← Quay lại trang sách

Chương 642 Để cho ta lo

Nhiều Vương Thú như vậy, lẽ nào tổ chức bàn cổ đã kết minh cùng với bầy quái vật ở Châu Á rồi? Nhưng mà, ở trên đất liền ở Châu Á sẽ thật sự có nhiều Vương Thú đến như vậy sao?" Mí mắt của Phạm Hương Ngữ không khỏi nhảy lên, âm thầm vui mừng vì nàng đã kịp mở ra lồng phòng hộ năng lượng, bằng không chỉ chậm hơn một chút nữa, tường thành sẽ hoàn toàn bị phá hủy, tạo thành tổn thất khó có thể tưởng tượng được.

"Ngươi tiếp tục chủ trì đại cục, ta đi ra bên ngoài chiến đấu, ngươi không cần phải lo lắng." Đúng lúc này, bên trong thiết bị truyền thông tin của Phạm Hương Ngữ đột nhiên nghe thấy giọng nói của Lâm Siêu truyền đến, trước sau như một vô cùng bình tĩnh và thong dong, khiến cho người ta không thể nghi vấn được.

Phạm Hương Ngữ nghe được lời nói của Lâm Siêu, trong đáy lòng tự nhiên hiện ra một bóng người lạnh lùng trấn tĩnh, trong lòng liền cảm thấy an tâm, híp mắt tự nói: "Xem ra, sau khi đi Bắc Cực một chuyến, hắn quả nhiên đã thu hoạch được rất nhiều, mấy chục con Vương Thú cũng có thể đối phó được hay sao?"

Khóe miệng của nàng khẽ nhếch lên, mũi chân hơi điểm nhẹ một cái, từ bên trên cái nòng pháo nhảy xuống, sau khi rơi xuống mười mấy mét thân thể bỗng nhiên dừng lại, dùng tinh thần lực nâng thân thể của mình lên, từ khu nội thành bay ra lớp tường thành bên ngoài, ven đường bay qua vô số đầu người, giống như một con chim màu đen vậy, nhanh chóng bay lên trên đầu tường thành.

Bên trong trận chiến căng thẳng như thế này, bất kỳ một điểm dị thường nào cũng khiến cho người ta chú ý, quá trình Phạm Hương Ngữ vượt qua đỉnh đầu của mọi người bay lên trên tường thành, đã bị các nhân viên trinh sát của các căn cứ khác quay lại, chỉ thấy khuôn mặt tuyệt mỹ khuynh thành của Phạm Hương Ngữ ở trên màn ảnh, tràn ngập khí tức thanh xuân của một thiếu nữ, thế nhưng ánh mắt lạnh lùng kiên nghị của nàng lại làm cho mọi người không khỏi cảm thấy kính nể.

Từ trận đại chiến thủ thành lúc trước, toàn bộ Châu Á đều biết, vị thiếu nữ này chính là người đứng thứ hai của căn cứ Tinh Thần, quản lý mọi chuyện to nhỏ ở căn cứ Tinh Thần.

"Là Phạm thủ lĩnh của căn cứ Tinh Thần!!"

"Phạm thủ lĩnh lại có thể bay được, nàng muốn bay đi đâu thế? Muốn tự mình đi ra chiến trường hay sao?"

"Lần trước Phạm thủ lĩnh chỉ ở phía sau chỉ huy chiến đấu, lần này lại muốn tự mình ra trận, lẽ nào nàng cũng có sức chiến đấu không tầm thường?"

"Lời đồn đại hẳn là không sai rồi, Lâm Chiến thần cùng với mấy người Hắc Nguyệt, Vưu Tiềm, Lâm Thi Vũ, những cường giả này đều đã đến Bắc Cực làm nhiệm vụ, sức chiến đấu cao cấp của căn cứ Tinh Thần đều không có ở đây, vì lẽ đó Phạm thủ lĩnh chỉ có thể tự thân xuất mã, chỉ có điều, nàng có thể làm ra được chuyện gì?"

"Phạm thủ lĩnh không phải là sẽ đi đầu hàng đấy chứ?"

Ở trên Tinh Võng, mọi người thấy thấy hành động của Phạm Hương Ngữ, nghị luận vô cùng sôi nổi, trong đó có không ít người nhìn chằm chằm vào mấy chục con Vương Thú ở bên ngoài tường thành, phỏng đoán xem Phạm Hương Ngữ tự thân xuất mã bay ra bên ngoài để làm gì, cuối cùng liền tự suy đoán ra một khả năng cao nhất, chính là đầu hàng.

Muốn chiến đấu?

Coi như là Lâm Chiến thần trở về cũng chưa chắc có thể chống đối lại với mấy chục con Vương Thú này, một thiếu nữ mảnh mai như vậy thì có thể làm được cái gì?

