← Quay lại trang sách

Chương 622 Công như sét đánh

Không tới hai phút, một trận tiếng chân gấp gáp cùng với âm thanh thở dốc truyền tới, cửa phòng nhanh chóng bị đẩy ra, Hứa Tư Lệnh lọm khọm gầy gò xuất hiện ở bên ngoài cửa, nhẹ nhàng thở ra một hơi, trong nháy mắt mở cửa ra, ông ta không thể chờ đợi được nữa hướng về chu vi xung quanh phòng làm việc quét một vòng, rất nhanh liền có thể nhìn thấy một bóng người quen thuộc.

Đôi mắt của ông ta trừng thật lớn, trong viền mắt có một chút ướt át, run giọng hỏi: "Lâm thủ lĩnh sao?"

Lâm Siêu bị ông ta đột nhiên hỏi sợ bắn lên, không ngờ được vị lão nhân uy nghiêm quyền cao chức trọng này, dĩ nhiên cũng sẽ có lúc kích động đến như thế, trong lòng của hắn không khỏi xuất hiện sự ấm áp, cũng ý thức được phiền phức lần này mà tổ chức Bàn Cổ mang đến có khả năng sẽ không đơn giản như vậy, bằng không sẽ không làm cho Hứa Tư Lệnh thất thố đến mức như vậy.

"Là ta." Lâm Siêu chủ động tiến lên nghênh tiếp, nắm lấy hai bàn tay của ông lão tóc trắng này, nói: "Ta vừa mới trở về, đã nghe qua một chút tình huống mà Phạm Hương Ngữ kể lại, chúng ta ngồi xuống nói chuyện một chút."

Hứa Tư Lệnh cảm nhận được cảm giác chân thực ở trên bàn tay, biết đây không phải là ảo giác, sau khi Nhược Nhi tiên đoán ra kết quả thì ông ta đã hoàn toàn tin tưởng, Lâm Siêu đã chết ở Bắc Cực, không ngờ được lúc này ông ta lại có thể nhìn thấy một người còn sống sờ sờ, làm sao lại không khiến cho ông ta vui mừng được!

Ngồi lên trên ghế salông, bàn tay già nua của Hứa Tư Lệnh vẫn nắm chặt lấy bàn tay của Lâm Siêu, tâm tình dần dần khôi phục lại yên lặng, chân mày nhíu chặt nhiều ngày đã chậm rãi giãn ra, nhưng vẫn có thể nhìn thấy vài nếp gấp hằn lại ở trên trán.

"Ngươi có thể trở về là tốt rồi." Hứa Tư Lệnh cảm khái nói một câu, sau đó vui mừng nói: "Sau khi Nhược Nhi tiên đoán là ngươi sẽ không trở về được, trong mấy ngày qua ta đều không thể ngủ ngon được, ai biết được mới không qua bao lâu, cái tổ chức Bàn Cổ thần bí nhất ở châu Á kia, đột nhiên đột ngột xuất hiện, thanh thế to lớn, trong mấy ngày ngắn ngủi đã có thể đánh tan liên minh căn cứ Châu Á của chúng ta, đánh hạ một loạt căn cứ khiến cho chúng ta trở tay không kịp."

"Tiên đoán ta không trở về được?" Lâm Siêu hơi kinh ngạc, còn lai lịch của "Nhược nhi" ở trong miệng của Hứa Tư Lệnh, hắn cũng thức thời không muốn truy hỏi, mặc dù bằng vào độ tin cậy của Hứa Tư Lệnh đối với hắn, chắc chắn sẽ trực tiếp nói cho hắn biết, thế nhưng căn cứ nào lại không có một chút bí mật cần phải ẩn giấu?

Hứa Tư Lệnh thấy Lâm Siêu không hề để ý đến sự kiện tập kích của tổ chức Bàn Cổ, trong lòng không khỏi cảm khái, tâm tình sầu lo nhiều ngày của ông ta cũng dần thanh tĩnh lại, nở nụi cười nói: "Không sai, từ tư liệu mấy ngày này chúng ta thu thập được, tổ chức Bàn Cổ chắc chắn cũng đã tiên đoán được điều này, cho nên mới nhân cơ hội này, chiếm giữ Châu Á, nhanh chóng mở rộng thế lực của bọn họ."

"Bọn họ cũng có năng lực giả (tiên đoán) sao?" Lâm Siêu cảm thấy kinh ngạc, đây chính là năng lực cấp thế giới, dĩ nhiên lại có nhiều như rau cải trắng vậy? Sau khi ngẫm nghĩ một lúc, Lâm Siêu liền hiểu được, mặc dù Năng lực giả nắm giữ năng lực cao cấp như (tiên đoán), có tỷ lệ xuất hiện cực kỳ ít ỏi, thế nhưng trải qua hai năm tìm kiếm, thì ở trong tay của Hứa Tư Lệnh căn cứ Viêm Hoàng cùng với tổ chức Bàn Cổ, đều là những thế lực hàng đầu ở Châu Á, có thể nắm giữ được nhân vật như vậy cũng không có gì là kỳ quái.

