Chương 621 Phiền phức
Nghĩ đến vấn đề khó giải quyết làm cho nàng chau mày ủ rũ trong nháy mắt đã được giải quyết dễ dàng, tâm tình của nàng liền đặc biệt cao hứng, ngay cả việc Lâm Siêu mang về hai người Hắc Quả Phụ làm cho nàng buồn bực, giờ khắc này cũng đã tan biến mất.
"Có người xâm phạm à?" Khuôn mặt của Lâm Siêu bỗng nhiên trở nên lạnh lẽo, sát khí toàn thân tản mát ra bên ngoài, nói: "Là tổ chức Bàn Cổ sao?"
Phạm Hương Ngữ kinh ngạc hỏi: "Vì sao ngươi lại biết?"
Trong đôi con ngươi của Lâm Siêu ẩn hiện sát ý, trải qua lần đại chiến lúc trước, thực lực và uy vọng của căn cứ Tinh Thần đã đạt đến một mức độ cực cao, toàn bộ Châu Á sẽ không có một cái căn cứ hoặc là liên minh nào dám đắc tội căn cứ Tinh Thần, còn quái vật thì càng không thể, chúng nó hiện nay chỉ mới phát triển đến quy mô bầy đàn, chưa đạt đến giai đoạn tự xưng vương phân chia lãnh thổ như mấy chục năm sau.
Lấy sức mạnh phòng ngự của căn cứ Tinh Thần, chẳng phải lo lắng gì về vấn đề bị thú triều tập kích.
Chỉ có tổ chức bàn cổ thần bí này, mới có can đảm ra tay trêu chọc lên trên đầu của hắn.
Lấy tâm tư và sự từng trải của Lâm Siêu, hơi suy tư một hồi liền có thể biết được chuyện gì đang xảy ra, quá nửa là do bộ phận tình báo của tổ chức Bàn Cổ không biết thông qua biện pháp gì biết được hắn đã dẫn đám cao thủ chủ lực của căn cứ như Vưu Tiềm, tỷ tỷ, Hắc Nguyệt, Bạch Tuyết tất cả đều rời đi, cho nên mới nhân cơ hội này dẫn quân tới tập kích.
"Trước đây ta đã nghe kẻ điên từng nói qua, tổ chức Bàn Cổ chính là một cái tổ chức khoa học bí ẩn ở thời đại trước, ở bên trong tập hợp những bộ não thông minh nhất ở Châu Á, tất cả bọn họ đều là thiên tài, thậm chí là cả quái tài, hơn nữa sau khi tai nạn bạo phát, những người này không biết thông qua thủ đoạn gì, gần như không có ai bị cảm hoá thành xác thối cả“. Trước đây hắn đã tứng có ý định đi một chuyến đến tổng bộ tổ chức của bon họ, tìm tòi phương pháp mở khoá gien, nhưng mà vì quá bận rộn nên chưa đi được, không ngờ được hiện tại đã bị bọn họ đánh tới cửa."
Trong lòng của Lâm Siêu nhất thời phun trào ra hàn ý, hắn còn đang dành toàn bộ tâm tư để suy nghĩ biện pháp giải quyết mối hoạ lớn về đám quái vật ở trong biển, mấy cái tên được gọi là thiên tài này lại muốn đấu tranh nội bộ, đâm một đao vào sau lưng của hắn, hắn nhìn về phía Phạm Hương Ngữ, nói: "Tập hợp tất cả các tư liệu về cái tổ chức bàn cổ này, cùng với thế cuộc biến hóa ở châu Á hiện này, đều mang đến cho ta."
Phạm Hương Ngữ thấy Lâm Siêu muốn đích thân chủ trì đại cục, bên trong mắt lộ ra ý cười có mấy phần giảo hoạt, đem xấp tư liệu dày cộm ở trên bàn đưa cho Lâm Siêu, nói: "Đều ở nơi này."
Chờ sau khi Lâm Siêu cầm lấy xấp tư liệu, nàng mới nói tiếp: "Cái tổ chức Bàn Cổ này phi thường bí ẩn, hiện nay ta chỉ mới điều tra được một cái phân bộ của bọn họ. Lúc trước ta đã phái Khải đi đến đó ám sát một tên nhân viên của phân bộ đó, sau đó cảm hoá thành thủ hạ của ta, thế nhưng tên nhân viên này chỉ là một thành viên trung tầng, tin tức biết đến phi thường có hạn, trong đó tin tức hữu dụng nhất, chính là đẳng cấp chức vị của cái tổ chức này."
Lâm Siêu vừa lật tư liệu ra xem, vừa nói: "Tiếp tục đi."
