← Quay lại trang sách

ĐẦU CỦA MIMIR VÀ CON MẮT CỦA ODIN

Ở Jotunheim, nhà của người khổng lồ, có chiếc giếng của Mimir. Nước giếng sủi bọt trào lên từ sâu thẳm trong lòng đất, để tưới cho Yggdrasil, cây thế giới. Mimir thông thái là người bảo hộ ký ức và hiểu biết rất nhiều điều. Nước giếng của Mimir là tri thức, và thuở thế giới mới sơ khai, sáng sáng ông đều uống nước giếng bằng cách vục chiếc tù và tên là Gjallerhorn xuống nước rồi uống cạn.

.

Cách đây đã lâu, lâu lắm rồi, từ khi các thế giới còn non trẻ, Odin đã khoác áo choàng dài rồi đội mũ lên, và dưới bộ dạng của một người lữ hành, ngài đã chu du qua vùng đất của người khổng lồ, mạo hiểm cả tính mạng để đến chỗ Mimir, để tìm kiếm tri thức.

“Một ngụm nước giếng của cậu, thưa cậu Mimir,” Odin nói. “Cháu chỉ xin có vậy.”

Mimir lắc đầu. Không ai được uống nước giếng ngoại trừ chính Mimir. Mimir không nói gì: những người im lặng thường ít phạm sai lầm.

“Cháu là cháu của cậu,” Odin nói. “Mẹ cháu, Bestla, là chị của cậu.”

“Như vậy chưa đủ,” Mimir đáp.

“Một ngụm thôi. Chỉ với một ngụm từ cái giếng của cậu, Mimir, cháu sẽ trở nên thông thái. Cậu hãy ra giá đi.”

“Giá của ta là một con mắt của ngươi,” Mimir nói. “Một con mắt của ngươi trong giếng.”

Odin không hỏi xem Mimir có đùa không. Cuộc hành trình qua vùng đất của người khổng lồ để đến cái giếng của Mimir là một hành trình dài dằng dặc và đầy nguy hiểm. Odin đã sẵn sàng mạo hiểm cả tính mạng mình để đến được đây. Ngài sẵn sàng làm hơn thế để có được tri thức.

Mặt Odin đanh lại.

“Đưa cho cháu con dao,” ngài chỉ nói có vậy.

Sau khi đã làm xong việc cần thiết, ngài cẩn thận đặt con mắt mình xuống lòng giếng. Nó nhìn lên ngài qua làn nước. Odin múc đầy nước từ giếng của Mimir bằng chiếc tù và Gjallerhom rồi đưa nó lên môi. Nước lạnh buốt. Ngài uống cạn. Tri thức tràn vào cơ thể ngài. Bằng một mắt, ngài nhìn được xa và rõ ràng hơn bằng cả hai mắt trước kia.

Từ đó về sau Odin còn được gọi bằng nhiều cái tên khác: Blindr, vị thần mù, hoặc Hoarr, thần một mắt, và Baleyg, vị thần có con mắt rực lửa.

Con mắt của Odin nằm lại trong giếng của Mimir, được bảo quản bởi dòng nước đã tưới tắm cho cây tần bì thế giới, không nhìn thấy gì mà lại thấy tất cả.

Thời gian trôi qua. Khi chiến tranh giữa tộc Aesir và tộc Vanir sắp kết thúc và hai bên trao đổi chiến binh và tộc trưởng cho nhau, Odin đã cử Mimir đến tộc Vanir làm cố vấn cho Hoenir, một vị thần Aesir sẽ trở thành tộc trưởng mới của tộc Vanir.

Hoenir rất cao và đẹp trai, với dáng dấp của một vị vua. Khi có Mimir cố vấn cho ngài, Hoenir cũng ăn nói như một vị vua và đưa ra các quyết định sáng suốt. Nhưng khi không có Mimir ở bên, dường như Hoenir không thể quyết định được điều gì, và các thần tộc Vanir nhanh chóng trở nên bực bội vì điều này. Họ liền trả thù, không phải với Hoenir mà là với Mimir: họ chặt đầu Mimir và gửi nó đến cho Odin.

Odin không giận dữ. Ngài xoa các thứ thảo mộc lên đầu Mimir để nó không bị thối rữa, và ngài phù phép cho nó bằng những lời thần chú, bởi vì ngài không muốn tri thức của Mimir bị mất. Chẳng mấy chốc Mimir đã mở mắt và nói chuyện với ngài. Những lời khuyên của Mimir vẫn thông thái như trước kia.

Odin đem cái đầu của Mimir trở về cái giếng bên dưới cây thế giới, và ngài đặt nó ở đó, bên cạnh con mắt của mình, trong làn nước chứa đầy tri thức của tương lai và quá khứ.

Odin trao chiếc tù và Gjallerhorn cho Heimdall, người canh gác của các thần. Vào ngày mà Gjallerhorn được thổi, nó sẽ đánh thức mọi vị thần, dù họ đang ở đâu hay đang ngủ say đến mức nào.

Heimdall sẽ chỉ thổi tù và Gjallerhom một lần duy nhất, vào tận thế Ragnarok.