Chương 664 Thăng cấp
Một lát sau.
Xoạt.
Trong phòng làm việc bỗng nhiên xuất hiện một thân ảnh gầy nhỏ, toàn thân mặc đồ đen, mang mặt nạ màu đen, sau khi nhìn thấy Phạm Hương Ngữ, hắn lập tức quỳ một chân lên trên mặt đất, phát ra âm thanh khàn khàn tang thương, nói: "Quỷ Sâm gặp nữ vương."
Phạm Hương Ngữ khẽ vuốt cằm, phân phó nói: "Mồi nhử đang chuẩn bị trở về sào huyệt, ngươi truy tung theo phía sau, nhớ là cho dù phát sinh bất cứ chuyện gì, cũng không được ra tay, chỉ cần thăm dò được sào huyệt của bọn họ là được."
"Vâng." Quỷ Sâm cúi đầu đồng ý, thân thể lóe lên một cái, biến mất không còn tăm hơi.
"Không phải đã phái đi đội trinh sát rồi hay sao?" Trên khuôn mặt của thiếu niên được gọi là “Mắt Nhỏ” không hề có cảm xúc hỏi "Có cần thiết để cho một con xác thối cấp sáu, đi theo nhìn chằm chằm vào một tên nhân loại cấp ba hay không?"
"Ngươi đang muốn nói là đại tài tiểu dụng sao?" Khoé miệng của Phạm Hương Ngữ lộ ra vẻ tươi cười, hướng về hắn vẫy vẫy tay, chờ đến khi “Mắt Nhỏ” đến gần, nàng đưa tay nâng cái cằm của hắn lên, từ trên cao nhìn xuống nói: "Nghe nói ngươi cùng với Quỷ Sâm có quan hệ không tệ, có thể ngươi còn chưa biết, ta không thích bất kỳ một kẻ nào nói chuyện vớ vẩn với ta, hay là, ngươi muốn giống như 'Khải', bị ta khắc dấu ấn lên?"
“Mắt Nhỏ” cúi đầu xuống, thấp giọng nói: "Ta biết rồi."
Phạm Hương Ngữ khẽ mỉm cười, vỗ vỗ bờ vai của hắn, đi tới sát khung cửa sổ, nhìn đến vị trí của một căn tiểu biệt thự, ở nơi đó vẫn như cũ có ánh đèn soi sáng, khóe miệng của nàng nhếch lên, trên mặt mang theo nụ cười lầm bầm lầu bầu nói: "Chờ đến ngươi biết ta không cần điều động một binh một tốt liền có thể thu phục được Cổ Võ Môn, còn điều tra được vị trí sào huyệt của Cổ Môn, xem ngươi có vẻ mặt gì!"
Ở bên ngoài hỗn loạn hoàn toàn không ảnh hưởng gì đến Lâm Siêu, hắn vừa để cho Hắc Quả Phụ cả ngày cả đêm gia tốc tốc độ tiêu hoá trên cánh tay phải, vừa nghiên cứu kiện binh khí giống như khúc cây khô cháy đen kia.
Sau khi truyền vào các loại năng lực cùng với nhiều lần nghiên cứu thử nghiệm, Lâm Siêu vẫn không có bất kỳ một thu hoạch nào, nhưng lại có thể đưa ra được một cái kết luận, kiện binh khí xấu xí này, tuyệt đối không phải là binh khí thành phẩm, rất có khả năng nó là một kiện binh khí bán thành phẩm, hoặc là một kiện binh khí đã bị hao tổn, bất kể là loại nào, cũng nói rõ cho Lâm Siêu biết, bên trong kiện binh khí này không có linh năng, hơn nữa cho dù bên trong có linh năng đi nữa, lấy dáng dấp cháy đen thảm thương của nó, phỏng chừng cũng không có cách nào triệu hồi ra được.
Chỉ có thể làm một cây côn cực kỳ cứng rắn mà thôi.
Thời gian trôi qua cực nhanh, sau ba ngày, trên cánh tay phải của Lâm Siêu rốt cục cũng đã xuất hiện biến hóa.
Kèn kẹt ~!
Xương cốt ở bên trong cánh tay phải truyền đến cảm giác ngứa ngáy, vang lên tiếng kèn kẹt, máu tươi trên toàn thân của Lâm Siêu tựa hồ cũng đang tụ tập vào bên trong cánh tay phải, lớp da ở bên ngoài cánh tay phải mơ hồ cũng đang biến thành màu đỏ, thẩm thấu ra mồ hôi li ti, mấy giọt mồ hôi này rất nhanh liền biến thành màu đen, phảng phất như ở bên trong có một cỗ máy, đang điên cuồng hoạt động, đem tạp chất dư thừa ép ra bên ngoài.
"Muốn thăng cấp?" Lâm Siêu ngưng mắt lại nhìn.
Cảm giác lột xác như thế này, hắn đã lĩnh hội qua rất nhiều lần, bình thường chỉ khi thể chất thăng cấp mới xuất hiện cảm giác này, sau ba ngày được năng lực thời gian của Hắc Quả Phụ gia tốc, Anubis ở trên cánh tay phải nhanh chóng tiêu hoá thân thể của Cách Lực Đức, đem năng lượng phân giải ra được truyền vào bên trong cánh tay phải, bất tri bất giác cải tạo cánh tay phải, bây giờ rốt cục nó cũng đã sắp thăng cấp.
