Chương 633 Vi hành
Lộ Lộ thu hồi ánh mắt lại, lạnh nhạt nói: "Không thành vấn đề."
"Đa tạ." Lâm Siêu yên tâm nói: "Ta trước tiên cáo từ."
"Chờ đã."
"Hả?"
"Ngươi cười quá cứng nhắc, về sau tốt nhất đừng nên cười nữa."
"..."
Sau khi đi ra khỏi căn tiểu biệt thự, Lâm Siêu đi lòng vòng ở trong căn cứ du đãng, trong lòng âm thầm tính toán thời gian. Ngày mai chính là ngày tổ chức Bàn Cổ nói là sẽ dẫn quân đến tấn công, nếu như bọn họ không đến. Đợi thêm hai ngày nữa Lộ Lộ truy xét được toạ độ tổng bộ của bọn họ, hắn sẽ trực tiếp giết đến sào huyệt của bọn họ, đem toàn bộ năm cái phân bộ phá huỷ!
"Phàm là người muốn xâm phạm căn cứ Tinh Thần, sẽ phải nhận lại sự trừng phạt gấp đôi!" Đôi mắt của Lâm Siêu toát ra sự lạnh lẽo.
Sau đó, Lâm Siêu vẫn đi khắp nơi quan sát, thưởng thức phong cảnh mỹ lệ cùng với hùng vĩ của căn cứ, kiếp trước hắn cũng không có cơ hội như thế này, có thể tự do tự tại ra vào một căn cứ sạch sẽ xa hoa như thế này, trong lúc vô tình, Lâm Siêu đã tiến vào bên trong một con phố phồn hoa.
Bởi vì Lâm Siêu đã biến hình thành một dáng vẻ khác, sẽ không có ai có thể nhận ra hắn, hắn cũng không cần phải lo lắng về việc đi tới chỗ nào, cũng gây ra sự náo động, làm cho cả con đường này nước chảy cũng không lọt nữa.
Ở hai bên đường phố phồn hoa này, có rất nhiều loại hình cửa hàng, đại đa số đều là do căn cứ nắm giữ ở trong tay, chỉ có một số ít Tiến Hoá Giả có thể thuê lại, ở đây bán các sản phẩm thiết yếu để sinh tồn được viên nghiên cứu chế tạo ra, ví dụ như một ít thuốc cầm máu tức thời cùng với thuốc giải bệnh độc cấp thấp, hoặc là các vũ khí nóng có uy lực lớn.
Đạn xuyên giáp của thời đại trước ở trong tay của Tiến Hoá Giả, uy lực đã không đủ dùng, bởi vì quy luật "Có cầu có cung", viện nghiên cứu khoa học liền cải tạo một chút vũ khí như súng trường ở thời đại trước, tạo ra hiệu quả kinh người, có thể bắn xuyên cả một thấm thép dầy cui.
Trừ những loại hình cửa hàng bán vật phẩm sinh tồn này, còn có một số cửa hàng mang tính giải trí, bên trong thuê các cô gái xinh đẹp, cùng với các anh chàng đẹp trai, có thể thỏa mãn tất cả mọi nhu cầu của khách hàng. (Lầu xanh đây chứ đâu ^^!)
Lâm Siêu tiếp tục đi tới, liền nhìn thấy một quảng trường rộng lớn, bên trong có đặt một cái màn hình cực lớn, trên màn hình có một cô gái trẻ tuổi đang đang đọc nhưng tin tức mới nhất hiện nay, những tin tức này đều được chọn lọc ở trên Tinh Võng, bắt chước bản tin thời sự ở thời đại trước, miễn phí phát tin tức cho mọi người nghe.
Đối với những bình dân này mà nói, suốt ngày sinh sống ở sau tường thành cao chót vót, muốn biết nhất chính là biến hóa của thế giới ở bên ngoài căn cứ, nhưng mà phí tổn để sử dụng điện đối với bọn họ mà nói, chính là cực kì xa xỉ, đại đa số mọi người đều lựa chọn tiết kiệm, từ từ tích góp, mua nguồn năng lượng gien, trở thành Tiến Hóa Giả.
Cho dù là một Tiến Hóa Giả phổ thông, cũng có thể tìm được một công tác tốt, nuôi sống được chính bản thân mình.
Bởi vì vậy, trên quảng trường luôn luôn có một lượng lớn bình dân tụ tập, ngửa đầu lên quan sát cô gái đang thao thao bất tuyệt ở trên màn ảnh, trong đó cũng không thiếu mấy người dùng ánh mắt tham lam, nhìn chằm chằm vào cô gái, dường như muốn đem con người xuyên thủng cả màn hình. May mà căn cứ Tinh Thần trị an phi thường nghiêm khắc, mới không có người nào ở nơi công cộng, làm ra một ít sự tình khó coi.
