← Quay lại trang sách

Chương 610 Ác mộng xuất hiện

Răng rắc.

Trong ánh mắt của Lâm Siêu, bàn tay của thanh niên tóc vàng bỗng nhiên bị đông lại, hàn khí bên trong viên kết tinh lan tràn ra cực nhanh, trong nháy mắt liền đông cứng toàn thân của thanh niên tóc vàng, trong thời gian một cái hô hấp hắn liền biến thành một cái tượng băng!.

Hắc Quả Phụ cùng với thiếu nữ cưỡi Cự Lang liền biến sắc, liếc mắt nhìn nhau, trong ánh mắt lộ ra sự kiêng kỵ sâu sắc.

Thần sắc của Lâm Siêu cực kỳ bình tĩnh, tựa hồ như đã sớm dự liệu được tình huống này.

Trực tiếp dùng tay cầm nó? Trừ phi ngươi là thần mặt trời!

Phải biết là, đây chính là một trong chín viên đại kết tinh căn bản hình thành nên vũ trụ, bên trong ẩn chứa năng lượng huỷ thiên diệt địa, hoàn toàn không kém gì so với nguyên tố tạo ra bom nguyên tử, mà bom nguyên tử trải qua vô số thí nghiệm, trải qua nhiều quy trình gia công đóng gói, mới có thể khống chế ổn định được nguồn năng lượng mạnh mẽ của nó vào bên trong!

Mà Lệ nguyên tử lại có cùng cấp độ với ám hạch, lúc trước Lâm Siêu tuỳ tiện để cho viên ám hạch kia bay vào trong cơ thể, suýt chút nữa đã bị nó hút khô máu tươi cùng với linh hồn, nếu như không phải hắn có nhiều loại năng lực hỗ trợ, đã sớm biến thành một cái thây khô rồi!

Từ thời điểm mở cái rương này ra, Lâm Siêu đã ý thức được điểm này, cái rương này được làm từ một loại chất liệu bất phàm, mới không bị Lệ nguyên tử đông lại. Nhiệt độ của viên Lệ nguyên tử này đã đạt đến “Độ 0 tuyệt đối”, phàm nhân lại muốn trực tiếp dùng tay đụng vào, quả thực là muốn chết!

Tuy nhiên, Lâm Siêu cũng không ra tay ngăn cản hắn, bời vì một nguyên nhân, chính là muốn ôm một chút tâm tư thăm dò, vạn nhất tên thanh niên tóc vàng kia trực tiếp cầm vào viên Lệ nguyên tử, nhưng lại không bị làm sao, đến khi đó hắn ra tay cướp lại cũng không muộn, dù sao thì tốc độ của hắn cũng là người nhanh nhất ở đây.

Lâm giơ tay bắn ra một tia ánh sáng nhanh chóng xuyên thủng cổ tay của thanh niên tóc vàng, rắc một tiếng, bàn tay của hắn liền bị vỡ vụn, viên Lệ nguyên tử lại tiếp tục trôi nổi ở bên trong cái rương.

"Xử lý đi." Lâm Siêu hờ hững nói một câu.

Hắc Quả Phụ liền giật mình, nàng biết là Lâm Siêu đang nói chuyện với nàng, mặc dù nàng không thích bị hắn ra lệnh, từ khi nàng đoạt được danh hào 'Hắc Quả Phụ', cũng chỉ có Nữ Hoàng bệ hạ mới có thể chỉ huy nàng, nhưng giờ khắc này mạng sống của nàng đã bị hắn nắm giữ trong tay, nàng không thể không nghe lời, ngoan ngoãn gật đầu, lộ ra một nụ cười tình nguyện đến cực điểm.

Ngụy trang, là kỹ năng mà bất luận một sát thủ nào cũng phải học.

Nếu bàn về sự diễn xuất, cho dù là diễn viên đoạt giải Oscar, đều xa xa không sánh bằng các nàng, bởi vì muốn đạt được cơ hội ám sát, các nàng phải biết nguỵ trang!

"Ta tới." Thiếu nữ cưỡi Cự Lang đã nhanh chóng nhảy từ trên người của con Cự Lang xuống, thân thể tràn ngập sức sống, phảng phất như một con sói cái hung hãn, đeo thanh cự kiếm màu đen ở phía sau lưng, chuôi kiếm nhô lên trên đỉnh đầu, mũi kiếm kéo lê ở dưới mặt đất, vẻ mặt của nàng vô cùng thong dong, vỗ vỗ vào bộ lông của con Cự Lang.

Hống, con Cự Lang liền há mồm phun ra một cơn gió mạnh mẽ, trong nháy mắt thổi nát thân thể của tên thanh niên tóc vàng, phảng phất như là có vô số ánh đao xẹt qua, chém nát thân thể của hắn thành bụi phấn, sau đó con cự lang Cự Lang liền hút một hơi, các mảnh vỡ liền nhanh chóng tràn vào bên trong miệng của nó.

