Chương 595 Gặp lại Kronos
Sau khi trầm ngâm một hồi lâu, Lâm Siêu liền tiếp tục quan sát chu vi xung quanh, nơi này ngoại trừ tòa Kim Tự Tháp này cùng với tấm bia đá cũ kĩ ở ngoài kia, chỉ còn một mảnh sa mạc khô héo, có diện tích hơn một nghìn mét vuông, có lẽ ở đây là một khoảng không gian tương tự như nhẫn không gian, không ngờ được xã hội nguyên thuỷ như tộc Cự Nhân, dĩ nhiên cũng nắm giữ được khoa học kỹ thuật về không gian.
Suy nghĩ một chút, Lâm Siêu liền đi xung quanh chu vi Kim Tự Tháp, sờ sờ gõ gõ một phen, đồng thời còn biến đôi mắt của mình thành đôi mắt của chim ưng, đem mỗi một cái khe hở ở trên tường nhìn thật cẩn thận, khiến cho Lâm Siêu kinh ngạc chính là, toà Kim Tự Tháp này tựa hồ như cũng không phải được xây dựng từ các khối đá, mà là từ một khối đá khổng lồ điêu khắc ra, tài nghệ như vậy, quả thực là Quỷ Phủ thần công!
Tuy rằng hắn thán phục người tạo ra tòa Kim Tự Tháp này, thế nhưng đối với Lâm Siêu mà nói, không tìm được cơ quan mật đạo, chính là vô cùng thất vọng.
Trong lúc Lâm Siêu đi kiểm tra cơ quan ở xung quanh, thì những người còn lại cũng đã lục tục đi vào Kim Tự Tháp, không nhìn thấy cái gì ở trong kho bảo vật, thì nhất thời tất cả đều ý thức được, có người đã tới nơi này sớm hơn họ một bước!
Trong lúc những người khác còn đang phẫn nộ nghị luận thì Lâm Siêu đã bất tri bất giác đi tới bên cạnh tấm bia đá cũ kĩ to lớn kia, ngẩng đầu lên nhìn, bỗng nhiên trong lòng hơi động, hắn đi xung quanh tấm bia đá, dùng tay sờ soạng khắp nơi.
Vù vù, tấm bia đá bỗng nhiên bị lay động một cái, Lâm Siêu sợ bắn lên, lập tức vui mừng, không ngờ được hắn chỉ ôm tâm tư thăm dò một chút, lại có thể thật sự kích hoạt được cơ quan ở trong tấm bia đá này.
Những người khác nghe thấy động tĩnh, nhất thời đình chỉ cuộc trò chuyện, nhanh chóng chạy như bay về phía tấm bia đá.
Lâm Siêu dùng hai tay đặt lên tấm bia đá, hướng về địa phương lúc trước làm cho tấm bia đá lay động đẩy mạnh.
Tấm bia đá này cực kỳ nặng, ngay khi Lâm Siêu dùng hết sức mới đẩy ra được một cái khe nhỏ, thì bỗng nhiên có một vệt bóng đen từ bên trong cái khe, nhanh như một tia tàn ảnh nhảy ra.
Lâm Siêu vẫn chưa có giải trừ đôi mắt chim ưng của mình, thêm vào hiệu quả của thị giác vi mô, cho dù vệt bóng đen nhanh như một tia chớp, nhưng hắn vẫn có thể thấy rất rõ ràng, rõ ràng là một nhân loại có chiều cao bình thường, là một người phương Đông có bề ngoài xấu xí, mặc một bộ giáp màu đen bó sát người, trên phần gáy có bôi mấy vệt màu đen, giống như là hình xăm của một ít dân tộc thiểu số.
Sau khi người này nhảy đi ra, trên mặt còn mang theo một tia kinh hoàng cùng với bất ngờ, phảng phất như không ngờ được tấm bia đá này lại tự nhiên mở ra như vậy, trong nháy mắt nhảy ra khỏi tấm bia đá, hắn liền quay đầu lại quan sát chu vi xung quanh, vẻ bất ngờ ở trong ánh mắt nhất thời chuyển thành vẻ hiểu rõ, lập tức cúi đầu tiếp tục hướng về phía trước chạy đi, hồn nhiên không thèm để ý tới đám người Lâm Siêu.
Lâm Siêu sau khi biến xoang mũi của mình thành khoang mũi của sói thì mũi cực kì nhạy bén, có thể trong nháy mất phân biệt ra được, tên này chính là người lưu lại mùi ở trong kho chứa bảo vật kia!
Lâm Siêu đang định ra tay bắt lấy tên này, vừa mới chuẩn bị lao đi, bỗng nhiên cảm nhận được một luồng khí tức dị thường lạnh như băng, từ dưới đáy của tấm bia đá truyền đến, tiếp theo có một đoàn chất lỏng đen thui bắn ra, giống như một mũi tên nhọn đuổi theo cái tên mặc áo giáp màu đen kia, đoàn chất lỏng ngọ nguậy hóa thành một cái bàn tay màu đen, bắt lấy mắt cá chân của người này.
