Chương 730 Sinh vật kỳ lạ
Bạch Miêu lạnh lùng nói: "Bất kể là hắn sau khi Giác tỉnh biến thành cái gì, chúng ta cũng phải bóp chết hắn trước khi hắn Giác tỉnh, bằng không đợi đến khi hắn Giác tỉnh, gien của hắn cùng với gien của đôi cánh Hắc Ban Thú triệt để dung hợp với nhau, ta cũng không biết là hắn sẽ biến thành Thôn Phệ Giả có cấp bậc gì, đến lúc đó ngay cả ta cũng không chắc đã có thể ứng phó được. "
Tân Nguyệt cúi đầu nhìn Bạch Miêu, trầm mặc một lát, nói: "Lần này ta ăn thiệt thòi lớn, hao tổn một cái phân thân, bất quá cũng không phải là không có thu hoạch, năng lực chiến đấu của hắn đã đạt đến cấp độ siêu phàm nhập thánh, đã vượt qua cấp S, siêu việt tất cả các giới hạn về phương diện chiến đấu, có thể sánh ngang cùng với tội dân bình thường, hơn nữa, cái thanh đao bảo vật của tộc Maya kia, (Toái Không Chi Nhận) cũng đã rơi vào trong tay của hắn, chúng ta có thể lợi dụng điểm này, kêu gọi sự tương trợ của tộc Maya."
Bạch Miêu oán hận nói: "Đáng chết, hắn vừa có cây tiến hóa, vừa có (Toái Không Chi Nhận), loại bảo vật đỉnh cấp nào cũng rơi vào trong tay của tên tiểu tử này, hơn nữa không biết là ở Bắc Cực hắn đã lấy được cái gì, nếu như là lấy được truyền thừa của vị Thần Vương kia, thì quả thật là không xong rồi."
Tân Nguyệt có một chút trầm mặc, ánh mắt liên tục chớp động, giống như đang suy tư cái gì đó.
Bạch Miêu nhìn nàng nói: "Sau một chuyến đến căn cứ Tinh Thần còn tổn thất cái gì nữa hay không?"
"Hắn nhận ra được năng lực của ta." Tân Nguyệt nắm chặt ngón tay lại, nói: "Cũng không biết là hắn nhận thức được bao nhiêu đối với năng lực của ta, lúc nãy, ta cố ý thể hiện ra tác dụng năng lực (thần thấu) của mình trong việc cận chiến, hy vọng có thể dẫn dắt đi sự chú ý của hắn, nếu như để cho hắn biết, tác dụng chính thức năng lực của ta.."
Châu Nam Mĩ, châu lục lớn thứ tư trên thế giới.
Ở châu Nam Mĩ, tại một vùng hoang dã nào đó, trên mặt đất khắp nơi đều là cây khô màu đen, có mấy con chuột biến dị đang ở dưới gốc cây đào móc, đào ra rễ cây ở dưới lòng đất lên, dùng hàm răng bén nhọn cắn xé, nhấm nuốt, từ bên trong rễ cây thẩm thấu ra chất lỏng màu xanh lam.
Một lát sau, có một con chuột biến dị thân thể liên tục run rẩy, trong miệng trào ra bọt mép, ngã ngửa trên mặt đất bốn chân co rúm lại. Nhìn thấy cảnh này hai con chuột biến dị còn lại liền cảnh giác vứt bỏ cái rễ cây, vừa mới chuẩn bị lui lại, bỗng nhiên nghe thấy bên trên thân cây truyền ra tiếng vang "Tê tê", tiếp theo ở bên trong thân cây duỗi ra một cái đầu rắn dữ tợn.
Cùng lúc đó, màu sắc tự vệ trên thân thể của con rắn cũng dần dần rút đi, hiện ra thân thể to lớn của nó, đang quấn quanh trên cái cây khô màu đen, rõ ràng là nó đã sớm mai phục ở đây để săn mồi.
Hai con chuột biến dị hoảng sợ xoay người bỏ chạy, vèo một tiếng, con rắn bỗng nhiên phóng ra, cái miệng cắn chặt vào một con chuột biến dị, miệng há to hết cỡ, một con chuột biến dị khác bị nó vung cái đuôi quấn vòng quanh thân thể, tươi sống ép chết.
Ngay tại lúc con rắn đang chuẩn bị hưởng dụng một bữa ăn ngon, thì đột nhiên mặt đất nhẹ nhàng rung động, nó cảnh giác quay đầu nhìn lại, chỉ thấy ở đường chân trời phía xa xa, bỗng nhiên có một dòng lũ màu đen cuốn tới, càng lúc càng có thể thấy rõ ràng, lấy một tốc độ không thể đỡ được càn quét qua mảnh đất hoang tàn này.
Con rắn vẫn còn đang ngậm trong mồm con chuột biến dị, nhìn cảnh này có chút ngơ ngẩn.
