← Quay lại trang sách

Chương 570 Nuốt sống!

Phốc!

Một âm thanh rét lạnh truyền ra, chỉ thấy tiểu Thái Thản Vương đang muốn giơ lên nắm đấm, hướng về phía mặt bên đánh ra, nhưng quả đấm của hắn chỉ mới vừa giơ lên được một nửa, thì đột nhiên liền ngừng lại.

Ở phía sau phần gáy của nó, dần dần xuất hiện một vết chém, đầu lâu không có một tiếng động rơi xuống khỏi cổ.

Lúc này con Hắc Miêu mới hiện ra, đứng sau lưng của hắn, hài lòng nói: "Không hổ là người mạnh nhất trong ba vị Vương Giả, dưới hoàn cảnh bị ma trận hố đen suy yếu, cho dù không sử dụng năng lực, cũng có thể chiến đấu với ta đến hiện tại."

Nó hài lòng khom lưng, chuẩn bị nhặt cái đầu đẫm máu của tiểu Thái Thản Vương lên thì đột nhiên.

Phốc!

Thân thể đang bất động của tiểu Thái Thản Vương bỗng nhiên giơ cánh tay dính đầy máu tươi của mình lên, bóp chặt cổ họng của con Hắc Miêu, sức mạnh của cánh tay cực kỳ mạnh mẽ, gần như muốn vặn gãy cả cái cổ họng của con Hắc Miêu!

"Cô, ục ục..."

Một loạt âm thanh giống như nước sôi ùng ục vang lên, chỉ thấy ở cái phần cổ đã bị chém đứt của tiểu Thái Thản Vương, bỗng nhiên giẫy giụa nhô ra một cái đầu lâu, dính đầy máu tươi, ngũ quan mơ hồ, giống như đúc với cái đầu lâu lúc trước!

Còn cái đầu đã bị chém đứt rơi xuống kia, giờ khắc này dĩ nhiên lại lặng yên không có một tiếng động hóa thành máu tươi, dung nhập vào trong thân thể của Thái Thản Vương.

Con ngươi của con Hắc Miêu co rút lại, trong đầu nó nhớ lại hình ảnh tiểu Thái Thản Vương dùng các xúc tu cắm vào bản thể, từ bản thể của Thái Thản Vương rút lấy chất dinh dưỡng, nguyên lai... Lúc đó cũng không phải là hắn hấp thu, mà ngược lại là truyền ra!

Đem đại não thực sự của hắn, truyền vào trong bản thể!

Mặc dù bị lĩnh vực (Trật Tự) của nó cấm sử dụng năng lực. Nhưng lại không cấm được đặc tính của các bộ phận biến dị của thân thể, ví dụ như con dơi có thể nghe thấy sóng âm, cá heo có thể phát ra sóng rada sinh học, mấy cái này không phải là năng lực đặc thù, mà là đặc tính của bộ phận biến dị trên thân thể!

Mà bộ phận biến dị của Thái Thản Vương, cũng chính là tiểu Thái Thản Vương, đặc tính của nó chính là có thể khống chế máu tươi!

"Chết đi!" Tiểu Thái Thản Vương bóp chặt cổ họng của con Hắc Miêu, nó mở đôi mắt tràn đầy máu tươi khủng bố ra, bên trong tràn ngập sự phẫn nộ cùng với thô bạo, tàn nhẫn giương cánh tay đấm tới!

Ầm!

Toàn bộ hư không bị chấn động kịch liệt!

Sau một khắc, thân thể của Thái Thản Vương đột nhiên bị đánh bay ngược ra ngoài.

Không gian chung quanh càng trở nên âm trầm, lạnh lẽo hơn, có một luồng khí tức man hoang từ trong bóng tối cuồn cuộn lan tỏa ra, ở vị trí mà lúc nãy Thái Thản Vương bị đánh bay ra, đột nhiên xuất hiện hai con mắt màu vàng óng, cao cao tại thượng nhìn xuống Thái Thản Vương, kích thước của mỗi một con mắt, gần như có thể sánh ngang bằng 1/2 thân thể của Thái Thản Vương!

Từ trong bóng tối thâm trầm, chậm rãi hiện ra một cái móng vuốt khổng lồ, cực kỳ sắc bén!

Thân thể của con Hắc Miêu dần dần hiện ra toàn bộ, nhìn nó giống như là một tòa núi nhỏ, cho dù là Thái Thản Vương, ở trước mặt nó cũng có vẻ nhỏ bé như là một món đồ chơi.

"Ồ, là ám hạch sao?" Tiểu Thái Thản Vương ngửa đầu lên nhìn về phía cái trán của con Hắc Miêu, ở nơi đó đã không còn nhìn thấy con ngươi của Giác Tỉnh Giả nữa, mà thay vào đó là một viên đá màu đen hình thoi, hắn kinh ngạc nói: "Ngươi dĩ nhiên lại có thể dung hợp được ám hạch, làm sao có khả năng, khó trách vì sao chúng ta tốn vô số năm tháng cũng không thể tìm được ám hạch."

