← Quay lại trang sách

Chương 593 Lấy lòng

Lâm Siêu đi tới trước một cái quan tài, nhưng cũng không bước đi vào ngay, mà quay đầu lại nhìn về phía Hắc Quả Phụ, nói: "Ngươi biết cách mở nó ra chứ?"

Hắc Quả Phụ thu hồi sự khiếp sợ ở bên trong mắt, dùng sắc mặt phức tạp nhìn Lâm Siêu, nàng đã không còn xuất hiện ý nghĩ muốn tiếp tục đắc tội Lâm Siêu nữa, nhân vật như vậy, hoặc là là kẻ địch, hoặc là bằng hữu, nàng tình nguyện lựa chọn vế sau, đồng thời còn có chút hối hận vì lúc trước đã gây phiền toái cho hắn, giờ khắc này thấy hắn hỏi, vội vã đáp: "Biết chứ, đây là nơi truyền tống đi vào bên trong Băng cung chân chính, cần phải có năm người đồng thời tiến vào, mới có thể kích hoạt."

Lâm Siêu khẽ gật đầu, nói: "Vậy thì đến đây đi, ta không có nhiều thời gian để lãng phí ở đây." Ngữ khí của hắn vô cùng bình thản, tự nhiên tỏa ra khí thế của một quân vương.

Mọi người ở trong đại điện hai mặt nhìn nhau, thông qua tình cảnh thanh niên tóc vàng lúc trước gặp phải, không có ai muốn làm chim đầu đàn tiến lên phản bác lời nói của Lâm Siêu. Hắc Quả Phụ bởi vì muốn cứu vãn lại và xây dựng lại mối quan hệ bạn bè, cho nên sau khi Lâm Siêu vừa dứt lời thì liền là người đầu tiên bước ra khỏi hàng, hướng về tòa tế đàn bước tới.

Không có người nào dám ngăn cản, mấy người ở đây hầu như đều biết thân phận của nàng, coi như có không biết, lúc trước trong trận chiến tranh đoạt vị trí, cũng đã biết rõ sức mạnh của nàng.

Thiếu nữ cưỡi Cự Lang đi theo sát ở phía sau, dùng vẻ mặt lãnh đạm nhìn Lâm Siêu, trong đôi con ngươi lộ ra một tia cân nhắc.

Thanh niên tóc vàng ho ra một ngụm máu tươi, từ dưới đất bò dậy, nhặt thanh trường kiếm màu bạc của mình lên, tương tự nhanh chóng đi tới tế đàn, đây đã là vị trí thứ tư rồi.

Cũng không có ai dám ngăn cản, mặc dù thanh niên tóc vàng bị Lâm Siêu đánh bại trong nháy mắt, nhưng cũng không có ảnh hưởng đến phán đoán của mấy người nữ tử có khuôn mặt trắng bệch, trong trận chiến tranh đoạt vị trí lúc trước, bọn họ đã nếm không ít khổ sở từ trong tay của thanh niên tóc vàng này.

Ngả Linh Na nhìn thấy thanh niên tóc vàng đi lên tế đàn, chiếm lấy một cái quan tài. Không khỏi muốn mở miệng ngăn cản, thế nhưng lại bị thanh niên cao gầy ở bên cạnh lặng lẽ lôi kéo y phục của nàng, bĩu môi ra hiệu cho nàng chờ xem phản ứng của mấy người nữ tử có khuôn mặt trắng bệch.

Ngả Linh Na mặc dù rất ít khi ra ngoài thực hiện nhiệm vụ, nhưng dù sao không phải cũng không phải là một bình hoa di động, từ phản ứng của những người kia liền biết, thanh niên tóc vàng này cũng không phải là một người dễ trêu chọc.

Lúc này, sau khi thanh niên tóc vàng đi lên tòa tế đàn, những người còn lại liền rơi vào tình trạng giằng co, một lát sau mới có một thanh niên người da đen hùng tráng chậm rãi bước ra, sắc mặt của hắn vô cùng âm trầm, trước khi Lâm Siêu cùng với đám người Ngả Linh Na xuất hiện. Hắn là chính là người danh chính ngôn thuận đạt được vị trí thứ tư, nhưng giờ khắc này đã bị rớt xuống vị trí thứ năm, hơn nữa thực lực của hắn cùng với nữ tử có khuôn mặt trắng bệch cách biệt không xa, hắn không xác định được là đám người Ngả Linh Na có thể hay không khiêu chiến hắn, một khi hắn bị thương, sẽ tiện nghi cho nữ tử có khuôn mặt trắng bệch có cơ hội đoạt vị trí thứ năm của hắn.

"Chờ đã!" Dự liệu của tên da đen đã thành hiện thực, thanh niên cao gầy bỗng nhiên mở miệng nói.