Hắc Quả Phụ trừng mắt nhìn thiếu nữ cưỡi Cự Lang một cái, nàng thấy rất rõ, chiếc nhẫn không gian trên ngón tay của thanh niên tóc vàng cũng không bị cắt nát, bị nuốt vào bên trong bụng của con Cự Lang, hiển nhiên chiếc nhẫn này sẽ không bị nó tiêu hoá, mà sẽ thuộc về thiếu nữ cưỡi Cự Lang.

Hơn nữa, nàng biết bằng vào chút tài sản cỏn con này, căn bản không lọt vào mắt của Lâm Siêu, vì lẽ đó chỉ có thể vô cớ làm lợi cho thiếu nữ cưỡi Cự Lang.

Lâm Siêu không để ý đến việc tranh cướp của các nàng, khép cái rương lại, chờ sau khi trở về căn cứ, có thể hỏi Lộ Lộ một chút về cách sử dụng 'Lệ nguyên tử', hoặc là lợi dụng hàn khí ở bên trong Lệ nguyên tử, để cho thân thể từ từ thích ứng, dần dần nắm giữ.

Oành!

Bỗng nhiên có một tiếng nổ vang từ phía đường hầm truyền đến.

Lâm Siêu liền giật mình ngẩng đầu nhìn lên, nhất thời nhìn thấy một thân ảnh giống như một cơn ác mộng vẫn luôn ám ảnh hắn, chính là vực sâu nữ vương đời đầu!

Vực sâu nữ vương đời đầu mặc một bộ quần áo màu đen mỏng dính, lộ ra phần lưng, đôi vai cùng với cánh tay trắng như tuyết, bắp đùi trắng tinh theo chiếc quần lụa mỏng đung đưa, lúc ẩn lúc hiện, tràn ngập sự mê hoặc, nhưng tất cả những thứ này đều không sánh nổi với khuôn mặt của nàng, đây là một khuôn mặt giống như thiên sứ hoàn mỹ không có một chút tì vết, xán lạn như mặt trời, bên trong ánh mắt tràn ngập sự mị hoặc.

Trong nháy mắt nàng xuất hiện, ánh sáng ở xung quanh giống như đều tụ tập ở trên người của nàng, đặc biệt là ở trên khuôn mặt.

Khuôn mặt tuyệt mỹ của Hắc Quả Phụ cùng với thiếu nữ cưỡi Cự Lang, trong phút chốc liền ảm đạm tối tăm như hai con vịt nhỏ xấu xí, hai nàng khiếp sợ nhìn về phía nữ nhân vừa xuất hiện này, hai nàng chưa bao giờ được nhìn thấy một nữ nhân nào đẹp như thế, trong lòng không khỏi có cảm giác kinh diễm.

Vực sâu nữ vương đời đầu sau khi nhìn thấy Lâm Siêu thì trên khuôn mặt lộ ra một nụ cười xán lạn rực rỡ, trong nháy mắt liền thắp sáng cả toà cung điện u ám này, nàng nhẹ giọng nói: "Ở bên ngoài ta đã nghe được mùi của ngươi, quả nhiên là ngươi ở đây, nếu chúng ta đã có duyên như vậy, lần này ta sẽ không dễ dàng để cho ngươi rời đi, ngươi muốn lựa chọn như thế nào?"

Khuôn mặt của Lâm liền sa sầm xuống, đáy lòng xuất hiện một tia lạnh lẽo, hắn tự nhiên biết vị vực sâu nữ vương đời đầu này nói lựa chọn là có ý gì, chỉ có một điều làm cho hắn không ngờ được chính là, trong một thời gian ngắn ngủi như vậy nàng đã có thể khôi phục lại thương thế của mình?

"Ngươi đã khôi phục lại hoàn toàn rồi à?" Lâm trực tiếp hỏi nàng.

"Coi như chưa khôi phục hoàn toàn, ta muốn giải quyết ngươi vẫn không có vấn đề gì lớn." Vực sâu nữ vương đời đầu tựa như cười mà không cười nói: "Hơn nữa, ngươi vừa nãy còn mới chiến đấu qua với một vị Chủ Thần, giờ khắc này cũng chỉ là nỏ mạnh hết đà mà thôi, đáng tiếc a, ta lại đến chậm một bước, đã rất lâu rồi ta chưa được ăn một sinh vật thần tính nào có cấp bậc Chủ Thần như vậy."

Thanh âm của nàng êm dịu như mưa xuân, lại làm cho Hắc Quả Phụ cùng với thiếu nữ cưỡi Cự Lang khiếp đảm, trái tim không khỏi đập thình thịch kinh sợ, khuôn mặt trở nên tái mét.

Lâu rồi chưa được ăn Chủ Thần?

Chẳng lẽ nàng nói là trước đây đã từng ăn qua?!!

Không biết lời nói này của nàng là thật hay giả, nhưng từ thái độ của nàng đối với Lâm Siêu, cùng với sắc mặt âm trầm của Lâm Siêu, hai nàng liền biết, nữ nhân trước mắt có khuôn mặt tuyệt đẹp này, là một nhân vật cực kì đáng sợ!