Chương 643 Rốt cuộc cũng xuất hiện
Sức chiến đấu khủng bố như vậy quả thực là có thể tùy ý san bằng một châu lục, cho dù là hai nàng, cũng không có tự tin là gia tộc của chính mình có thể chống lại được.
Dù sao, đây cũng chính là hơn năm mươi con Vương Thú hàng thật giá thật!
Cho dù là thế lực có nhiều cao thủ như mây giống như Gia tộc Tri Chu, người có thể chém giết được Vương Thú, cũng chỉ có Hắc Quả Phụ cùng với mấy lão bất tử ở bên trong gia tộc, nhiều nhất cũng không vượt qua được mười người, còn lại những người khác, ở trước mặt Vương Thú vẫn quá yếu ớt, hơn nữa với một số lượng hơn năm mươi con Vương Thú như thế này, lực sát thương chúng nó có thể tạo ra tuyệt đối sẽ không đơn giản như cộng các con số lại với nhau, mà phỏng chừng sẽ trong nháy mắt san bằng gia tộc của hai nàng.
Sau khi sự chấn động qua đi, trong lòng của hai nàng liền có một chút ngạc nhiên cùng với nghi ngờ, tổ chức Bàn Cổ nếu như có thể điều khiển được nhiều Vương Thú như vậy, tại sao ngay từ đầu bọn họ không thống trị Châu Á?
"Hai người các ngươi nhìn đủ rồi chứ." Lúc này, bên trong thiết bị liên lạc ở trên hai tai của các nàng xuất hiện giọng nói của Lâm Siêu, ngữ khí vô cùng lạnh lùng, nói: "Đi lên trên tường thành phối hợp với Phạm thủ lĩnh, nghe theo sự chỉ huy của nàng."
Trong lòng của Hắc Quả Phụ chấn động, cùng với thiếu nữ cưỡi Cự Lang liếc mắt nhìn nhau, đều nhìn ra sự chấn động bên trong đôi mắt lẫn nhau, mơ hồ biết được đáp án mà các nàng vừa mới nghi vấn lúc nãy.
Chỉ có điều, cái đáp án này thực sự quá khó mà tin được, khiến cho hai nàng hãi hùng khiếp vía.
Chẳng lẽ nói, thế cuộc ở Châu Á vì sao lại khác hẳn những châu lục khác, là do nguyên nhân có sự xuất hiện của người đàn ông này?
Phía trước lớp tường thành bên ngoài.
Bên trong đàn thú triều vẫn lục tục có từng con Vương Thú tiếp tục nhảy ra, số lượng càng ngày càng tăng nhanh, từ lúc Phạm Hương Ngữ kiểm kê chỉ có bốn mười bảy con, ngăn ngắn mấy phút sau, đã đạt đến số lượng hơn bảy mươi con, hơn nữa vẫn còn chưa có ngừng lại.
Toàn bộ mọi người ở trên Tinh Võng cùng với ở bên trong căn cứ Tinh Thần, nhìn thấy cảnh này đều một mảnh yên lặng như tờ.
Còn ở bên trong đàn thú triều dài vô cùng vô tận ở bên ngoài tường thành, mấy chục con Vương Thú toả ra khí tức hung bạo, thể tích vô cùng khổng lồ, dáng dấp cực kì dữ tợn, há cái miệng lớn đỏ lòm như cái chậu máu ra, ngồi xổm xuống giống như mấy con quái vật bình thường ở trong đàn thú triều, không tiếp tục hao tổn thể năng va chạm lên trên lồng phòng hộ năng lượng nữa, mà ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào mọi người đang đứng ở trên tường thành, phảng phất như là đang đợi cái gì đó.
Đám dân thường ở trong căn cứ thông qua màn ảnh, nhìn thấy đám Vương Thú này phảng phất như đang nhìn chằm chằm vào mình, làm cho toàn thân của bọn họ chảy ra mồ hôi lạnh, mặc dù bị ngăn cách bởi màn ảnh, bọn họ vẫn có cảm giác nghẹt thở cùng với ngột ngạt.
Bên trong căn cứ Tinh Thần hoàn toàn tĩnh mịch.
Gào thét? Khóc lóc?
Dưới sự tuyệt vọng triệt để, chỉ còn dư lại sự tĩnh lặng, linh hồn của tất cả mọi người phảng phất như đã bị hút ra khỏi thân thể vậy, dùng ánh mắt đờ đẫn mà chết lặng nhìn cảnh tượng bên trong đàn thú triều liên tục có từng con Vương Thú xuất hiện.
Có một số gia đình may mắn còn sống sót, người chồng ôm chặt người vợ và đứa con vào trong ngực, phảng phất như muốn đem khí tức của bọn họ vĩnh viễn ghi nhớ vào trong lòng.
