← Quay lại trang sách

Chương 645 Chiến thần xuất hiện

Nghĩ tới đây, trong lòng của một số người liền có chút bi thương.

Sát ý ở bên trong mắt của Phạm Hương Ngữ toả ra nồng nặc, nhưng nàng biết đây là do Bạch Sí đang cố ý khiêu khích, nàng lạnh giọng nói: "Lúc trước ta nói ngươi là đàn bà, thực sự là đã oan uổng cho ngươi rồi, ngươi chính là một tên đàn ông đái ngồi mới đúng, chỉ muốn dựa vào cái mồm, liền muốn chúng ta mở ra lồng phòng hộ năng lượng hay sao?"

Bạch Sí hơi biến sắc mặt, lạnh lùng chăm chú nhìn nàng, ngẩng đầu đưa mắt nhìn vào bên trong căn cứ Tinh Thần, cao giọng nói: "Lâm Siêu, ta cho ngươi thêm một cơ hội cuối cùng, nếu như hiện tại ngươi đi ra thần phục, cống hiến cho tổ chức Bàn Cổ của chúng ta, ta sẽ để cho ngươi được tiếp tục làm thủ lĩnh của căn cứ Tinh Thần, ta cho ngươi một phút thời gian..."

Oành!

Bạch Sí còn chưa kịp nói hết lời, bỗng nhiên có một tia ánh sáng màu trắng bay xẹt qua đỉnh đầu của mọi người, bắn xuyên qua cái đầu của hắn, máu tươi bắn ra tung toé.

Ở bên ngoài lồng phòng hộ năng lượng, chẳng biết khi nào đã xuất hiện một bóng người, đứng lơ lửng ở trên không trung, hai tay chắp ở sau lưng, bóng lưng cao ngạo giống như đang gánh cả bầu trời, mà lồng phòng hộ năng lượng lúc trước còn đang bao phủ cả căn cứ Tinh Thần, dĩ nhiên đã biến mất từ lúc nào mà mọi người không hề hay biết, trong lúc tất cả mọi người còn đang sững sờ, đột nhiên nghe thấy một giọng nói quen thuộc cực kỳ lạnh lùng vang lên: "Chỉ có gần một trăm con Vương Thú, đã nghĩ là có thể phá huỷ được căn cứ Tinh Thần hay sao?"

Lâm Siêu!

Là Lâm Chiến thần!!

Toàn bộ mọi người ở trên Tinh Võng cùng với ở bên trong căn cứ nhìn thấy bóng người cao ngạo đang trôi nổi ở trong không trung, dáng người thẳng tắp kia, khiến cho hồi ức của bọn họ về người đàn ông cường đại ở trong trận chiến thủ thành lúc trước nổi lên, trùng điệp vào nhau, vào thời điểm này, mọi người đều trừng hai con ngươi của mình ra, có người thậm chí còn khóc tại chỗ.

Là hắn!

Hắn ta thật sự đã trở về!

Khuôn mặt của các thủ lĩnh các căn cứ cỡ lớn hiện ra vẻ vui mừng, lúc trước tên Bạch Sí của tổ chức Bàn Cổ kia nói Lâm Siêu đang ở bên trong căn cứ, bọn họ chỉ là bán tín bán nghi, suy đoán là có lẽ hắn ta đang cố ý bôi bẩn danh dự của Lâm Siêu, đả kích khí thế của căn cứ Tinh Thần, bây giờ nhìn lại, quả nhiên Lâm Siêu đang toạ trấn ở bên trong căn cứ!

"Chẳng trách mấy ngày nay Hứa Tư Lệnh cứ xuất quỷ nhập thần."

"Lẽ nào lúc trước ông ta phái mấy trăm vị Năng Lực Giả hệ nhận biết đi Bắc Cực, là để tìm Lâm Chiến thần đem về?"

"Có Lâm Chiến thần tọa trấn, có lẽ sẽ có biện pháp ngăn cản, chỉ cần chúng ta thủ vững tường thành, dựa vào lồng phòng hộ năng lượng, có lẽ sẽ có một chút hy vọng!!"

Tâm tình của các thủ lĩnh đột nhiên trở nên kích động, ánh mắt lộ ra vẻ chờ mong.

Lâm Siêu dùng tinh thần lực nâng thân thể của mình lên, trôi nổi ở trên không trung, nhẹ nhàng nhìn lướt qua đàn thú triều vô cùng vô tận này, hướng về phía Phạm Hương Ngữ ở phía sau lưng nói: "Việc còn lại cứ giao cho ta, đừng lo lắng."

Nhìn thấy Lâm Siêu đối mặt với gần một trăm con Vương Thú mà khuôn mặt lại không hề biến sắc, Phạm Hương Ngữ vừa chấn động vừa vui mừng, tâm tình sốt sắng lúc trước rốt cục cũng hạ xuống, khóe miệng lộ ra một nụ cười, nói: "Nếu như không làm được, người cũng đừng có cậy mạnh nha."

