← Quay lại trang sách

Chương 592 Hài kịch

Nữ hài xinh đẹp hơi lắc cái cổ, nói: "Không sai, ta chính là Ngả Linh Na, ngươi nếu như đã nhận ra ta, như vậy càng dễ nói chuyện, chính ngươi nhường ra cho ta một vị trí, miễn cho mọi người tổn thương hòa khí."

Nữ tử có khuôn mặt trắng bệch không khỏi bật cười, nhìn nàng với ánh mắt ngu ngốc, nói: "Thật là một con nhóc không hiểu chuyện, ngươi tựa hồ như còn chưa hiểu tình hình ở đây thì phải, ở nơi này thân phận của bất cứ một người nào, cũng đều cao quý giống như phụ thân của ngươi vậy, thậm chí còn có mấy người, chính là tồn tại mà phụ thân của ngươi còn phải ngưỡng mộ, phụ thân ngươi chỉ phái mấy tên rác rưởi như thế này đến bảo vệ ngươi, cũng thực sự là quá đáng thương, xem ra mọi lời đồn đại về hắn tất cả cũng không phải là giả, phụ thân ngươi yêu thích đứa con gái Elena, là muội muội của ngươi, thậm chí còn lấy tên của Elena đặt tên cho căn cứ, còn ngươi thì..."

"Câm miệng!" Khuôn mặt của cô gái đột nhiên đỏ bừng, phẫn nộ đến mức âm điệu cũng hơi vặn vẹo, nói: "Elena có ý tứ là 'Cao quý', cùng với cái tên của muội muội ta không hề có một chút quan hệ nào. Ta đã nói rồi, ta liền muốn ngươi nhường cho ta cái vị trí kia, ta chỉ hỏi ngươi một câu thôi, ngươi nhường hày là không nhường?"

Nữ tử có khuôn mặt trắng bệch sầm mặt lại, âm u nói: "Nếu ngươi muốn chết, ta sẽ tác thành cho ngươi."

Những người còn lại nhìn thấy một màn hài kịch này, trên mặt lộ ra mấy phần cười nhạo, chỉ có Hắc Quả Phụ cùng với thiếu nữ cưỡi Cự Lang là hơi nhíu mày lại, bên trong mắt lộ ra mấy phần không kiên nhẫn.

Lâm Siêu nhìn thấy bọn họ không muốn can thiệp ngăn cản chuyện này, hơi nhíu mày lại, hắn không có thời gian để lãng phí ở đây, lúc này mới bay thẳng tới năm cái quan tài ở trên tế đàn.

Cử động của Lâm Siêu nhất thời gây ra sự chú ý của mọi người, bên trong đôi mắt của Hắc Quả Phụ lộ ra một vẻ kinh ngạc. Bằng vào sự hiểu rõ của nàng đối với Lâm Siêu, người này tuyệt đối sẽ không lỗ mãng nôn nóng như vậy, không thể nào vào thời khắc mẫn cảm như thế này, lại làm ra hành động không coi mọi người ở đây ra gì như vậy!

Cho dù tự tin như nàng, cũng không dám lớn mật làm như thế, dù sao nơi này vẫn còn có một vị thiếu nữ cưỡi Cự Lang có thực lực sàng sàng với nàng.

"Vị bằng hữu này, xin mời dừng bước chân lại." Một giọng nói ôn hòa vang lên, truyền đến từ thanh niên tóc vàng anh tuấn lúc trước, thân thể hắn không nhúc nhích, nhưng thanh kiếm đã tự động bay ra khỏi vỏ, thân kiếm màu bạc khúc xạ ra hào quang óng ánh, tỏa ra hàn khí lạnh lẽo, chắn ngang ở trước người của Lâm Siêu.

Bầu không khí đột nhiên trở nên căng thẳng.

Lâm Siêu hơi dừng lại, nghiêng đầu liếc mắt nhìn hắn, trên mặt của thanh niên tóc vàng vẫn duy trì nụ cười khiêm tốn giống như quân tử, hắn vừa định tiếp tục mở miệng khuyên Lâm Siêu, bỗng nhiên có một luồng khí tức nguy hiểm mãnh liệt truyền đến, khiến cho đại não của hắn thoáng sửng sốt, bộ não phân tích ra sự nguy hiểm cùng với nơi bắt nguồn, tất cả những thứ này đều chỉ xảy ra trong nháy mắt không tới 0.01 giây, hắn liền cảm giác trên mặt đột nhiên truyền tới sự đau nhức, tầm mắt trong nháy trở nên đen kịt, cả người tựa hồ như bị thoát ly khỏi sức hút của trái đất.

Khoảng chừng nửa giây trôi qua, hắn mới từ cảm giác bị ngất đi tỉnh lại, sau đó liền nhìn thấy mọi người ở trước mặt của hắn đang trôi xa khỏi hắn, máu tươi từ trên mặt của mình bắn ra phía trước, tùy ý bay ở trong không trung.