Phạm Hương Ngữ biết hắn có thể nhất tâm nhị dụng, liền tiếp tục nói: "Chức vị từ cao xuống thấp mà tên nhân viên kia biết, tổng cộng có năm cái phân bộ, mỗi một cái phân bộ đều do một tên thủ trưởng quản lý, ở dưới thủ trưởng là bộ trưởng, mỗi một cái phân bộ đều có khoảng tám vị bộ trưởng, sau đó là chủ nhiệm, nhân số có khoảng hai mươi người, xuống dưới nữa chính là trưởng khoa, thuộc về cấp bậc trung tầng, cũng chính là tên nhân viên mà ta đã khống chế này, xuống chút nữa chính là lâu la, bia đỡ đạn, sức chiến đấu chủ yếu của bọn họ chính là ở trên người của chủ nhiệm cùng với bộ trưởng."
Lâm Siêu hơi gật đầu, từ trong tài liệu nhìn thấy một phần báo cáo, sự tình cụ thể là vào bảy ngày trước có một trận tập kích, buổi tối hôm đó Hoàng Kim Khuyển cùng với tiểu thảo nhận ra được có người xâm nhập vào trong căn cứ, Hoàng Kim Khuyển liền lao tới kịch chiến cùng với đối phương, làm kinh động đến Phạm Hương Ngữ cùng với ba người Cự Nhân Cách, Lỵ, Nhĩ đang tuần tra, trải qua một phen chiến đấu, mới có thể đem một đám người xâm nhập đánh chết.
Đám người kia có nhân số không nhiều, tổng cộng chỉ có mười sáu người, dưới năng lực (cướp đoạt) của Khải, trang bị tự bạo của tên cầm đầu đã bị phá huỷ, nhưng hắn ta vẫn có thể thành công tự sát, bất quá, trong mười sáu người này vẫn có người chưa kịp tự sát, bị Phạm Hương Ngữ cảm hoá thành thủ hạ của mình.
Căn cứ vào ký ức của những người này, người cầm đầu đội ngũ của bọn họ là một tên bộ trưởng, mà thông qua giao thủ Phạm Hương Ngữ có thể xác định được sức chiến đấu của tên bộ trưởng này chính là cấp S, sánh ngang với quái vật cấp S hiện tại.
Tin tức này rất trọng yếu, biết được thực lực của tên bộ trưởng này, liền có thể căn cứ vào đó suy đoán ra đại khái thực lực của tổ chức Bàn Cổ, trừ phi tổ chức này không lấy đẳng cấp của chức vị để phân chia thực lực.
“Thực lực cấp S chính là cấp năm, như vậy chủ nhiệm thấp hơn bộ trưởng chính là Tiến Hóa Giả cấp bốn, cao hơn bộ trưởng là thủ trưởng, chính là Tiến Hóa Giả cấp sáu, cũng có thể là cấp bảy." Lâm Siêu ánh mắt lấp loé, luôn cảm thấy có điều gì đó không đúng, nếu như một tên bộ trưởng mà chỉ mới đạt đến cấp năm, như vậy rốt cuộc thì cái tổ chức này dựa vào cái gì để đến xâm lấn căn cứ Tinh Thần của hắn?
Bỏ đi sức chiến đấu của Lâm Siêu, chỉ bằng vào sức phòng ngự tự thân của căn cứ Tinh Thần và quân đoàn xác thối của Phạm Hương Ngữ, cùng với Đà Sơn Vương Thú và con Vương Thú hình cầu màu đen đã thuần phục kia, còn có thêm cả một phần thân thể của con Bột Hải Chi Chủ, đã có thể ung dung ngăn cản sự xâm lấn của tổ chức Bàn Cổ.
Nhìn thấy Lâm Siêu quăng tới ánh mắt nghi ngờ, Phạm Hương Ngữ phảng phất như là việc này không liên quan gì tới mình vậy, khẽ nhún vai nói: "Chuyện này có chút phức tạp, ngược lại ngươi đã trở về thì đã không còn vấn đề gì, ta trước tiên mời Hứa Tư Lệnh lại đây, cùng ngươi chậm rãi bàn luận."
Lâm Siêu gật đầu, vừa vặn hắn cũng muốn nhìn thấy Hứa Tư Lệnh.
Phạm Hương Ngữ cầm lấy bộ đàm, rất nhanh liền liên lạc được với Hứa Tư Lệnh, bên đầu dây điện thoại bên kia truyền đến âm thanh già nua có một ít mệt mỏi của Hứa Tư Lệnh: "Phạm thủ lĩnh sao? Muộn như thế này còn có chuyện gì à?"
Phạm Hương Ngữ nhẹ giọng nói: "Lâm Thủ lĩnh đã trở về, ông có muốn tới đây gặp hắn một chút hay không?"
Đầu dây điện thoại bên kia bỗng nhiên yên tĩnh một lát, sau hai giây mới vang lên âm thanh vui mừng khó có thể tin được của Hứa Tư Lệnh: "Ngươi nói là Lâm thủ lĩnh đã trở về?"
Phạm Hương Ngữ "Ừ" một tiếng, rồi nói tiếp: "Ông tới đây một chuyến đi, ta cúp máy đây." Nói xong, liền cúp điện thoại.