Chương 575 Tự bạo
Muốn tự bạo à?" Trên khuôn mặt của con Hắc Miêu lộ ra một tia nghiêm nghị, hơi chuyển động ý nghĩ một chút, dùng năng lực (Trật tự) của mình trong nháy mắt thay đổi quy tắc.
"Để ta nhìn xem thử cái quy tắc mới mà ngươi lập ra, có thể chống đỡ được hay không?!" Bạch Kim Vương cười lớn, toàn thân màu máu phóng ra ánh sáng đỏ ngòm chói mắt, giống như một vầng mặt trời soi sáng cả khu vực bóng tối.
Ầm!
Từ vị trí Bạch Kim Vương đứng đột nhiên truyền ra một tiếng nổ kinh thiên động địa!
Vù ~ vù!
Dưới vụ nổ kinh thiên, toàn bộ không gian bị chấn động kịch liệt lay động, tiếng nổ vang ầm ầm liên tục vọng lại, cùng với không gian xung quanh cộng hưởng tần suất, khiến cho người ta có cảm giác như là không gian có thể sẽ bị sụp đổ vào bất kỳ lúc nào.
Vèo vèo vèo...
Vô số các mảnh vỡ thủy tinh màu máu từ trung tâm vụ nổ do Bạch Kim Vương tự bạo bắn mạnh ra, tạo thành một cơn mưa tên hình quạt che ngợp trời bắn về phía con Hắc Miêu.
Oành oành oành... Âm thanh va chạm mãnh liệt liên tục truyền ra, từ trên người của con Hắc Miêu vang lên, chỉ thấy mấy mảnh vỡ thủy tinh màu máu di chuyển với tốc độ cực cao này, sau khi va chạm vào thân thể của con Hắc Miêu, trong nháy mắt đột nhiên bị bắn ngược ra ngoài, giống như là có một luồng sức mạnh thần bí không thể kháng cự bao phủ thân thể của nó, đem những mảnh vỡ này đánh bay ra ngoài.
Nhưng mà, cho dù con Hắc Miêu đã đặt ra quy tắc không có ai có thể gây thương tổn cho nó, nhưng đối mặt với một cơn mưa mảnh thủy tinh như thế này, cùng với một cơn lốc năng lượng do vụ tự bạo gây ra, bên trong đôi mắt của con Hắc Miêu vẫn lộ ra mấy phần nghiêm nghị, đôi con ngươi nhìn chằm chằm về phía trước, toàn thân tỏa ra từng luồng hắc khí cuồn cuộn, hóa thành một bức tường màu đen chắn ở trước mặt.
Nhưng mà bức tường hắc khí này vừa mới được dựng lên, đã bị cơn mưa mảnh thủy tinh đánh tan thành mây khói.
Vèo!
Ở trung tâm của cơn mưa mảnh thủy tinh, bỗng nhiên truyền ra một tiếng rít chói tai kỳ dị.
Con Hắc Miêu nhất thời tái mặt, đang định tránh né, nhưng thân thể lại không kịp phản ứng theo ý thức, ở trong một khoảng cách gần như vậy, thêm vào bị lực hút của cái hố đen ở trên đỉnh đầu ảnh hưởng, nó chỉ kịp nhìn thấy ở nơi phát ra tiếng rít chói tai kia, xuất hiện một thanh thủy tinh đỏ như máu dài mười mét cực kỳ sắc bén đang lao tới!
Ầm!
Trong chớp mắt này, con Hắc Miêu mặc dù đã nhìn thấy, nhưng lại không kịp né tránh, chỉ có thể trơ mắt nhìn thanh thủy tinh đỏ như máu giống như là Bạch Kim Vương hóa thành này, bắn vào thân thể của mình.
Trong phút chốc, con Hắc Miêu chỉ cảm thấy toàn thân của mình bị đánh bay ra ngoài, sự đau đớn kịch liệt truyền ra từ lồng ngực. Trong chớp mắt cảm nhận được sự đau đớn, đáy lòng nó liền chìm xuống, biết rằng quy tắc mà nó lập ra, cũng không thể chống lại được thương tổn do thanh thủy tinh màu máu dài mười mét này gây ra!
Sau khi bay ngược ra phía sau mấy ngàn mét, nó mới có thể ổn định lại được thân hình, cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy phần ngực ở vị trí trái tim, đã bị thanh thủy tinh hoàn toàn xuyên thủng, từ phía sau lưng xuyên thấu ra. Trái tim cũng bị đâm nát, nhưng may mà cấu tạo thân thể của nó cũng không giống như nhân loại, trái tim cũng không phải bộ phận chí mạng.