Tất cả những chuyện này đều phát sinh trong nháy mắt, ngoại trừ Hắc Quả Phụ cùng với thiếu nữ cưỡi Cự Lang là có thể nhìn thấy chuyện gì đang xảy ra, còn lại thanh niên tóc vàng cùng với mấy người còn lại đều sửng sốt, chờ sau khi tên nam tử mặc áo giáp màu đen bị bàn tay màu đen bắt lấy mắt cá chân giảm tốc độ, mới giật mình giương mắt nhìn tới.
Lâm Siêu có cảm giác như là mình vừa mới mở ra một đạo phong ấn nào đó, vội vã buông tay ra, làm cho tấm bia đá một lần nữa trở về vị trí cũ, rồi lập tức nhìn về phía tên nam tử mặc áo giáp màu đen đang bị bàn tay màu đen kia cuốn lấy.
Mắt cá chân của tên nam tử mặc áo giáp màu đen đột nhiên bị đứt rời khỏi bàn chân của hắn, hắn không quay đầu lại, mà tiếp tục hướng về phía trước chạy đi, còn phần mắt cá chân bị bàn tay màu đen móc đi, trong nháy mắt liền hóa thành vô số các con sâu nhỏ lít nha lít nhít, cùng lúc đó, trên miệng vết thương ở trên bàn chân của hắn, có một lượng lớn con sâu nhỏ bò ra, một lần nữa tạo thành một cái bàn chân hoàn chỉnh.
Khống trùng?
Là người Cổ Môn?
Lâm Siêu khẽ nhíu mày lại, có thể đem thuật khống trùng tu luyện được đến một trình độ cao như vậy, phỏng chừng cho dù có là người của Cổ Môn, cũng không có mấy người có thể làm được.
"Ồ, là người của Tổ chức Bàn Cổ!" Lúc này, Hắc Quả Phụ bỗng nhiên khẽ ồ lên một tiếng, trên mặt hiện ra mấy phần kinh ngạc, sau đó lập tức lại lộ ra vẻ mặt thoải mái, cười lạnh nói: "Ta còn đang tò mò, chuyện lớn như thế này, là một tổ chức thần bí nhất ở Châu Á, làm sao có thể không đến đây góp vui cơ chứ."
Lâm Siêu ánh mắt khẽ xoay chuyển, đây không phải là lần đầu tiên hắn nghe thấy tên của cái tổ chức thần bí này, lúc trước hắn còn có dự định thâm nhập vào bên trong tổ chức này, cướp đoạt phương pháp mở khóa gien, chỉ là do công việc hắn cần phải làm quá nhiều, chỉ có thể đem việc này ném ra đằng sau.
"Ha ha... Ngươi chạy không thoát đâu." Từ bên trong đoàn chất lỏng màu đen bỗng nhiên truyền ra một giọng nói, sau đó chậm rãi nhúc nhích, dựng thẳng lên, dần dần hiện ra hình dáng của một nhân loại, đến khi đoàn chất lỏng màu đen hoàn toàn biến mất thì hiện ra một nam tử cực kì đẹp trai, lỗ tai của Lâm Siêu rất thính, lập tức có thể biết được đây là giọng nói của vị tội dân Kronos, ác mộng của mấy người Lâm Siêu lúc trước!
"Tội dân!" Hắc Quả Phụ cùng với thiếu nữ cưỡi Cự Lang đều tái mặt, không ngờ được trái đất lại tròn như vậy, dĩ nhiên lại gặp phải vị tội dân kỷ thứ tư này ở đây, các nàng ngay cả một khắc cũng không dám trì hoãn, một người sử dụng năng lực thời gian của mình, một người sử dụng bảo vật thời gian, trong nháy biến mất không còn tăm hơi trước mặt đám người Lâm Siêu.
Đám người thanh niên tóc vàng nghe thấy Hắc Quả Phụ hô lên, nhất thời vẻ mặt biến thành tái nhợt, chỉ có một mình Ngả Linh Na là lộ ra mấy phần ngạc nhiên nghi ngờ, giống như là chưa bao giờ nghe qua loại xưng hộ kỳ quái như vậy.
"Ngươi đây là đang muốn tự tìm đường chết, ở đây không có bố trí Ma Trận cấm thần, ta sẽ cho ngươi kiến thức một chút tốc độ chân chính của ta!" Kronos nở nụ cười đầy tà khí, bóng người hơi rung nhẹ một cái, trong nháy mắt đã xuất hiện ở trước mặt của tên nam tử mặc áo giáp màu đen, trên bàn tay hiện ra một thanh loan đao sắc bén, mạnh mẽ chém xuống.