Chương 734 Phiền toái
Đến lúc đó kiểm tra đo lường, chắc chắn sẽ tra ra được thân phận mà Lâm Siêu biến hình ra sẽ không có tư liệu, sẽ bị xếp vào danh sách điều tra nghiêm mật, để phòng là gián điệp do các căn cứ khác phái tới trà trộn, sẽ làm quấy nhiễu đến việc ẩn núp điều tra của hắn.
Về phần trực tiếp giết đến tận cửa để hỏi cung? Lâm Siêu đương nhiên là rất muốn làm như vậy, nhưng nếu như thủ lĩnh của căn cứ Poseidon này là một cái xương cứng, hoặc là bị Gia tộc Tri Chu tẩy não thành tín đồ thành kính, như vậy hắn đã trực tiếp đánh rắn động cỏ rồi.
Một khi mất đi cơ hội, muốn một lần nữa bắt được thóp của Gia tộc Tri Chu sẽ rất khó khăn, dù sao thì Lộ Lộ cũng đã thử qua, không có cách nào có thể tìm được vị trí của bọn họ, toàn bộ Châu Bắc Mĩ mênh mông, hắn không có khả năng đi đến từng chỗ một để tìm kiếm, cho nên chỉ có thể cẩn thận trong lần hành động này.
"Ta không có nhiều thời gian như vậy để chơi đùa cùng với các ngươi." Lâm Siêu khẽ thở dài, nói: "Mấy người các ngươi ở nơi này săn bắn, có lẽ đều là người của căn cứ Poseidon đi, có hay không đã gia nhập vào biên chế quân đội?"
Tên cầm đầu người Do Thái thấy Lâm Siêu bỗng nhiên thay đổi cách hành xử, sắc mặt không khỏi trầm xuống, nâng khẩu súng ở trên tay lên nhắm vào Lâm Siêu, nói: "Tiểu tử, đã đến phiên ngươi hỏi hay sao, cái khẩu khí này của ngươi, có phải là muốn chết hay không?".
Lâm Siêu bỗng nhiên ra tay, bốn người kia chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, khẩu súng ở trong tay của tên cầm đầu người Do Thái đã rơi vào trong tay của Lâm Siêu, sau đó bọn hắn nhìn thấy khẩu súng được làm từ chất liệu cực kỳ cứng rắn này, bị bàn tay của Lâm Siêu tùy tiện uốn lượn, vò thành một quả cầu thép, rồi iện tay vứt trên mặt đất, truyền ra âm thanh va chạm trầm trọng.
Bốn người lập tức hoảng sợ biến sắc, biết rõ là đụng phải một phiền toái lớn rồi.
"Ngươi, ngươi..." Nữ tử da trắng cùng với hai người da đen ở bên cạnh theo phản xạ rút súng ra nhắm vào Lâm Siêu, trên khuôn mặt tràn ngập sự kinh hãi nói: "Không nên tới gần chúng ta, ngươi đến tột cùng là ai, chúng ta cũng không có trêu chọc đến ngươi."
"Đừng nói nhiều, ta hỏi cái gì, các ngươi đáp cái nấy, ai dám dong dài một câu, thì đây chính là tấm gương." Lâm Siêu vung tay lên một cái, đem vách tường bê tông bên cạnh đục ra một cái lỗ, không kiên nhẫn mà nói: "Mau trả lời câu hỏi lúc trước của ta."
Một người da đen bên trong tiểu đội bốn người lập tức sợ hãi nói: "Chúng ta, chúng ta chỉ tá túc ở căn cứ Poseidon, cùng với căn cứ Poseidon không có quan hệ gì."
"Nói dối." Lâm Siêu phất tay một cái, ánh sáng phóng ra cắt đứt hai ngón tay của hắn, phát ra âm thanh lạnh lùng nói: "Các ngươi chắc hẳn là quân đội dự bị của căn cứ Poseidon có đúng không?"
Mấy người nghe thấy Lâm Siêu dùng một câu nói toạc ra thân phận của bọn hắn, vẻ hoảng sợ trên mặt càng đậm, nhất là về việc tên da đen bị chém đứt hai ngón tay, bọn hắn hoàn toàn không biết là Lâm Siêu xuất thủ như thế nào, tên cầm đầu người Do Thái vội vàng nói: "Đúng vậy, không biết làm sao mà ngài lại biết được, ngài muốn biết cái gì cứ việc hỏi, chúng ta cam đoan sẽ trả lời thành thật. Chỉ cầu mong ngài buông tha cho chúng ta, chúng ta..." Hắn vốn định nói là chúng ta mới vừa rồi còn cứu ngài, nhưng nghĩ đến việc người này có thực lực mạnh mẽ như thế này thì cần gì phải cầu cứu bọn hắn. Vừa rồi rõ ràng là người này cố ý ngụy trang, muốn đi theo bọn họ lẻn vào bên trong căn cứ Poseidon.
