Chương 611 Chạy!
Lâm Siêu hít vào một hơi thật sâu, chậm rãi nói: "Ngươi không phải muốn trước tiên khôi phục lại hoàn toàn thương thế, rồi sau đó mới đi tìm chủ nhân Băng cung báo thù sao, tại sao lại đi tới nơi này?"
"Thương thế của ta đã khôi phục gần xong rồi, giải quyết cái lão gia hoả kia cũng không có vấn đề gì." Vực sâu nữ vương đời đầu nở nụ cười xán lạn rực rỡ, nhưng lời nói ra lại khiến cho người ta cảm thấy lạnh giá cùng với bá đạo: "Ta không thích để cho người ta căm ghét, ở trên thế giới này hít thở quá nhiều."
Trái tim của Lâm Siêu liền chìm xuống đáy vực, sắc mặt trở nên âm trầm, hỏi: "Đã nhiều năm như vậy, ngươi có thể xác định rằng sức mạnh của ông ta không có tăng trưởng hay sao?"
Vực sâu nữ vương đời đầu nhấc chân nhẹ nhàng đi xuống bậc thang, cười tủm tỉm nói: "Tiểu đệ đệ, ngươi thực sự là đáng yêu, lẽ nào ngươi không biết, tiến hóa cuối cùng rồi cũng sẽ có cực hạn hay sao, lão gia hỏa kia đã tiến hóa đến cấp mười một cực hạn, muốn đánh vỡ tầng bình cảnh này, trừ phi... ông ta cam nguyện sa đọa, trở thành Cải Tạo Giả, hoặc là... Giác Tỉnh!"
Sắc mặt của Lâm Siêu trầm xuống, nhìn thẳng về phía vị Vực sâu nữ vương đời đầu đang từng bước tiến tới gần, nói: "Trải qua thời gian dài dằng dặc bốn cái kỷ thái dương, có lẽ ông ta sẽ có biện pháp khác để tăng sức mạnh của mình lên chứ, bây giờ có khi ông ta còn mạnh hơn nhiều so với sự tưởng tượng của ngươi đấy?"
Vực sâu nữ vương đời đầu hé miệng nở nụ cười, nói: "Ngươi biết đến cũng quá ít, cho nên sẽ có ảo tưởng như vậy, chờ đến khi ngươi có đủ thực lực để thoát ra khỏi bàn cờ, sẽ phát hiện ra được, địa phương ngươi có thể đi là có hạn, không có bất kỳ lỗ thủng nào để cho ngươi có thể chui qua!"
Nàng liếc mắt nhàn nhạt nhìn qua cái rương ở trong tay của Lâm Siêu, nhẹ giọng nói: "Đừng nghĩ rằng muốn kéo dài thời gian, khôi phục lại thể năng của mình, cho dù bây giờ ngươi có ở trong trạng thái toàn thịnh, ta cũng như cũ vẫn có thể dễ dàng bóp chết ngươi, sự lựa chọn của tiểu đệ đệ đừng nên làm cho tỷ tỷ thất vọng nha."
Trong lòng của Lâm Siêu lạnh lẽo, không chần chừ nữa, phun trào nguồn năng lực tràn vào bên trong cái vỏ ốc bảy màu ở trong ngực, tăng cường năng lực (tăng cường tốc độ) lên gấp mười lần!
Toàn thân Lâm Siêu bỗng nhiên nhẹ bẫng đi, lúc trước trải qua một lần chiến đấu, đã làm cho hắn thích ứng được với việc tốc độ của bản thân đột nhiên tăng lên dữ dội, bởi vì vậy hắn không có nửa phần chần chờ, hướng về phía vị Vực sâu nữ vương đời đầu lao thẳng tới, triển khai thân pháp "Tốc độ ánh sáng", quỷ mỵ như U Linh, lắc thân lao tới, đồng thời trong nháy mắt di tốc, hắn cũng nhanh chóng triển khai năng lực ánh sáng bắn ra!
Tia sáng Bạo Liệt!
Tia sáng chói mắt đột nhiên lóe lên, làm cho Hắc Quả Phụ cùng với thiếu nữ cưỡi Cự Lang bị rơi vào trạng thái mù tạm thời, tia sáng nóng rực làm cho đại não của hai nàng rơi vào tình trạng thất thần ngắn ngủi, nhưng sau một khắc hai nàng liền phản ứng lại, từng người một biến mất vào trong một khoảng thời không khác.
Vực sâu nữ vương đời đầu híp mắt lại, xoay người lại nhìn, đã thấy Lâm Siêu vọt tới chỗ lối vào đường hầm, bởi vì tấm bia đá đã bị vị Vực sâu nữ vương đời đầu trực tiếp phá hủy, cho nên Lâm Siêu cũng không cần phải lãng phí thời gian đẩy ra, nhanh chóng xông ra bên ngoài, đôi cánh Hắc Ban Thú ở sau lưng giang rộng ra, giống như Đại Bàng tung cánh nhanh chóng bay đi.
“Vèo”, vị Vực sâu nữ vương đời đầu thong thả bay ra bên ngoài, nhìn thấy bóng lưng của Lâm Siêu đã bay ra xa được mấy chục mét, nàng liền nhẹ nhàng nở nụ cười, bóng người đột nhiên lóe lên một cái.