"Cái tên chết tiệt." Trên khuôn mặt của con Hắc Miêu hiện ra vẻ khó coi, nó giương cánh tay ra, nắm thanh thủy tinh chậm rãi từ trong cơ thể rút ra, để tránh khỏi việc trên thanh thủy tinh này tên Bạch Kim Vương kia còn bố trí quỷ kế gì đó, làm cho mình bị thương càng nặng hơn.
Đau nhức mãnh liệt làm cho nó nhe răng trợn mắt, càng ngày càng cảm thấy phẫn nộ, nhưng nghĩ tới việc Bạch Kim Vương cùng với Thái Thản Vương lần này rốt cục cũng đã triệt để chết đi, tâm tình phẫn nộ của nó mới dần dần hạ xuống, hiện tại cũng chỉ còn sót lại mỗi một mình Giác Tỉnh nữ vương kia mà thôi.
Nó rút thanh thủy tinh ra rồi tiện tay ném đi, vết thương ở phần ngực của nó đang dùng một tốc độ kinh người mà mắt thường cũng có thể thấy được khép lại, nó ngẩng đầu lên nhìn về phía cái hố đen, trải qua thời gian chiến đấu trong nháy mắt này cùng với việc hấp thu thêm một nguồn năng lượng khổng lồ do Bạch Kim Vương tự bạo tỏa ra, hố đen đã đạt đến kích thước hai trăm mét đường kính.
"Nên rời khỏi đây thôi, ta sẽ là người đầu tiên ở trong tộc, vĩnh viễn thoát khỏi vận mệnh bị săn giết." Con Hắc Miêu ngửa đầu lên cười ha hả, hướng về phía cái hố đen phi vút đi.
Bên cạnh cái hố đen khoảng 800 mét, có một người đang nằm lơ lửng ở trong không trung. Chính là Lâm Siêu, giờ khắc này, nếu như con Hắc Miêu lưu ý tới nơi này, sẽ có thể phát hiện ra một hiện tượng kỳ quái, dưới lực hút của cái hố đen, hết thảy mọi vật chất ở chu vi xung quanh đều bị thôn phệ sạch sẽ, thế nhưng thân thể của Lâm Siêu không những không hề bị lực hút ảnh hưởng, trái lại thân thể của hắn còn chậm rãi di chuyển ra phương hướng ngược lại với cái hố đen.
"Không thể gấp, không thể gấp." Trong lòng của Lâm Siêu tự nói với mình là không thể sốt ruột, nhưng trên thực tế trong lòng của hắn lại gấp như lửa đốt, lúc trước trái tim của hắn bị bóp nát, hắn cũng không có bị chết ngay lập tức, bởi vì hắn còn có trái tim thứ hai mà vị vực sâu nữ vương cấy ghép vào lúc trước, mới có thể tạm thời duy trì được tính mạng của mình.
Bằng không ở dưới quy tắc nghiêm cấm sử dụng năng lực, năng lực Bất Tử bị mất đi tác dụng tự lành, hắn đã nhanh chóng bị mất máu quá nhiều mà chết đi.
Thế nhưng, cho dù là có viên trái tim thứ hai, Lâm Siêu cũng biết mình cũng sẽ không còn sống được bao lâu nữa, viên trái tim thứ hai này mới được ghép vào người của hắn không lâu, vẫn còn chưa hoàn toàn hợp nhất cùng với thân thể, hơn nữa bởi vì hắn bị mất máu quá nhiều, cho dù thể chất của hắn rất cao, nhưng dù sao hắn cũng là nhân loại, chỉ cần là nhân loại, liền không thể để cho thân thể bị mất quá nhiều máu!
Lâm Siêu suy đoán có lẽ con Hắc Miêu cũng biết là mình có viên trái tim thứ hai, thế nhưng nó cũng không muốn tốn thời gian để phá hủy, bởi vì nó muốn để cho thân thể của mình dần dần chảy máu, thống khổ đến chết.
Bất quá, ngay sau khi trái tim của hắn bị bóp nát, đau đớn kịch liệt truyền tới làm cho nhân cách cách thực sự của Lâm Siêu đột nhiên đạt được quyền khống chế thân thể, nhân cách bán Giác Tỉnh lúc trước, đã bị hôn mê đi, thế nhưng Lâm Siêu biết, một khi mình lại xuất hiện các tâm tình tiêu tực, "Hắn" sẽ lại xuất hiện.
Cho dù là bán Giác Tỉnh, chung quy cũng là Giác Tỉnh. Giống như là một cái đập ngăn nước vậy, một khi đã có lỗ hổng, cho dù có được tu bổ lại, vết rách vẫn còn ở đó.
Đồng dạng như vậy, bây giờ tỷ lệ tiến vào trạng thái Giác Tỉnh của Lâm Siêu, so với người bình thường còn muốn cao hơn rất nhiều, chỉ cần trong đầu xuất hiện tâm tình tiêu cực, liền có thể tiến vào trạng thái bán Giác Tỉnh.