Sau một khắc, đàn thú lúc trước còn đang ở cuối đường chân trời, đã rõ ràng phản chiếu ở bên trong đôi mắt của con rắn, rõ ràng là có một đám Cự Thú cao hơn mười mét, có bộ dáng vô cùng dữ tợn, toàn thân dài ngoằng toàn thân có móng vuốt sắc bén, trên cái miệng lớn dính đầy máu tươi.
Con rắn sợ hãi vội vàng bò về phía gốc cây, thân thể nhanh chóng quấn quanh thân cây, sau đó tựa hồ như biến mất ở trong không khí.
Ầm ầm ~~!
Đàn thú giống như một cơn lũ quét qua, mấy cái cây khô màu đen bị giẫm bẹp, gần nửa phút đồng hồ sau, đàn thú màu đen mới rời khỏi mảnh đất toàn cây khô màu đen này, mấy cái cây khô màu đen đã triệt để bị phá hủy thành gỗ vụn, con rắn quấn quanh ở phía trên thân cây, lúc này đã bị giẫm bẹp dí dán trên mặt đất, con chuột biến dị mà nó ngậm trong miệng, đồng dạng cũng bị giẫm bẹp dí.
Một cơn gió nhẹ thổi qua, theo thú triều rời khỏi, mùi huyết tinh hư thối nhàn nhạt trong không khí không những không biến mất, ngược lại còn trở nên nồng nặc hơn mấy phần.
Bỗng nhiên có một cái bóng đen giống như một loài bò sát cao hai mét hiện ra, xuất hiện bên cạnh thi thể của con rắn. Ánh sáng mặt trời chiếu lên trên người của nó, trên thân thể của nó mọc ra một bộ lông đen nhánh, trên ngực sinh trưởng ra hai cánh tay của nhân loại, chỉ là đầu ngón tay mọc ra móng vuốt cực kì sắc bén, trên đỉnh đầu có một cái sừng màu xanh đen, kề sát với da đầu, không có tóc, ở dưới cái sừng là khuôn mặt của một thiếu niên thanh tú, bên trong con ngươi màu vàng có một cây thập tự màu bạc, ngóng nhìn về phía đàn thú triều đang lao đi, lộ ra vẻ hưng phấn, nó lập tức dùng hai cánh tay chống lên mặt đất, giống như là một con ếch bỗng nhiên nhảy dựng lên, bay lên độ cao hơn một trăm mét, đuổi theo phía sau đàn thú.
Oanh!
Tại vị trí mà nó rời đi, mặt đất bỗng nhiên chấn động, xuất hiện một nữ nhân cao sáu mét, thân thể có lồi có lõm, chỉ có điều, đôi chân thon dài của nàng uốn lượn từ phần đầu gối trở xuống, được bao bọc bởi một lớp sừng màu xanh đen, nhìn giống như là một cái giáp xác bóng loáng, ở phần ngực của nàng cũng được lớp sừng màu đen này bao bọc, dị thường bóng loáng, ở trên cánh tay, trên đùi của nàng có những hoa văn kỳ dị che kín, sau lưng có hai cánh mỏng như cánh của bọ ngựa.
"Thật sự là bướng bỉnh." Gương mặt yêu dị của nàng nhìn về phía thân ảnh đang nhảy tưng tưng ở phía trước, cười duyên một tiếng, đầu gối khẽ cong lại, bật nhảy lên khỏi mặt đất, vèo một cái đã vượt qua độ cao hơn một trăm mét, nhanh chóng đuổi theo.
Châu Á, tại Tinh vực.
Sau khi Lâm Siêu thông qua bầu trời Tinh vực bay trở về căn cứ Tinh Thần, hắn liền lấy ra hai vị thị vệ bị trọng thương bên trong nhẫn không gian giao cho Phạm Hương Ngữ, nói: "Ngươi xử lý đi."
Phạm Hương Ngữ bắt lấy hai hai người bị trọng thương sắp chết này, kinh ngạc hỏi: "Vị Tân Nguyệt kia đâu?"
"Đó chỉ là phân thân của nàng." Lâm Siêu đem sự tình bên trong kể lại cho nàng một lần, để cho nàng sau này càng thêm cảnh giác với Tân Nguyệt.
"Khó trách tại sao Tân Nguyệt lại dám đến căn cứ Tinh Thần." Phạm Hương Ngữ nghe xong liền hiểu ra, suy nghĩ một chút rồi mới nói: "Nói như vậy thì lần này Tân Nguyệt tới đây, có lẽ còn có mục đích khác nữa, ví dụ như là quan sát kết cấu bên trong căn cứ Tinh Thần của chúng ta, hoặc là muốn thăm dò lai lịch của ngươi."
Lâm Siêu gật đầu nói: "Ngươi nhìn xem trong ký ức của hai tên thị vệ này có biết bí mật gì về nội tình của căn cứ Tân Nguyệt hay không?."