"Nếu như không phải bọn họ tiên đoán ngươi không thể trở về được, bọn họ nào dám tiến công?" Phạm Hương Ngữ hừ lạnh một tiếng nói.

Lâm Siêu ánh mắt lấp lóe, tiên đoán chỉ có thể nhìn thấy một bức tranh, mà không phải là kết quả. Nói một cách khác, bọn họ tiên đoán được hình ảnh lúc đó của mình, rất có khả năng là dáng vẻ lúc hắn giả chết. Hoặc là khí tức sinh mạng của hắn không còn ở trên Bắc Cực nữa, thậm chí là biến mất ở trên toàn bộ Địa cầu, vì lẽ đó bọn họ mới xác định được hắn đã chết, cho nên mới nói là hắn không thể trở về được.

Nếu là như vậy, có khả năng rất cao là bọn họ tiên đoán ra hình ảnh lúc hắn bị Kronos phân thây, hoặc là vào thời điểm hắn tiến vào bên trong khu vực Tu La, ở nơi đó có tầng tầng vật chất tối bao trùm cùng với quấy nhiễu, khiến cho bọn họ không có cách nào cảm nhận được khí tức sinh mạng của hắn.

Mặc kệ là loại nào, chỉ có thể nói bọn họ đã tiên đoán ra một kết quả sai lầm.

"Tiên đoán cũng xuất hiện sai lệch a..." Trong lòng của Lâm Siêu nhẹ nhàng cảm thán một tiếng, hướng về phía Hứa Tư Lệnh nói: "Ta đã xem qua tư liệu thu thập được, tổ chức Bàn Cổ này từ trước đến giờ chỉ sử dụng sức mạnh của một cái phân bộ, đã có thể đánh cho liên minh các căn cứ châu Á của chúng ta đến liểng xiểng, sức mạnh của bọn họ lại có thể mạnh mẽ như thế sao?"

Hứa Tư Lệnh khẽ cười khổ, nói: "Việc này nói đến thì rất dài dòng, cái tổ chức này thực sự rất là ẩn nhẫn, lần tiến công này của bọn họ vô cùng đột ngột, bên trong 62 tòa căn cứ của liên minh chúng ta, có 29 toà căn cứ loại nhỏ, nhân khẩu chỉ có khoảng hai đến ba vạn người. Sức chiến đấu chỉ ở mức độ trung đẳng, nếu như bị quái vật tập kích, bọn họ sẽ thông qua bộ phận trinh sát hoặc máy móc ở mấy chục dặm bên ngoài phát hiện được. Từ đó đó bố trí quân đội phòng ngự, cho dù có điều tra được quái vật có sức mạnh vượt quá lực phòng ngự, bọn họ cũng có thể thỉnh cầu liên minh tiếp viện."

"Bởi vậy, chỉ có khi nào bọn họ gặp phải quái vật cực kỳ âm hiểm, có thể giấu diếm được máy móc cùng với lính trinh sát, mới xuất hiện tình huống các căn cứ loại nhỏ này bị phá huỷ chỉ trong một đêm."

"Nhưng mà, tổ chức Bàn Cổ này lại không phải quái vật, mà là tập hợp một đám người thông minh nhất ở châu Á. Bọn họ không biết từ đâu biết được toạ độ cùng với sức mạnh phòng ngự của các căn cứ này. Bao gồm cả bản thiết kế xây dựng căn cứ, cho nên vào lúc bọn hắn ra tay thì liền có mười ba toà căn cứ cỡ nhỏ bị phá huỷ, thế nhưng đại đa số quân đội ở trong các căn cứ này đều được bảo lưu, chết đi đều là những sĩ quan cấp cao, sau đó những căn cứ này liền bị tổ chức Bàn cổ thâu tóm."

"Còn những căn cứ còn lại thì khuất phục ở dưới sự uy hiếp của bọn hắn, lựa chọn đầu hàng quy thuận."

Hứa Tư Lệnh nụ cười cay đắng, nói: "Mà từ bên trong những toà căn cứ cỡ nhỏ bị thâu tóm kia truyền tới tin tức, nhân số tiến hành xâm lấn căn cứ của bọn họ, chỉ có bốn đến năm người, nhân số như vậy chỉ bằng nhân số của một tiểu đội sinh tồn ở trong khu hoang dã, vào buổi tối trong lúc mọi người còn đang nghỉ ngơi, thì liền bị bọn họ lẻn vào, không có bất kỳ một âm thanh cảnh báo vang lên, thủ lĩnh căn cứ cùng với đám người cao tầng đều bị giết chết, hoặc là hàng phục."

"Ngăn ngắn trong một đêm, số lượng căn cứ trong liên minh liền bị giảm đi một nửa, tuy rằng đa số đều là các căn cứ loại nhỏ, nhưng lấy tốc độ tiến công sét đánh này, cũng đã làm cho các căn cứ còn lại ở trong liên minh cảm thấy bất an."