Mùi máu thanh nồng nặc bồng bềnh ở trong không khí, trong lúc chờ đợi, bên trong đàn thú triều rốt cục cũng đã không còn Vương Thú xuất hiện nữa, triệt để khôi phục lại sự yên lặng, chỉ có điều, số lượng Vương Thú đã đi ra khỏi đàn thú triều, đã đạt đến một con số khiến cho người nghe phải kinh hãi, chín mươi tám con!
Chỉ kém có hai con, là đủ một trăm!
Cho dù là lấy định lực của Phạm Hương Ngữ, vẻ mặt cũng đã âm trầm như nước, lúc trước chỉ mới có hơn ba mươi con Vương Thú, thì Lâm Siêu đã nói là có thể giải quyết, nhưng giờ khắc này số lượng Vương Thú đạt đến gần một trăm con, đây là một chuyện hoàn toàn khác, hơn nữa, tổ chức mạnh nhất ở Châu Á sau lưng của những con Vương Thú này, đến hiện tại vẫn chưa xuất hiện một người nào!
"Lồng phòng hộ năng lượng này có thể ngăn cản được sao?" Hắc Quả Phụ không khỏi nghi vấn, hỏi.
Mặc dù nàng có năng lực (thời gian), có thể trốn vào bên trong một khoảng thời không khác, cho dù có nhiều Vương Thú hơn nữa cũng không thể đả thương được nàng, thế nhưng ai biết được bên trong những con Vương Thú này, có hay không có một con nắm giữ năng lực (thời gian), còn có cái tổ chức Bàn cổ bí ẩn ở sau lưng của chúng nó, có hay không sẽ xuất hiện một người nắm giữ năng lực có thể khắc chế được năng lực của nàng?
Phạm Hương Ngữ không hề trả lời, tiếp tục trầm mặc, nàng căn bản sẽ không đem hi vọng ký thác lên trên lồng phòng hộ năng lượng, dù sao, tổ chức Bàn Cổ đã dám đến tấn công với quy mô như thế này, tự nhiên sẽ cân nhắc đến biện pháp làm như thế nào để giải quyết lồng phòng hộ năng lượng, trong lòng của nàng đang nhanh chóng tính toán sức chiến đấu mà quân đoàn xác thối thủ hạ của nàng có thể bộc phát ra, cùng với sức chiến đấu của Lâm Siêu.
Đúng lúc này, ở phía sau đàn thú triều bỗng nhiên xuất hiện động tĩnh, có một số con Vương Thú cũng tò mò quay đầu lại nhìn, chỉ thấy ở trên bầu trời có một bóng đen đang bay tới, tốc độ chậm rãi mà thong dong, dĩ nhiên lại là một nhân loại mặc âu phục màu trắng, là một thanh niên vô cùng nhàn nhã, thản nhiên bay tới phía trước.
"Rốt cuộc cũng đã xuất hiện sao..." Phạm Hương Ngữ giương đôi mắt lên, lạnh lùng nhìn bóng người đang ung dung bay tới này, thị giác siêu phàm khiến cho nàng có thể thấy rõ được khuôn mặt của đối phương, làm cho nàng cảm thấy kinh ngạc chính là, đằng sau lưng của tên nhân loại mặc âu phục màu trắng này, dĩ nhiên lại có một đôi cánh chim trắng nõn.
"Là năng lực (phi hành) sao?"
Sắc mặt của Phạm Hương Ngữ không thay đổi, nhưng trong lòng lại âm thầm cảm thấy kỳ quái, đây là một năng lực phổ thông cực kì bình thường, mặc dù lúc tai nạn vừa mới xảy ra có tác dụng rất lớn, có thể bay lên khỏi mặt đất, ở trên không trung săn giết xác thối cùng với quái vật, nhưng ở giai đoạn hiện tại chỉ là một năng lực vô bổ.
Có thể nói, những người nắm giữ loại năng lực này, gần như cùng với Tiến Hóa Giả phổ thông không có gì khác biệt gì, chỉ có thể được xếp vào trong hàng ngũ làm bia đỡ đạn, nhưng cái tên thanh niên mặc âu phục màu trắng ở trước mắt của nàng này, hiển nhiên không phải là một cái bia đỡ đạn đơn giản như vậy, không có một Tiến Hoá Giả bình thường nào, có thể mỉm cười tỏ ra vẻ thong dong trước mặt đông đảo Vương Thú như vậy.
"Ha ha..." Tên thanh niên mặc âu phục màu trắng bay tới trước tường thành, cách lồng phòng hộ năng lượng khoảng năm mét, từ trên cao mỉm cười nhìn xuống Phạm Hương Ngữ và một đám chiến sĩ cùng với tướng lĩnh ở bên trên tường thành, đôi cánh ở phía sau lưng của hắn nhẹ nhàng vỗ, giống như một vị Thiên Sứ thánh khiết ở trong thần thoại, ở chỗ mi tâm của hắn, có một cái dấu ấn hình móc câu đỏ tươi, làm tăng lên vẻ đẹp trai và tà mị của hắn.