"Mấy người các ngươi lần lượt giới thiệu về bản thân thật kỹ càng, ví dụ như thân phận trước mắt, quan hệ bằng hữu các thứ." Lâm Siêu nhẫn nại sự buồn bực nói, thầm nghĩ nếu như hắn có năng lực (đọc suy nghĩ) thì quá tốt rồi, khỏi phải phiền toái như thế này.
Mấy người quay mặt lại nhìn nhau, sau đó tự giới thiệu. Nguyên lai, bọn hắn đúng như suy đoán của Lâm Siêu, đều là quân đội dự bị của căn cứ Poseidon, cho nên không có quân phục chính thức, mỗi tháng sẽ có một khoảng thời gian được đi ra bên ngoài ngoài săn bắn. Lần ra bên ngoài này, bốn người bọn hắn đã hùn vốn mua một kiện binh khí khá tốt, sau đó đến nhận một nhiệm vụ có khen thưởng rất cao, ra bên ngoài chuẩn bị hoàn thành nhiệm vụ, không ngờ lại gặp phải Lâm Siêu.
"Ngươi còn nhận thức được một tên thiếu tá?" Lâm Siêu nghe thấy lời giới thiệu của bốn người này, nhìn về phía cái tên cầm đầu người Do Thái hỏi.
Tên cầm đầu người Do Thái nhìn thấy sắc mặt của Lâm Siêu, không biết được là Lâm Siêu đang kiêng kị hay là hiếu kỳ, do dự mà nói: "Vào lúc tai nạn vừa mới bộc phát, ta cùng với người này đã từng gặp nhau một lần, vào lúc đó ta đã giúp hắn một lần, vốn là ta muốn sau khi hoàn thành nhiệm vụ lần này, mua một ít bảo vật, đến tặng cho người này để hắn giúp ta mua một cửa hàng nhỏ ở trong căn cứ, nếu được như vậy, chúng ta cũng không cần phải đi ra ngoài mạo hiểm săn bắn, tiến hành bán cái gì đó kiếm ăn qua ngày là được."
Lâm Siêu chậm rãi gật đầu, nói: "Ta đã hiểu rồi, con quái vật mà các ngươi muốn săn giết ở đâu?"
Tên cầm đầu người Do Thái giật mình nghi ngờ hỏi: "Ngài đây là..."
"Ta cho ngươi hỏi rồi à?" Lâm Siêu nhướng mày nói.
Tên cầm đầu người Do Thái sợ tới mức thân thể không khỏi run rẩy, vội vàng nói: "Ở phía trước cách đây mười dặm, theo như người chứng kiến nhìn thấy, ở gần đó có tung tích của một con Tử Giác Ngưu (con trâu màu tím), chúng ta cũng không biết là đi đến đó có thể gặp được..."
"Đi theo ta." Lâm Siêu cắt ngang lời nói thừa thải của hắn, nói một câu, lập tức tiến về phương hướng mà hắn vừa chỉ.
Bốn người quay mặt lại nhìn nhau, không biết là Lâm Siêu sau khi hỏi bọn hắn mấy vấn đề kì quái, còn muốn đi lên phía trước để làm cái gì?
Nhìn qua bóng lưng của Lâm Siêu đang đi ở phía trước, bên trong đôi mắt của một tên da đen khôi ngô bỗng nhiên nảy sinh sự ác độc, bỗng nhiên nâng khẩu súng trong tay của mình lên nhắm vào đầu của Lâm Siêu, bóp cò.
Vèo, Lâm Siêu hơi nghiêng đầu né viên đạn, xòe bàn tay ra bắt lấy, nói: "Nếu như không đuổi kịp, ta sẽ đánh gãy cái chân chó của các ngươi."
Bốn người co rút con ngươi lại, vô cùng kinh hãi nhìn vào Lâm Siêu, có thể dùng tay không tiếp đạn, người sở hữu sức mạnh như vậy bọn họ chỉ có thể thấy ở trên bảng chiến lực, cũng chỉ có những cao thủ ở trên bảng chiến lực kia mới có thể làm được chuyện tay không tiếp đạn này, chẳng lẽ người trẻ tuổi trước mắt này, cũng là một cường giả đáng sợ trên bảng chiến lực?
Bốn người nghe thấy Lâm Siêu vứt viên đạn xuống mặt đất phát ra âm thanh giòn vang, lúc này mởi tỉnh dậy, vội vàng đuổi theo.
Rất nhanh, Lâm Siêu đã đi đến vị trí mà tên cầm đầu người Do Thái nói, hắn liền triển khai trạng thái Thượng Đế Lĩnh Vực, lập tức nhìn thấy ở phía sau một toà nhà đổ nát, có một con Tử Giác Ngưu đang cúi đầu đi về phía trước, màu da của nó có màu tím đen, giống như là toàn thân của nó nhuộm kịch độc vậy, có thân thể cao sáu mét, bằng vào kích cỡ như thế này nó có thể tuỳ tiện giẫm nát một cỗ xe tăng.