← Quay lại trang sách

Chương 646 Một quyền đánh chết

Lâm Siêu nắm lấy thân thể mềm oặt của Bạch Sí, đang chuẩn bị ném cho Phạm Hương Ngữ, để cho nàng cảm hoá khống chế, đúng lúc này, thân thể của Bạch Sí ở trong tay của Lâm Siêu lại đột nhiên biến mất, không phải là chạy mất, mà là thân thể hóa thành không khí, hoàn toàn biến mất.

Ánh mắt của Lâm Siêu hơi chuyển động, ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy ở phía trên bầu trời cách mình mấy chục mét, thân thể của Bạch Sí đang dần dần hiện ra, cái đầu dĩ nhiên đã khôi phục lại như lúc đầu, trên cánh tay cũng không có nửa điểm vết thương, hết thảy đều khôi phục lại như lúc ban đầu, chỉ có điều là ở trên khuôn mặt của hắn có thêm mấy phần khiếp đảm cùng với kiêng dè.

"Lâm Chiến Thần, quả nhiên danh bất hư truyền." Bạch Sí vỗ cánh, nhanh chóng kéo dài khoảng cách về phía sau, lúc trước Lâm Siêu biểu hiện ra tốc độ quá nhanh đã làm cho Bạch Sí hoảng sợ, mặc dù không cam tâm, nhưng hắn biết nếu như chính diện chiến đấu, hắn không phải là đối thủ của Lâm Siêu, bởi vì vậy mới hướng ra phía sau đàn thú triều thối lui.

"Năng lực thứ hai không phải là tái sinh sao?" Lâm Siêu đăm chiêu nhìn Bạch Sí đang lui về phía sau, cũng không có nóng lòng truy sát, bởi vì hắn bỗng nhiên nhớ đến ở kiếp trước đã từng nghe nói tới một loại năng lực cấp thế giới —— (Thiết lập lại)!

Ở một vài phương diện năng lực này cũng có khả năng thoát thân tuyệt diệu như năng lực (thời gian), có thể trở lại quá khứ, nhưng hiệu quả so với năng lực (thời gian) càng thêm đáng sợ và nghịch thiên, bất luận gặp phải bao nhiêu thương tổn, cho dù có bị đánh nát bét tại chỗ, chết ngay lập tức, thế nhưng chỉ cần triển khai năng lực vào thời điểm trước đó, liền có thể dùng năng lực (Thiết lập lại) của mình trở lại trạng thái trước đó.

Nhược điểm của loại năng lực này là cái gì, Lâm Siêu cũng không biết, bất quá, hắn tin tưởng vào lý luận của một nhà khoa học ở kiếp trước, cho dù là loại năng lực cường đại đến cỡ nào đi nữa, đều có nhược điểm lớn nhất chính là nguồn năng lượng, một khi nguồn năng lượng trong tế bào bị tiêu hao hết, năng lực có mạnh hơn nữa cũng sẽ bị mất đi tác dụng!

Cho dù cái lý luận này hiện tại đã bị năng lực (thích ứng) của Vưu Tiềm đánh vỡ, nhưng Lâm Siêu vẫn như cũ cảm thấy nhà khoa học đó vẫn nói đúng được phần nào.

Lúc này, Bạch Sí đã hạ xuống trên đỉnh đầu của một con Vương Thú giống như một con mãng xà, cất cao giọng nói: "Trò khôi hài đã kết thúc, các ngươi đã không chịu thần phục, vậy thì đi chết đi!" Âm thanh của hắn trong trẻo, vang vọng trên bầu trời của căn cứ Tinh Thần.

Phảng phất như đang hưởng ứng với lời nói của hắn vậy, hắn vừa dứt lời, thì từng con từng con Vương Thú to lớn đang ngồi xổm ở bên trong đàn thú triều, giống như một đàn sói ngửa mặt lên trời thét dài, âm thanh chấn động cả vùng trời, giống như là tiếng biển gầm bao phủ toàn bộ căn cứ Tinh Thần, có một số chiến sĩ có thể chất thấp, màng tai bị nổ tung tại chỗ, bất tỉnh ngã xuống.

"Không xong rồi!"

Trong lòng của toàn bộ mọi người ở trên Tinh Võng cùng với ở bên trong căn cứ căng thẳng, nhìn từng con Vương Thú đứng dậy, tiến vào hình thái chiến đấu, lộ ra răng nanh dữ tợn, sắc mặt liền biến thành tái nhợt.

"Đê tiện!"

"Lại dám cấu kết cùng với quái vật, cái tổ chức rác rưởi!"

Tất cả mọi người ở bên trong căn cứ Tinh Thần nhìn thấy từng con Vương Thú đang đứng lên, trên khuôn mặt lộ ra sự sợ hãi cùng với phẫn nộ, nắm thật chặt nắm đấm, ngẩng đầu nhìn bóng lưng cô độc kia, trong đáy lòng không kìm được cảm thấy lo lắng.

Lâm Siêu cho dù có mạnh hơn nữa, cũng chung quy chỉ là nhân loại mà thôi, hơn nữa chỉ có một mình hắn, làm sao có khả năng chiến đấu cùng với mấy chục con Vương Thú to xác này, huống hồ còn là lấy một địch một trăm!

