đạo tràng? Vậy vọng tưởng đó... Không có khả năng, nếu Vận Mệnh thật sự chiếm được tin tức mới, muốn những cây Thần Ma này cũng vô dụng, căn bản không có khả năng thành sự thật!”

Dưới lòng đất, Ngũ Hành lật tìm ra một quyển sách cổ, mặt trên dùng đạo văn viết ra, ghi chép tin tức của cây Thần Ma.

“Lúc trước Hoàn Cổ Chi Địa tan vỡ, Hoàn Cổ Chi Sư dùng tu vi của bản thân để bảo vệ một bộ phận tàn hồn, hóa thành cây Thần Ma, để cho bọn họ mượn sự sinh trưởng của cây Thần Ma từ đó phục sinh, một lần nữa trở về.”

“Hơn nữa dùng đạo của bản thân hóa thành quy tắc tuyệt đối, bao phủ vùng phế thổ này, để cho khí lưu màu xám đẩy nhanh tốc độ của thôn phệ, ngăn cản cường giả Đại Đạo tới đây phá hư quá trình sinh trưởng của cây Thần Ma.”

“Muốn hủy diệt tất cả cây Thần Ma thì nhất định phải phá vỡ đạo của hắn, phá hủy triệt để mảnh phế thổ này, nếu không mọi thứ đều trở nên vô ích.” Ngũ Hành khép lại sách cổ, cười lạnh nói: “Đáng tiếc thân xác chuyển thế bị Vận Mệnh thôn phệ, hy vọng Hoàn Cổ đã bị cắt đứt hoàn toàn.”

“Ngũ Hành quả nhiên ngồi không yên.” Mộng Yểm bước vào đạo tràng, sau khi bán đi cây Thần Ma, trên mặt hắn hiện lên một tia lạnh lùng.

“Ngươi nhìn thấy sao?” Giang Thái Huyền thản nhiên nói.

“Toàn bộ Hoàn Cổ Chi Địa, bất kể là đám các ngươi mới tới, hay là đám người chúng ta, tất cả chúng ta đều quen biết lẫn nhau, đột nhiên xuất hiện thêm một cường giả xa lạ, nếu ta đoán không ra vậy chẳng phải là đồ ngu hay sao?” Mộng Yểm lạnh lùng nói.

“Ngũ Hành xuất hiện một lần nữa chứng minh ràng chỗ kỳ lạ của cây Thần Ma, hắn nhất định sẽ tìm cách hủy diệt cây Thần Ma.” Giang Thái Huyền nói.