Chương 665 Hai tin vui
Tìm được chưa?" Lâm Siêu vừa vào cửa liền hỏi.
"Không biết gõ cửa sao?" Lộ Lộ cũng không quay đầu lại, cho dù là lời trách cứ, nhưng thanh âm lại bình thản trước sau như một, nói: "Tối hôm qua ta đã tra được, ầy, đây là thiết bị định vị, có thể tiếp nhận tín hiệu của một số vệ tinh, tương đương với một thiết bị tiếp thu tín hiệu loại nhỏ, bên trong có bản đồ chi tiết mỗi một cái địa phương của Châu Á, địa điểm của tổ chức Bàn Cổ, ta đã đánh dấu ở trên bản đồ, bao quát cả thiết kế cấu tạo tổng bộ của bọn họ, ta cũng đã đưa vào bên trong."
Lâm Siêu tiếp nhận thiết bị định vị, kích hoạt nó lên, nhìn màn ảnh của nó đang chậm rãi khởi động, thuận miệng hỏi: "Cái này là do ngươi làm?"
"Không phải ta thì còn là ai nữa?" Lộ Lộ lười biếng vặn cái eo, nói: "Nhân loại các ngươi có một câu nói không sai."
"Câu nói gì?"
"Thiên tài đều rất cô quạnh."
Lâm Siêu: "..."
"Ngươi cảm thấy rất cô quạnh?" Lâm Siêu có chút buồn cười hỏi.
Lộ Lộ chợt quay đầu lại, nói: "Ngươi tựa hồ như vẫn hiểu lầm một chuyện."
"Chuyện gì?"
"Ta là kết tinh công nghệ tối cao của nền văn minh Atlantis, được gọi là người nhân tạo, cùng với những người máy trí năng cấp thấp mà ngươi tưởng không cùng một khái niệm." Lộ Lộ chăm chú nhìn Lâm Siêu, nói: "Đơn giản mà nói, ta có tất cả các công năng của nhân loại các ngươi, hơn nữa còn thông minh hơn xa các ngươi nhiều lắm, nhưng chỉ có một công năng là ta không có."
"Là cái gì?"
"Sinh sản."
Lâm Siêu choáng váng, hỏi: "Nói như vậy, tư tưởng của ngươi cũng giống như nhân loại? Nắm giữ nhân cách độc lập?"
"Không sai." Lộ Lộ thu hồi ánh mắt, lãnh đạm nói: "Ở trong đầu của ta có chỉ lệnh tuyệt mật, tương đương với nguyên tắc cùng với điểm mấu chốt của nhân loại các ngươi, nhưng ta và các ngươi không giống nhau chính là nếu các ngươi vi phạm nguyên tắc, vẫn như cũ có thể sống sót được, mà nếu ta vi phạm nguyên tắc, sẽ tự hủy."
Lâm Siêu yên lặng không nói.
Vi phạm nguyên tắc cùng với điểm mấu chốt để sống sót, cùng với tự hủy có cái gì khác biệt?
Tít ~!
Lúc này, thiết bị định vị ở trong tay của Lâm Siêu đã khởi động xong, đem bầu không khí có một chút nặng nề và ngột ngạt này đánh vỡ, ánh mắt của Lâm Siêu rơi lên màn ảnh của cái thiết bị định vị, chỉ thấy bên trái có mấy cái hạng mục, trong đó có một cái mô hình không gian ba chiều, cùng với bản thiết kế cấu tạo của tổ chức Bàn Cổ.
"Có cần ta dạy cho ngươi cách dùng như thế nào hay không?" Lộ Lộ cũng chuyển đề tài câu chuyện, bình tĩnh hỏi.
"Ta có thể tự sử dụng được." Lâm Siêu thử thao tác một lúc, lập tức nhìn thấy bản giả lập cấu tạo của tổ chức Bàn Cổ, cùng với tọa độ của tổng bộ và phân bộ của bọn họ, lúc này hắn mới dừng lại, tắt thiết bị định vị, cáo từ Lộ Lộ.
Sau khi đi ra tới cửa thì Lâm Siêu bỗng nhiên dừng lại, quay đầu lại nói: "Cảm ơn." Nói xong, liền quay đầu đi một mạch.
Sau khi đi tới tòa tháp nhọn.
Vèo.
Lâm Siêu trực tiếp giống như dịch chuyển tức thời xuất hiện ở trong phòng làm việc của Phạm Hương Ngữ, giờ khắc này Phạm Hương Ngữ đang ngồi ở trên bàn làm việc, ở phía sau lưng của nàng lặng yên không có một tiếng động, bao gồm cả tiếng hít thở của thiếu niên "Mắt Nhỏ" cũng không có, bên trong phòng làm việc vô cùng yên tĩnh, chỉ có âm thanh ngón tay của Phạm Hương Ngữ gõ ở trên bàn phím máy tính, cùng với tiếng soàn soạt lật trang giấy.
Nghe thấy động tĩnh, thiếu niên "Mắt Nhỏ" yên tĩnh như một cái tượng đá trong nháy mắt liền hóa thành một con báo săn hung mãnh, chuẩn bị lao lên tấn công, mà Phạm Hương Ngữ thì lại chậm rãi từ trên văn kiện ngẩng đầu lên, hơi nhíu mày lại, hiển nhiên là nàng không thích bị quấy rầy, nhưng sau khi thấy rõ người tới là Lâm Siêu, lông mày của nàng lập tức giãn ra.