Thanh niên người da đen dừng bước chân lại, sắc mặt càng đen thêm mấy phần, chậm rãi quay đầu lại, ánh mắt giống như lợi kiếm nhìn chằm chằm về phía thanh niên cao gầy.

Thanh niên cao gầy lại không để ý tới thanh niên người da đen, mà là chắp tay hướng về phía Lâm Siêu khẽ thi lễ, đây là là thủ thế lễ nghi mà hắn học được từ một người Hoa ở trường học Quý Tộc trước đây, rồi cung kính nói: "Chào ngài, tại hạ là Khắc Lôi Đức, chúng ta nhất định phải đạt được một vị trí, nếu mấy người chúng ta bây giờ liên tục khiêu chiến với tên da đen kia, sẽ làm lỡ nhiều thời gian quý giá của ngài, vì lẽ đó, không biết ngài có thể hay không nể tình chúng ta đã dẫn đường cho ngài đến đây, đem vị trí thứ năm cấp cho chúng ta, chúng ta chắc chắn sẽ ghi nhớ ân tình của ngài!"

Nghe thấy lời ấy, tất cả mọi người ở đây đều sững sờ, tựa hồ như không ngờ được hắn sẽ chủ động đến xin Lâm Siêu để thu được một vị trí, bất quá đây quả thật là một biện pháp có khả năng thành công rất cao, lấy thực lực mà Lâm Siêu lúc nãy biểu hiện ra. Muốn chỉ định cho người khác một vị trí, trừ phi là Hắc Quả Phụ cùng với mấy vị ở trên tế đàn đồng thời phản đối, bằng không chỉ bằng vào sức mạnh của tên da đen kia, căn bản không có đủ tư cách để phản kháng.

Mà sự thực rất hiển nhiên, không có ai có ý muốn trêu chọc một kẻ địch có thực lực mạnh mẽ.

Thanh niên người da đen hơi ngây người một lúc, mới kịp phản ứng lại, vội vàng quay đầu lại nhìn về phía Lâm Siêu, nói: "Ta đồng ý dùng bảo vật để trao đổi, ta là người của căn cứ châu Bắc Mĩ, phần ân tình này ta sẽ bẩm báo cho thủ lĩnh. Ngày sau nếu như ngài muốn giao dịch hoặc là hợp tác liên minh với châu Bắc Mĩ, chúng ta sẽ là minh hữu tốt nhất của ngài!"

"Chúng ta cũng vậy." Khắc Lôi đức cũng vội vàng nói.

Lâm Siêu giơ tay lên, ngăn chặn bọn họ nói tiếp, hướng về phía Hắc Quả Phụ nói: "Ngươi đến chọn một người đi."

Khuôn mặt của Hắc Quả Phụ khẽ biến hóa, thầm oán Lâm Siêu giảo hoạt, không muốn vì một chút chuyện nhỏ này mà tùy tiện đắc tội một đại căn cứ, bất luận hắn có chọn ai, đều sẽ bị một phương khác ghi hận trong lòng, vì lẽ đó đem cái cục than nóng này ném cho mình, mục đích phỏng chừng cũng là vì trả thù lời nói gây xích mích của mình vừa nãy.

Nàng âm thầm chửi thầm một tiếng, nhưng vẫn tiện tay chỉ tay nói: "Chính là vị tiểu cô nương này." Nàng căn bản sẽ không lo lắng về vấn đề đắc tội, thông qua tình báo ở thời đại trước về các tổ chức ở châu Bắc Mĩ cùng với châu Âu, chỉ bằng vào hai cái căn cứ này nàng hoàn toàn không cần để ý, nếu như đối phương không thức thời muốn trêu chọc đến gia tộc của các nàng, chỉ cần tùy tiện phái mấy người lẻn vào căn cứ của bọn hắn, giết chết thủ lĩnh là được.

Ngả Linh Na thấy nàng chọn mình, trên mặt nhất thời lộ ra nét vui mừng, sự lo lắng ở trong lòng cũng thả xuống, nàng thật sự rất lo lắng Hắc Quả Phụ sẽ chọn thanh niên người da đen, cho dù nói như thế nào, bọn nàng cho dù có muốn trả thù, cũng là chuyện sau này, nhưng cơ hội trước mắt đã không còn.

Vẻ mặt của thanh niên người da đen hiện ra sự khó coi, âm thầm cắn răng, trong lòng tràn ngập sự phẫn nộ cùng với uất ức, nhưng cũng không dám để cho sát ý lộ ra ngoài, không nói tiếng nào quay đầu lại bước đi, chờ sau khi đi xuống đài cao, mới tàn nhẫn nhìn trừng trừng vào đám người Ngả Linh Na.

Sau khi đã tập hợp đủ nhân số, Lâm Siêu chờ mấy người Hắc Quả Phụ tiến vào trong cái quan tài, mới bắt chước theo tư thế của bọn họ, tiến vào cái quan tài được dựng đứng lên này.