"Qua một ngày nữa, cũng chính là thời khắc mà tổ chức Bàn Cổ tuyên bố tấn công căn cứ Tinh Thần, lần này căn cứ Tinh Thần có thể hay không chống lại được sự tấn công của tổ chức mạnh nhất châu Á?" Cô gái cuối đầu xuống đọc chủ đề được bàn luận nhiều nhất trên Tinh Võng mấy ngày hôm nay, sau khi đọc xong liền ngầng đầu lên nở nụ cười, nói: "Cá nhân ta cảm thấy, vấn đề này không cần phải trả lời, bởi vì không có ai có thể bước vào được tường thành của căn cứ Tinh Thần cho dù là nửa bước!"
"Nói hay lắm!!"
"Nghiên Nhi, ta yêu ngươi!!"
"Để xem ai giết ai!!!"
Bình dân ở trên quảng trường nghe được lời này đều kích động hô to, phảng phất như là bọn họ phát ra âm thanh lớn như vậy, có thể làm cho cô gái tuyệt đẹp ở trong màn hình nghe thấy vậy.
Lâm Siêu nhìn sự huyên náo ở trong quảng trường, không ngờ được trong lúc vô tình, chính mình tuỳ tiện sáng lập ra căn cứ Tinh Thần, đã trở thành một nơi để cho rất nhiều người dựa vào, hắn hít vào một hơi thật sâu, chỉ cảm thấy ở đáy lòng phảng phất như có một ngọn lửa được đốt lên, huyết dịch không khỏi sôi trào.
Hoa hạ, ở khu Đông Bắc khu, căn cứ Tân Nguyệt, kiến trúc màu đỏ tươi bao trùm toàn bộ căn cứ, giống như là một mảnh san hô màu đỏ hồng ở dưới đáy biển, trên đường phố rất hiếm thấy bóng người, lâu lâu mới thấy một người mặc chiến giáp màu đen đi qua, nhưng lại đi vô cùng vội vàng, giống như là đang bị ai thúc giục vậy.
Trong căn cứ vô cùng yên tĩnh, không có hề có bất kỳ âm thanh huyên náo nào, âm thanh duy nhất có thể nghe thấy đó là tiếng xe cộ phát ra khi trở về căn cứ, âm thanh gầm rú của máy móc từ phía xa truyền lại, những người từ trên xe nhảy xuống đều tỏ ra vẻ lạnh lùng, nghiêm nghị, cùng với âm trầm, không hề châu đầu ghé tai, không có cợt nhả, từng người cúi đầu yên lặng vận chuyển chiến lợi phẩm vào bên trong căn cứ.
Ở trung tâm của căn cứ, có một toà tháp màu đỏ tươi, chính là trụ sở của Tân Nguyệt nữ vương.
Bên trong toá tháp vô cùng âm u, các tấm rèm vừa dày vừa nặng che khuất toàn bộ cửa sổ, phong cách trang trí cùng với nội thất ở bên trong, chính là kiểu cách điệu thời trung cổ châu Âu, vô cùng tinh xảo, không hề có nửa điểm bừa bộn, bởi vì vậy có thể nhìn ra, chủ nhân ở nơi này chính là một người cực kì cẩn thận, yêu thích sự sạch sẽ.
Bên trong một gian phòng ở tầng cao nhất, có một bóng người mềm mại đang nằm ở trên ghế, cánh tay cùng với bàn tay trắng nõn, vừa nhìn liền biết được người này rất ít khi tiếp xúc với ánh sáng mặt trời, từ sau khi đảm nhiệm làm thủ lĩnh của căn cứ Tân Nguyệt, Triệu Băng Băng hầu như không hề bước chân ra khỏi cửa... Chí ít là chưa từng có người nào từng nhìn thấy nàng đi ra bên ngoài.
Nàng giống như là một trí năng nhân tạo của toà căn cứ này, giải quyết toàn bộ mọi chuyện ở trong căn cứ, cho dù chưa có người nào từng nhìn thấy sức mạnh của nàng, thế nhưng trong cả trụ sở tuyệt đối không có bất cứ người nào dám nghi vấn vị trí của nàng, cho dù bề ngoài của nàng chỉ là một nữ nhân mảnh mai không chịu nổi được một đòn.
"Meo ~!"
Một con mèo màu trắng nhảy lên trên lồng ngực của Tân Nguyệt nữ vương, dụi dụi cái đầu của mình vào bàn tay của nàng, phảng phất như một con sủng vật đang làm nũng, một lúc sau, Bạch Miêu liền nhìn thấy ở trên tay của nàng xuất hiện một bản báo cáo.
Động tác của nó nhất thời ngừng lại, dùng bàn chân nắm lấy bản báo cáo, nhảy lên trên bàn nhanh chóng đọc qua một lần.