Oành!
Lâm Siêu đang bay bỗng nhiên đụng vào một cái gì đó rất mềm mại, lực phản chấn mạnh mẽ truyền đến làm cho hắn lui lại vài bước, hắn liền ngẩng đầu nhìn lên, rõ ràng là vị Vực sâu nữ vương đời đầu đang đứng chặn ở trước mặt của hắn.
Tốc độ của nàng dĩ nhiên so với đôi cánh Hắc Ban Thú còn nhanh hơn!
Ánh mắt của Lâm Siêu âm trầm như nước, lúc trước ở trong hố đen hắn có thể dựa vào đôi cánh Hắc Ban Thú để bỏ xa nàng, hoàn toàn là do hoàn cảnh ở trong hố đen giúp đỡ, ở đây là Địa Cầu có lực hút rất yếu, tốc độ của đôi cánh Hắc Ban Thú vẫn kém hơn với tốc độ của nàng một bậc, cho dù đã được ám hạch cải tạo, nhưng vẫn không thể vượt qua được tốc độ biến thái của nàng.
Bất quá, Lâm Siêu cũng biết rất rõ, là do đôi cánh Hắc Ban Thú còn chưa hợp làm một thể hoàn toàn với thân thể của hắn, hơn nữa không gian ở trong này lại có hạn, nếu như là ở bên ngoài có không gian bao la, hắn liền có thể thoải mái đạt đến tốc độ cực hắn, không hẳn đã chậm hơn so với nàng bao nhiêu.
"Ngươi chạy không thoát đâu." Vực sâu nữ vương đời đầu cười tủm tỉm nhìn Lâm Siêu, nói: "Đã lâu quá rồi ta không được đi ra bên ngoài, đôi mắt cũng có chút không thích ứng được với ánh sáng, nếu như ngươi muốn chết, tỷ tỷ sẽ thỏa mãn cho ngươi, ta sẽ để cho ngươi chết thoải mái một chút."
Nói xong, bóng người của nàng liền biến mất tại chỗ, chớp mắt đã xuất hiện ở trước mặt của Lâm Siêu, khuôn mặt của nàng gần như kề sát vào khuôn mặt của Lâm Siêu, hơi thở như hoa lan, có thể ngửi thấy được mùi thơm thoang thoảng từ chóp mũi của nàng.
Lâm Siêu nhìn vào đôi con ngươi như thủy tinh của nàng, thấy hình ảnh phản chiếu của chính mình ở trong đó, sắc mặt trở nên cực kỳ khó coi, trong lòng hắn bỗng nhiên kinh hãi, lỗ chân lông trên toàn thân co rút lại, giống như một con mèo "Xù lông" vậy, cấp tốc vỗ cánh, muốn kéo dài khoảng cách, nhưng trên bả vai của hắn lại bị một bàn tay mềm mại cố định lại.
Lâm Siêu lập tức có cảm giác bả vai của mình bị mất đi tri giác, hơn nữa hắn đã vị Vực sâu nữ vương đời đầu này áp sát, muốn thoát thân là điều không thể.
Đao!
Lâm Siêu bỗng nhiên nghĩ đến thanh đoản đao bảy màu, có lẽ nó sẽ có thể thương tổn được nàng, hắn vừa muốn lấy ra, thế nhưng hắn chợt nhớ ra là mình cất thanh đoản đao bảy màu ở bên trong nhẫn không gian, hơn nữa tay trái của hắn đã bị nàng chế phục, phỏng chừng còn chưa kịp lấy ra nhẫn không gian, đã bị vị Vực sâu nữ vương đời đầu này chế phục nốt cánh tay phải còn lại.
Tay phải?
Lâm Siêu bỗng nhiên nghĩ đến cái rương hắn đang cầm ở trên cánh tay phải... Bên trong có Lệ nguyên tử!
Còn có nó! Trong lòng Lâm Siêu cảm thấy vui vẻ, thế nhưng hắn vẫn khống chế nhịp tim cùng với tốc độ lưu thông máu như bình thường, duy trì trạng thái tâm tình âm trầm như lúc trước, bằng không ở trong một cự ly gần như thế này, rất khó có thể giấu giếm được cảm ứng của vị Vực sâu nữ vương đời đầu, bị nàng phát hiện ra kế hoạch phản kích của hắn.
"Làm như vậy sẽ phải đồng quy vu tận cùng với nàng!" Anubis lo lắng truyền ý niệm cho Lâm Siêu.
Lâm Siêu dùng ý niệm gầm thét lên: "Đằng nào chả phải chết, còn quan tâm chó má gì đến việc đồng quy vu tận!"
"... Được rồi. " Anubis có chút không cam lòng nói, Lâm Siêu đã cam lòng hi sinh, nhưng nó lại không nỡ, nhưng xác thực bây giờ đã không còn đường sống, nó bi thương điều khiển cánh tay phải, cấp tốc mở cái rương ra, hất viên Lệ nguyên tử bay về phía vị Vực sâu nữ vương đời đầu.