Lần thăng cấp này, chính là cấp tám!
Hắc Quả Phụ nhìn thấy cánh tay phải của Lâm Siêu xuất hiện dị dạng, trên mặt hơi biến sắc, tình huống như vậy nàng cũng không xa lạ gì, làm cho nàng cảm thấy hoảng sợ chính là sức mạnh của người đàn ông này dĩ nhiên lại tiếp tục được tăng lên, mặc dù vẻn vẹn chỉ là một cánh tay phải sắp thăng cấp, nhưng không cần nghĩ cũng biết sức chiến đấu của hắn sẽ được tăng lên một đoạn dài!
Dưới sự gia tốc của năng lực thời gian, quá trình lột xác chỉ kéo dài khoảng bốn, năm phút, liền từ từ bình ổn lại, Lâm Siêu có thể cảm nhận được, sức mạnh cùng với độ bền bỉ của cánh tay đều được tăng lên trên diện rộng, quan trọng nhất chính là, gien của cánh tay phải đã đạt đến một tầng thứ cao hơn.
"Rốt cục cũng tiêu hóa xong." Trên cánh tay phải lộ ra khuôn mặt của Anubis, nở một nụ cười tươi rói.
Lâm Siêu hỏi: "Nồng độ của tế bào thần tính đã khôi phục lại cấp độ Chủ Thần chưa?"
"Đương nhiên là đã khôi phục lại rồi." Anubis đắc ý nói: "Hơn nữa còn là Trung Vị Chủ Thần, tế bào thần tính của ta vốn chính là cấp Chủ Thần, chỉ là vào thời điểm lưu vong, không có nguồn năng lượng bổ sung, dẫn đến dưới sự ăn mòn của thời gian dài đằng đẳng, mới bị thoái hóa đến cấp độ Sơ Thần, lần trước sau khi ta tiêu hoá xong một bộ phận huyết nhục của Kronos, cũng đã khôi phục lại được cấp Thứ Thần, lần này sau khi tiêu hoá xong vị Cách Lực Đức này, mặc dù bây giờ hắn chỉ là cấp Sơ Thần, nhưng trước đây dù sao hắn cũng là cấp Thượng Vị Thứ Thần, thậm chí còn là Hạ Vị Chủ Thần. Trong máu thịt vẫn ẩn chứa tinh hoa bản nguyên cao cấp, khiến cho ta không những khôi phục lại được thực lực, hơn nữa còn có một tia tinh tiến!"
"Nói như vậy, bây giờ cánh tay phải có thể tăng cường sức mạnh lên gấp ba lần?" Lâm Siêu híp mắt lại hỏi.
Anubis cười hắc hắc nói: "Đương nhiên, bất quá, thân thể của ngươi vẫn còn quá yếu, mặc dù cánh tay phải có thể tăng cường sức mạnh lên gấp ba lần, nhưng ta chỉ sợ thân thể của ngươi không chịu nổi."
Lâm Siêu cũng không lo lắng tới điểm ấy, bây giờ thân thể của hắn có tới hai trái tim, còn có cả năng lực Bất Tử, coi như thân thể không chịu nổi bị vỡ nát, hắn cũng có thể dần dần phục hồi lại.
"Đến thời điểm quét sạch Vương Thú rồi."
Lâm Siêu ánh mắt rơi lên đường chân trời ở bên ngoài cửa sổ, chậm rãi đứng dậy, hướng về phía Hắc Quả Phụ ở bên cạnh đầy mặt uể oải nói: "Đi nghỉ ngơi đi, đợi lát nữa ta sẽ nói nhân viên đem cho ngươi một viên nguồn năng lượng gien của Vương Thú bồi bổ."
"Vương Thú?" Hắc Quả Phụ kinh hãi hỏi, Vương Thú cực kỳ hiếm thấy, đừng xem lần công thành này xuất hiện một lượng lớn Vương Thú, hơn nữa còn bị Lâm Siêu giết chết một đám. Nhưng đổi lại là nàng, nếu như ở trong vùng hoang dã tình cờ gặp phải Vương Thú, cũng rất khó có thể giết chết được nó, có một số con Vương Thú cực kỳ giảo hoạt, khi cảm giác được nguy hiểm sẽ chạy mất, hơn nữa bên người của Vương Thú, đại đa số đều có quái vật cấp Lĩnh Chủ làm bạn, có rất ít Vương Thú độc hành, mà nếu đã là Vương Thú độc hành thì đều là loại khó chơi.
"Ta không thích nợ ân tình." Lâm Siêu hoạt động gân cốt một chút, sau đó rời đi khỏi nơi ở, đi tới gian phòng mà Lộ Lộ ở, đẩy cửa ra, chỉ thấy Lộ Lộ đang buồn bực ngán ngẩm nằm ở trên ghế salông cạnh cửa sổ, trong tay cầm một cuốn sách, tựa hồ như ngoại trừ việc đọc sách, nàng không tìm được bất kỳ điều gì khác để giải trí.