Lâm Siêu khẽ gật đầu cho nàng an tâm, phân phó nói: "Đem lồng phòng hộ năng lượng mở ra đi, để phòng có cá lọt lưới chạy vào căn cứ."

Phạm Hương Ngữ hơi thay đổi sắc mặt, chuyện này có ý nghĩa là Lâm Siêu sẽ một mình đối mặt với tất cả gần một trăm con Vương Thú cùng với thú triều, bất quá, nàng nghĩ đến việc Lâm Siêu còn có Cải Tạo Long Dực, nàng mới hơi thở phào nhẹ nhõm, hơn nữa nàng cũng rất rõ ràng, nếu như không mở ra lồng phòng hộ năng lượng, ngược lại còn gây phiền toái cho Lâm Siêu phải lo lắng cho mọi người ở trong căn cứ, mở lồng phòng hộ ra thì hắn sẽ không phải lo lắng gì nữa mà thoả sức chiến đấu.

Hơi chuyển động ý nghĩ một chút, Phạm Hương Ngữ liền truyền ý niệm cho thủ hạ xác thối của mình, lồng phòng hộ năng lượng chậm rãi được mở ra, một lần nữa đem toàn bộ tường thành bao phủ vào bên trong.

Nhìn thấy lồng phòng hộ năng lượng đã một lần nữa bao phủ căn cứ, Lâm Siêu liền cảm thấy yên tâm, ánh mắt hơi động cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy ở phía trong đàn thú triều có một bóng người đang chạy đến, rõ ràng là vị Bạch Sí đã bị xuyên thủng đầu kia, giờ phút này, cái đầu của hắn vẫn hoàn hảo không có một chút tổn hại nào, bên trong đôi mắt của hắn còn toát ra chiến ý ngùn ngụt.

Vèo!

Khẽ vỗ đôi cánh màu trắng nõn mấy cái, Bạch Sí liền giống như một mũi tên bay lên, dừng lại ở trên không trung nhìn chằm chằm vào Lâm Siêu, nói: "Không hổ là Chiến Thần của Châu Á, khiến cho ta cũng phải có một chút hưng phấn, nếu như không phải lần này ta gánh vác nhiệm vụ trên người, thật sự muốn chiến cùng với ngươi một trận."

Tiến Hóa Giả nhiều tầng sao? Lâm Siêu nhìn lướt qua cánh tay của Bạch Sí, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy một Tiến Hóa Giả nhiều tầng giống như mình, Tiến Hóa Giả nhiều tầng có thể nắm giữ được hai loại năng lực. Hơn nữa còn có thể chất cao hơn Tiến Hóa Giả đặc thù cùng cấp, không ngờ được tổ chức Bàn Cổ chỉ tùy tiện phái tới một người, đã là một nhân vật hiếm thấy như vậy.

Chỉ tiếc là, Bạch Sí đã đứng sai trận doanh rồi.

"Mạng của ngươi, ta lấy chắc rồi." Lâm Siêu mở miệng lạnh lùng nói.

"Hả?" Bạch Sí sững sờ, nhưng dù sao hắn cũng là cao thủ có kinh nghiệm phong phú, trong nháy mắt liền phản ứng lại, cấp tốc vỗ cánh, giống như một cơn gió màu trắng, chuẩn bị lùi về phía sau. Nhưng đúng vào lúc này, có một luồng khí tức âm trầm lạnh lẽo bao phủ toàn thân của hắn, xuyên thấu vào trong linh hồn của hắn.

"Không thể nào!!" Con ngươi của Bạch Sí co rút lại, bị luồng khí tức tử vong này bao phủ, làm cho hắn cảm thấy hãi hùng khiếp vía, bắp thịt không tự chủ được trở nên căng cứng, sau đó, hắn bỗng nhiên phát hiện ra, thân ảnh của Lâm Siêu ở phía trước đã biến mất, hắn cảm nhận ra được ở sau lưng của mình truyền đến hơi thở lạnh như băng, vội vàng trở tay đấm ra một quyền về phía sau.

Oành!

Nắm đấm còn chưa vung được một nửa, khuỷu tay đã đột nhiên truyền đến cảm giác đau nhức, một quyền khác càng nhanh, càng chuẩn, càng ác độc hơn đã nện lên cái cùi chỏ của hắn, âm thanh vỡ nát của xương cốt vang lên, Bạch Sí kinh hãi nhìn thấy khuỷu tay của mình đã bị đánh gãy, xương cốt lòi ra bên ngoài nhìn rất khủng bố.

Cùng lúc đó, có một âm thanh rít gào vang lên, hắn liền quay đầu lại nhìn, một quyền ảnh màu đen đang biến to dần lên trong mắt của hắn.

Oành một tiếng, đầu của hắn liền bị đấm nổ tung.

Óc cùng với thịt nát bắn tung toé, đầu của Bạch Sí lại một lần nữa bị đánh nổ, thân thể trong nháy mắt liền bị mất đi phản ứng, cho dù là năng lực tái sinh, có thể tái sinh ra lại phần đầu, nhưng trong quá trình cái đầu bị đánh nát, thân thể sẽ không có cách nào có thể nhúc nhích được.