Bất quá, mặc dù bọn họ đã đoán được nguyên nhân Phạm Hương Ngữ bay lên trên tường thành, nhưng không có ai cảm thấy nàng nhu nhược, trái lại còn cảm thấy hành động này của Phạm Hương Ngữ là vì đại cục của toàn thể nhân loại, chính là nữ trung hào kiệt, bởi vì vậy đại đa số mọi người đều chỉ có thể phát sinh ra âm thanh oán thán và tiếc nuối.

Đứng ở bên trên tường thành bên ngoài, Phạm Hương Ngữ cúi đầu nhìn xuống đàn thú triều ở dưới tường thành, chỉ có một mảnh đen thui không nhìn thấy phần cuối, đàn thú triều mặc dù đã áp sát ở phía dưới chân tường thành, nhưng lại không có cách nào có thể tiếp tục tiến lên, bởi vì vậy bọn chúng cũng không di chuyển nữa, mà tất cả đều ngừng lại, có con cúi đầu liếm móng vuốt của mình, có ngẩng đầu lên lấm lét nhìn ra xung quanh, mà đám quái vật ở gần mấy chục con Vương Thú, đều nằm rạp xuống ở trên mặt đất, đem đầu chôn xuống dưới đất, không dám ngẩng lên một tý nào.

Đàn thú triều vô cùng vô tận, tất cả đều ngừng lại trước mặt tường thành. Nhưng ở bên trong thú triều, vẫn lục tục có từng bóng đen giải trừ trạng thái (thu nhỏ) của mình, khôi phục lại bản thể, nhảy ra đằng trước, thân thể khổng lồ vô cùng nổi bật ở bên trong đàn thú triều.

Phạm Hương Ngữ giương mắt quét tới, chỉ riêng về thân thể khổng lồ của Vương Thú, thì đã có tới bốn mươi bảy con!

Cho dù là nàng tràn ngập tự tin đối với Lâm Siêu, thế nhưng sau khi đếm rõ ràng được số lượng của Vương Thú bên trong đàn thú triều, nàng vẫn không nhịn được biến sắc mặt, từ trong đáy lòng tuôn ra một tia sầu lo, nhưng càng nhiều hơn đó là sự nghi hoặc.

Vào thời điểm hiện nay, Vương Thú là quái vật cực kỳ hiếm thấy, làm sao lại có thể một lần xuất hiện nhiều như vậy được?

Hơn nữa, bên trong đàn thú triều vẫn đang lục tục có các bóng đen khổng lồ nhảy ra, số lượng Vương Thú vẫn đang tiếp tục tăng lên, không hề ngừng lại!

Hắc Quả Phụ cùng với thiếu nữ cưỡi Cự Lang đứng ở trên một toà nhà ở bên trong căn cứ, sau khi nhìn thấy rõ số lượng của mấy con Vương Thú ở bên ngoài, thì không khỏi hít vào một ngụm khí lạnh, không phải là hai nàng đang e ngại, mà là chấn động.

Sau khi đi theo Lâm Siêu vào trong căn cứ Tinh Thần, các nàng trong lúc rảnh rỗi cũng tranh thủ điều tra một chút, biết được thế cuộc của Châu Á hiện nay, khiến cho hai nàng kinh ngạc chính là, Châu Á cũng không phải là do các thế lực thần bí như Cổ Võ Môn hay là Cổ Môn cùng với tổ chức Bàn Cổ nắm giữ, mà là do hai đại liên minh căn cứ chia cắt.

Mà những thế lực thần bí có lịch sử lâu đời như Cổ Võ Môn và Cổ Môn, cũng không giống như gia tộc của các nàng, một mình nắm giữ một châu lục, mà lại trở thành thế lực phụ thuộc của hai đại liên minh căn cứ này, ví dụ như Cổ Môn, đã trở thành thế lực phụ thuộc của "Liên minh Phương Đông", còn Cổ Võ Môn, thì lại có quan hệ hợp tác đồng minh với "Liên minh Châu Á".

Cho tới tổ chức mạnh nhất ở Châu Á —— Tổ chức Bàn Cổ, thì lại lặng yên không có một tiếng động, không hề có bất cứ một động tĩnh gì cho đến thời điểm hiện tại, mới bắt đầu hành động.

Điều này làm cho trong lòng của hai nàng sản sinh ra một số ý nghĩ xem thường, bởi vì gia tộc của hai nàng khi nhắc tới các thế lực lâu đời ở Châu Á này đều rất kiêng kỵ, hay là do trước đây những thế lực này rất mạnh mẽ, nhưng trải qua một thời gian dài, đã bị mai một.

Nhưng mà, hình ảnh chấn động ở trước mắt của hai nàng bây giờ, lại làm cho hai nàng rung động thật sâu.

Tổ chức mạnh nhất ở châu Á luôn mai danh ẩn tích này đã xuất hiện, mà thanh thế khi bọn họ xuất hiện, vượt xa khỏi sự tưởng tượng của hai nàng, bọn họ có thể điều động một lần hơn năm mươi con Vương Thú.