Rầm, thân thể của hắn té xuống ầm ầm, nhưng do có gien chiến giáp cùng với áo khoác bảo vệ, cũng không có cảm giác đau đớn cùng với bị thương, nhưng mà phần đầu lại không có cái gì bảo vệ, có chút choáng váng, hắn nỗ lực ngẩng đầu lên nhìn tới, trong tầm mắt của hắn, chỉ có thể nhìn thấy một bóng lưng cao ngạo gầy gò, đang từng bước một tiến lên đài cao tới tế đàn.

Khó có thể dùng lời để diễn tả được sự khiếp sợ cùng với sự kinh ngạc trong nháy mắt đã tràn vào trong lòng của hắn, hắn thậm chí còn quên mất việc lau vết máu ở trên mũi, cùng với việc đứng lên sửa sang lại hình tượng mà hắn vẫn luôn giữ từ trước tới giờ, trong lòng chỉ hiện ra một ý nghĩ đáng sợ, chính mình mới vừa rồi đang đứng bên cạnh tử thần!

Là một người sinh tồn lâu năm, hắn mặc dù không nhìn thấy rõ vừa nãy phát sinh ra chuyện gì, nhưng hắn phi thường rõ ràng điều này đại biểu cho cái gì, nếu như Lâm Siêu muốn giết hắn, vừa nãy hắn cũng đã chết rồi!

Đây là một nhân vật nguy hiểm cỡ nào?!

Chẳng trách ngay cả Hắc Quả Phụ đại danh đỉnh đỉnh, cũng phải nhằm vào hắn, thậm chí không tiếc dùng một ít trò mèo để chế tạo phiền phức cho hắn, thăm dò điểm mấu chốt cùng với sức mạnh của hắn, cái này không phải là mang ý nghĩa, Hắc Quả Phụ khi đối mặt với người đàn ông này, cũng không có một chút chắc chắn nào hay sao?

Nhưng mà, thanh niên tóc vàng cũng không biết, “nhân vật cực kì nguy hiểm” ở trong lòng của hắn sánh ngang với Hắc Quả Phụ, giờ khắc này trong lòng của nàng sự chấn động so với hắn còn cường liệt hơn, ánh mắt của nàng từ đầu tới cuối đều rơi ở trên người của Lâm Siêu, nhưng vừa nãy trong một khắc đó, nàng lại phát hiện mình hoàn toàn không nhìn thấy rõ Lâm Siêu ra tay như thế nào.

Phải biết rằng, nàng nắm giữ (đôi mắt thời gian), có thể làm cho hành động của mọi vật thể chậm lại, cho dù có là đồ vật nhanh hơn nữa ở trong mắt nàng, cũng có thể điều chỉnh lại thật chậm để quan sát, thế nhưng vừa rồi sau khi trải qua quá trình làm chậm trong mắt của nàng, vẫn không có cách nào thấy rõ!

"Mới mấy ngày ngắn ngủi, hắn quả nhiên lại trở nên mạnh mẽ hơn, hơn nữa... Còn mạnh đến nỗi vượt quá sự tưởng tượng!" Trong đáy mắt của Hắc Quả Phụ lộ ra một tia sợ hãi ẩn sâu, ngoại trừ Nữ Hoàng Tri Chu bệ hạ của nàng, đây là người đầu tiên mà nàng cảm thấy không thể chiến thắng được, hay là chỉ có nữ hoàng bệ hạ tự thân xuất mã, mới có thể áp chế lại được hắn ta?

Toàn trường đột nhiên trở nên hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người đều nhìn thanh niên tóc vàng ngã trên mặt đất, khó có thể che giấu được sự chấn động ở trong lòng, trước đó trong khi tiến hành tranh đoạt vị trí, biểu hiện của thanh niên tóc vàng này chỉ đứng sau Hắc Quả Phụ cùng với thiếu nữ cưỡi Cự Lang, giờ khắc này lại bị Lâm Siêu trong nháy mắt đánh bại, hơn nữa người tinh tường đều biết, nếu như Lâm Siêu có sát ý, thanh niên tóc vàng liền không chỉ bị xịt máu mũi, mà toàn bộ cái đầu đã bị đánh nát bét rồi!

Sự kiêng kỵ, sợ hãi, bất an vân vân từ trong lòng mọi người xẹt qua, nữ tử có khuôn mặt trắng bệch lúc trước muốn cùng với Lâm Siêu tranh cướp vị trí, lông tóc toàn thân dựng đứng lên, mồ hôi lạnh chảy ra đầy lưng, trong lòng không khỏi nhớ tới cảnh tượng vừa rồi mà sợ hãi, đồng thời còn âm thầm vui mừng vì chính mình cũng không có lỗ mãng, mà trước tiên đứng yên quan sát nội tình của Lâm Siêu, giờ khắc này quả nhiên là “sáng suốt”, bây giờ có cho thêm ba cái lá gan nàng cũng không dám cãi Lâm Siêu.