"Xong rồi."

"Tổ chức Bàn Cổ đáng chém ngàn đao."

Mọi người ở bên trong các kênh trực tiếp trên Tinh Võng, đều thể hiện ra vẻ mặt thất lạc cùng với bi thương, nhìn bóng người kiên cường cô độc kia, trong lòng vừa kính nể lại vừa bi thống, một anh hùng tuyệt vời như vậy, nhưng chỉ có thể ôm hận hy sinh trong miệng của Vương Thú, thật là đáng tiếc!

"Chiến Thần, vĩnh viễn lưu truyền!!"

Chẳng biết lúc nào, có người bi phẫn rống to lên.

Thanh âm này phảng phất như một cái dây dẫn nổ, trong nháy mắt liền chiếm được sự đồng tình của tất cả mọi người, trong lúc nhất thời, bên trong các kênh trực tiếp đều vang lên âm thanh hò hét như thuỷ triều.

"Chiến Thần, vĩnh viễn lưu truyền!"

"Chiến Thần, vĩnh viễn lưu truyền!!"

Thanh âm này giống như tiếng biển gầm, vang vọng toàn bộ Tinh Võng, thậm chí là toàn bộ cả Châu Á!

"Hống!!"

Cùng lúc đó, có một con Vương Thú ở trong đàn thú triều, nó ngửa mặt lên trời rít gào một tiếng, tứ chi bỗng nhiên dùng sức, từ trên mặt đất nhảy vọt lên trên trời, đôi cánh vỗ một cái, tạo ra cuồng phong thổi lên cát bụi mù mịt.

Thân thể của nó cao hơn hai mươi mét, giống như một chiếc máy bay dân dụng, hướng về phía Lâm Siêu rít gào vọt tới, nó há mồm phun ra một đoàn hoả diễm, đem một nửa bầu trời thiêu đốt thành màu đỏ sẫm.

Lâm Siêu chậm rãi nhìn con Vương Thú đang bay tới, toả ra sát ý lạnh lẽo, bàn tay nắm chặt lại thành nắm đấm. Trước khi bị hoả diễm bao trùm, bóng người của hắn đột nhiên loáng một cái, biến mất tại chỗ, sau đó trong nháy mắt giống như dịch chuyển tức thời xuất hiện ở bên trái cái đầu của nó.

Nhanh chóng ra một quyền cương mãnh.

Giết!

Ầm!!!

Một tiếng nổ vang truyền ra, cái đầu khổng lồ của con Vương Thú cứ như vậy nổ tung!

Lực lượng hung mãnh kéo theo thân thể của nó, giống như một viên pháo ầm ầm hướng về phía bên dưới bay xuống, ầm ầm rơi vào bên trong đàn thú triều, mặt đất cũng bị va chạm kịch liệt run rẩy.

Mọi người ở trên Tinh Võng cùng với bên trong căn cứ Tinh Thần trong nháy mắt liền yên lặng như tờ!

Mọi người ở bên trong căn cứ Tinh Thần còn đang há mồm nhếch miệng, sự sợ hãi ở bên trong mắt vẫn không có biến mất, nhưng giờ khắc này khuôn mặt đã dại ra.

Một quyền!

Chỉ là cần đúng một quyền, liền đánh nổ đầu của Vương Thú!!

Là ảo giác sao!

Tất cả mọi người đều nhìn đến ngẩn người!

Bên trong mắt của mọi người chỉ còn lại bóng dáng cao ngạo đang thu quyền lại kia, sức mạnh cuồng bạo của hắn, đã khắc thật sâu vào bên trong con ngươi của mỗi người.

Mấy thủ lĩnh của các căn cứ khác đã sớm trợn lồi mắt ra, khuôn mặt hiện ra sự chấn động không thể tưởng tượng được. Thượng Đế ơi! Vừa nãy đến cùng đã phát sinh ra chuyện gì vậy!!

Vương Thú, đó chính là Vương Thú cơ mà!

Lại bị một quyền đánh bể đầu?!!

Bên trong mắt của Phạm Hương Ngữ lộ ra mấy phần chấn động, không ngờ được sau khi đi một chuyến tới Bắc Cực, sức mạnh của Lâm Siêu dĩ nhiên lại tăng lên dữ dội như vậy, quả thực chính là một con Bạo Long hình người!

Hắc Quả Phụ cùng với thiếu nữ cưỡi Cự Lang cũng đồng dạng cảm thấy chấn động sâu sắc. Mặc dù các nàng đã từng nhìn thấy sức mạnh của Lâm Siêu, nhưng khi hắn chiến đấu cùng với vị Vực sâu nữ vương đời đầu. Hai nàng không thể nhìn ra trình độ cụ thể của hắn, mà giờ khắc này hắn chỉ cần một quyền là có thể đánh chết Vương Thú, mới làm cho hai nàng cảm nhận được sâu sắc, đến tột cùng là người này nắm giữ được một sức mạnh kinh khủng đến cỡ nào!