Đáp lại lời nói của tiểu Thái Thản Vương chính là một cái móng vuốt to lớn sắc bén.

"Vèo"

Một âm thanh xé gió truyền đến, mặc dù cái móng vuốt kia cực kì to lớn, nhưng tốc độ di động lại không giảm đi một chút nào, khiến cho tiểu Thái Thản Vương căn bản còn chưa kịp phản ứng, đã bị móng vuốt quét trúng.

Lần này bản thể của Thái Thản Vương cũng không có trực tiếp bị quét bay ra ngoài, mà bị con Hắc Miêu bóp chặt, giơ lên trên không trung.

Ở xa xa nhìn tới, con Hắc Miêu phảng phất như đang bắt Thái Thản Vương như bắt một con chuột, Thái Thản Vương ra sức giãy giụa ở trong bàn tay của nó, thế nhưng lại không có tác dụng gì cả, không thể buông lỏng được nửa phần!

Tiểu Thái Thản Vương giống như là ý thức được điều gì đó, hắn ngửa đầu lên nhìn, liền thấy một cái miệng lớn như cái chậu máu đang há hàm răng sắc bén ra, từ bên trong bóng tối hiện ra, hướng về phía hắn cắn tới.

"Hống!" Tiểu Thái Thản Vương phát ra âm thanh nộ hống ầm ầm, muốn giơ cánh tay lên để ngăn cản, thế nhưng bởi vì kích cỡ của hai bên chênh lệch quá xa, cho nên hắn chỉ có thể chống cự trong vô lực, bị con Hắc Miêu ném vào bên trong miệng, tiếng nộ hống nhất thời ngưng bặt, chỉ còn hai cái chân lộ ra bên ngoài là vẫn đang kịch liệt giãy dụa, đung đưa, nhưng cũng không lâu lắm, liền bị con Hắc Miêu nuốt hết vào.

Nuốt sống!!!

Được xưng là người mạnh nhất bên trong ba vị Vương Giả, lại bị con Hắc Miêu nuốt sống!

"Tên kế tiếp..." Âm thanh khàn khàn lạnh lẽo từ bên trong miệng của con Hắc Miêu phát ra, bên trong đôi mắt của nó không còn vẻ lãnh khốc cùng với vẻ thong dong như lúc trước nữa, mà là hiện ra vẻ thèm khát mãnh liệt, chính là vẻ thèm khác đồ ăn bản năng!

Vèo!

Nó đột nhiên lóe lên một cái, vượt qua một khoảng cách thật dài, xuất hiện ở trước mặt của vị vực sâu nữ vương đời đầu, dùng ánh mắt từ trên cao nhìn xuống nàng giống như nhìn một con kiến nhỏ bé.

"Đến phiên... ngươi rồi."

Vực sâu nữ vương đời đầu vẫn duy trì vẻ mặt lạnh lẽo giống như băng sương. Nàng ngửa đầu lên nhìn thân hình to lớn của con Hắc Miêu, cây thập tự màu máu ở bên trong con ngươi cũng cấp tốc xoay tròn, đem toàn bộ con ngươi của nàng tỏa ra hào quang màu đỏ, trên khuôn mặt tuyệt mỹ trắng như tuyết của nàng hiện ra một đồ án chằng chịt màu đen, giống như là chú ấn thượng cổ.

Quần áo màu đen ở trên người của nàng không có gió mà vẫn tung bay, mái tóc màu đen giống như rong biển nhanh chóng dài ra, thân hình của nàng cũng nhanh chóng biến to lên, trong nháy mắt liền đạt đến kích thước sánh ngang với kích thước của Thái Thản Vương, mặc dù biến to ra nhưng thân thể của nàng vẫn như cũ giữ được các đường cong lồi lõm, tràn ngập sự mê hoặc.

Cùng lúc đó, ở phía sau lưng của nàng có hai vật thể màu đen mọc ra, chậm rãi giãn ra xung quanh, rõ ràng là một đôi cánh màu đen.

Là trạng thái Giác Tỉnh hoàn toàn, Giác Tỉnh nữ vương!

Cho đến giờ phút này, vị vực sâu nữ vương đời đầu mới hiển lộ ra bản thể Giác tỉnh hoàn toàn của mình.

"Ăn thôi..."

Con Hắc Miêu to lớn vẫn như cũ giơ móng vuốt lên, muốn bắt Giác Tỉnh nữ vương giống như lúc trước bắt Thái Thản Vương vậy.

Khuôn mặt của Giác Tỉnh nữ vương không hề lộ ra một chút cảm xúc nào, bóng người khẽ loáng một cái, liền có thể tránh được cái móng vuốt to lớn của con Hắc Miêu, đồng thời mái tóc đen của nàng cũng nhanh chóng hóa thành vô số mũi thương đâm tới nó.

Con Hắc Miêu to lớn cũng không hề có ý tứ tránh né, mặc cho vô số lọn tóc của nàng đâm vào thân thể của nó, tiếp tục giơ hai cánh tay trảo vào không khí, giống như một con mèo đang bắt một con chuột vậy.