"Ngươi đã tu luyện xong rồi?" Phạm Hương Ngữ không nhận ra được ở trong giọng nói của chính mình có một tia hoan hỉ.
Lâm Siêu khẽ mỉm cười, nói: "Mấy ngày nay chắc ngươi bận bịu lắm, tình huống của các căn cứ khác như thế nào rồi, có cần ta đứng ra trấn áp hay không?"
"Ngươi ra tay không được gọi là trấn áp, mà là giết chóc mới đúng." Phạm Hương Ngữ nháy mắt một cái trêu ghẹo Lâm Siêu, nói: "Chỉ có một chút chuyện nhỏ này ta có thể làm được, chỉ là một ít tạp ngư, không tạo được bao nhiêu bọt nước, mấy ngày nay ta đã để cho Hứa Tư Lệnh phái thập đại Chiến Sĩ của căn cứ Viêm Hoàng tới đây, hiệp trợ quân đội của căn cứ Tinh Thần đi tới từng căn cứ, tiến hành công tác thu phục."
Trong đáy lòng của Lâm Siêu liền thanh tĩnh lại, có Uất Kim Hương cùng với Bộ Phàm, cùng với vị tiểu cô nương dự bị vị Tinh Hỏa kia ra tay, coi như là căn cứ cỡ lớn cũng có thể trấn áp được, trừ phi đối phương thật sự có can đảm toàn lực phản kháng.
"Ta ở chỗ này còn có hai cái tin tức tốt, có muốn nghe hay không?" Phạm Hương Ngữ thản nhiên hỏi hắn.
Lâm Siêu kinh ngạc hỏi: "Tin tức tốt gì?"
Phạm Hương Ngữ mỉm cười thần bí, nói: "Cổ Võ Môn đã quy thuận căn cứ Tinh Thần của chúng ta, hơn nữa về sau bọn họ sẽ đảm nhiệm làm giáo sư dạy võ ở trong võ quán của căn cứ Tinh Thần chúng ta."
Lâm Siêu lấy làm kinh hãi, hỏi: "Chết hết bao nhiêu người rồi?"
"Không hề tổn hại một binh một tốt." Phạm Hương Ngữ nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Lâm Siêu, tâm tình rất là sung sướng, đem việc chính mình làm sao ở căn cứ Viêm Hoàng xảo ngộ gặp được Bạch Hổ Đường Chủ của Cổ Võ Môn, cùng với tình huống làm sao có thể khống chế được hắn ta kể lại một lần.
"Đủ nham hiểm." Lâm Siêu không nhịn được cảm khái, nói: "Ngươi rất giỏi!"
Phạm Hương Ngữ nở nụ cười hì hì, nói: "Đa tạ đã khích lệ, chuyện vui thứ hai chính là ta đã tìm được vị trí tổng bộ của Cổ Môn, hơn nữa từ tình báo của đội trinh sát truyền đến mấy ngày nay, Cổ Môn tựa hồ cũng không có ý tứ quy thuận, mà đang bí mật mưu đồ chuyện gì đó, điểm này cần phải lưu ý."
Cổ Môn? Bên trong mắt của Lâm Siêu bắn ra một tia hàn ý, nói: "Ta biết rồi, ngươi tiếp tục lưu ý bọn họ, ta hiện tại phải đi ra ngoài căn cứ một chuyến."
"Đi đâu?" Phạm Hương Ngữ kinh ngạc hỏi.
"Tiêu diệt tổ chức Bàn Cổ." Lâm Siêu hướng về phía nàng nói: "Có chuyện gì khẩn cấp, cứ thông báo cho ta là được." Nói xong, hắn liền trực tiếp phất tay rời đi.
Tây Hồ, là một danh lam thắng cảnh ở thời đại trước.
Lôi Âm tự, Tam Đàm Ánh Nguyệt, Đoạn Kiều đều là các địa điểm du lịch nổi tiếng được mọi người biết tới, ở nơi này đã từng là một địa phương cực kỳ phồn hoa, bây giờ đồng dạng cũng phi thường náo nhiệt, ở trên đường phố có rất nhiều quán trọ, cây cối mọc um tùm, ven đường có từng bóng người cứng ngắc vặn vẹo du đãng.
Trong không khí tản mát ra mùi thối rữa mãnh liệt khiến cho người ta khó có thể chịu đựng được, bên trong mùi thối rữa còn xen lẫn cả mùi tanh tưởi, khiến cho dạ dày nhộn nhạo, ngửi một chút liền muốn ói.
Tây hồ cuồn cuộn sóng vỗ, lâu lâu lại có một cái đuôi cá to lớn nhô lên, vỗ vào mặt nước tạo thành một đám bọt nước trắng xóa, mà các chiếc thuyền đang neo ở bên hồ dành cho khách hàng đi du hồ, hoặc là bị lập úp, hoặc là bị đánh gãy làm hai đoạn, giống như là có cái gì đó từ bên trong đánh gãy ra vậy.