← Quay lại trang sách

Chương 194 Thiên Cổ Thương Lộ

Thiên Cổ Thương Lộ không phải là một con đường bằng phẳng. Đó là một mạng lưới đường hầm không gian cũ kỹ, nhiều đoạn đã sụp đổ, tạo thành những dòng chảy hỗn loạn. Thỉnh thoảng, họ còn gặp phải những sinh vật kỳ dị sống trong không gian, không có hình thù, chỉ là những cái bóng lướt qua ngoài cửa sổ Tiên thuyền.

May mắn là có Thạch tướng quân, người đã từng đi trên con đường này từ thời thượng cổ. Ông dựa vào ký ức và những dấu hiệu cổ xưa, chỉ dẫn cho Lâm Minh lái chiếc thuyền Lạc Việt vượt qua từng đoạn nguy hiểm.

Sau nhiều tháng di chuyển, họ cuối cùng cũng đến được một "trạm dừng chân".

Đó không phải là một Tiên Vực, mà là một tiểu hành tinh khổng lồ đã bị khoét rỗng, bên trong là một thành phố vô cùng náo nhiệt và hỗn loạn. Vô số Tiên thuyền đủ loại hình dáng cập bến. Đủ loại chủng tộc, từ Tiên, Ma, Yêu, đến những sinh vật mà Lâm Minh chưa từng thấy, đang đi lại, trao đổi, mua bán.

Đây là một xóm Chợ Trời giữa các vì sao, một nơi tam giáo cửu lưu, một nơi nằm ngoài vòng pháp luật của các Tiên Đình.

"Chúng ta cần tìm một bản đồ sao chi tiết hơn để xác định đoạn đường tiếp theo," Lâm Minh nói.

Họ chia nhau ra. Trần Bình và con Kỳ Lân đi tìm mua các loại lương thực và dược liệu kỳ lạ. Lâm Minh và Thạch tướng quân thì đi đến các quầy hàng bán thông tin và đồ cổ.

Khi đang đi ngang qua một sạp hàng cũ kỹ, bán đủ thứ phế liệu và di vật cổ, Thạch tướng quân đột nhiên đứng sững lại, cả người run lên. Ánh mắt của ông dán chặt vào một mảnh vải rách nát, đã nhuốm màu máu khô đen kịt, đang được treo ở một góc khuất.

Trên mảnh vải đó, có một biểu tượng hình chim Lạc đang bay lên, dù đã phai màu nhưng vẫn toát ra một khí thế hiên ngang.

Đó là chiến kỳ của đội Cấm Vệ Quân của Xích Quỷ Tiên Triều năm xưa, là đơn vị thân cận nhất của ông. Đây là di vật của những người đồng đội đã hy sinh!

"Món này... bán thế nào?" Thạch tướng quân cố gắng giữ cho giọng nói của mình bình tĩnh, nhưng vẫn không giấu được sự kích động.

Lão chủ sạp, một lão già trông có vẻ gian xảo, nhìn thấy phản ứng của ông, liền nheo mắt cười. Lão biết mình đã gặp được "cá lớn".

"Muốn có nó? Dễ thôi." Lão ta chìa một ngón tay ra. "Lão đây không thiếu tiền. Dùng một món Đạo Binh cấp Kim Tiên để đổi, hoặc... giúp lão một việc."