Chương 735 Kinh hãi
Quái vật loại hình B?" Lâm Siêu liền lắc mình một cái, lập tức xuất hiện ở trước mặt của con Tử Giác Ngưu, dùng bàn tay như một lưỡi đao, vào lúc con trâu màu tím này còn chưa kịp phản ứng, chém vào trên phần gáy của nó, lực chấn động xuyên qua xương sọ truyền vào đại não của nó, tản mát ra xung quanh.
Thân thể của con Tử Giác Ngưu hơi run một cái, trực tiếp ngã xuống, ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không phát ra được.
Lâm Siêu nâng thân thể của nó lên, xuất hiện ở trước mặt của bốn người, hỏi: "Các ngươi sau khi săn giết thành công, dự định dùng cái gì để chở nó trở về?"
Bốn người nhìn con Tử Giác Ngưu ở trong tay của Lâm Siêu, bóng thân thể của nó hoàn toàn che khuất bốn người bọn họ, chỉ cảm thấy khó có thể thở được, cổ họng trở nên khô ráo, bọn hắn trợn trừng mắt ra nhìn, mặc dù lúc nãy đã biết là Lâm Siêu có thể dùng tay không để tiếp đạn, thế nhưng mà đây là Tử Giác Ngưu da dày thịt béo, bình thường dùng súng đạn cũng khó có thể đục thủng được lớp da dày của nó, coi như là cao thủ ở trên bảng chiến lực, cũng không có cách nào chế phục nó nhẹ nhõm như thế.
Hơn nữa, một khi nó bị chọc điên, coi như là chiến xa do căn cứ chế tạo cũng sẽ bị nó lật tung, có thể tùy tiện phá hủy vài tòa cao ốc, nhưng mà tồn tại đáng sợ như vậy, lại bị Lâm Siêu dùng một chưởng nhẹ nhàng đánh bại? Chẳng lẽ nó đã bị trọng thương hấp hối?
Lâm Siêu nhìn thấy dáng vẻ run sợ của bốn người, lạnh giọng hỏi: "Không nghe được lời của ta nói hay sao?"
Bốn người đột nhiên giật mình, bị dọa chảy ra một thân mồ hôi lạnh, tên cầm đầu người Do Thái vội vàng nói: "Chúng ta chỉ cần mang về cái sừng cùng với lớp da của nó là được, thịt không đáng tiền." Trong thịt của con Tử Giác Ngưu có ẩn chứa độc tố, không có cách nào dùng để ăn được, coi như là một loại rác rưởi.
Lâm Siêu lấy con dao găm cấp S ra, tùy tiện cắt cái sừng trâu cứng cỏi xuống, sau đó dọc theo cái cằm của nó vạch xuống phần bụng cuối cùng, thủ pháp cực kì thành thạo và ổn định, chỉ ngắn ngủn mấy phút đồng hồ, hắn đã lột toàn bộ lớp da của con trâu, chỉ còn lại dư lại một con trâu đỏ ngòm không có da, lớp thịt bên ngoài của nó có thể nhìn thấy từng đường gân, nhìn qua khiến cho người ta cảm thấy sợ hãi.
Bốn người nhìn đến sắc mặt trắng bệch, bọn hắn đã giải phẩu qua không ít quái vật, nhưng tất cả đều là cắt ra từng bộ phận tiến hành giải phẫu, huyết nhục ở bên trong thường thường bị phá hư không ra hình dáng gì, mà Lâm Siêu lại có thể lột bỏ hoàn chỉnh một tấm da trâu như thế, giá trị của lớp da này không thể nghi ngờ sẽ bán được giá cao hơn rất nhiều.
Quan trọng nhất là, sự chuyên chú cùng với tỉnh táo trong lúc Lâm Siêu giải phẫu, cùng với thủ pháp lướt nhẹ giống như nghệ thuật, khiến cho bọn hắn cảm thấy không rét mà run.
Sau khi lột ra tấm da trâu, Lâm Siêu liền đưa sừng trâu và lớp da trâu cho bọn họ gói vào, rồi gọi tên cầm đầu người Do Thái đi lại gần, nhanh chóng dùng dao găm vạch một vết máu trên cánh tay của hắn, hấp thu máu tươi của hắn vào bên trong cây tiến hoá, nhanh chóng phân tích ra thành phần.
"Năng lực Biến Hình." Lâm Siêu khôi phục lại hình dạng của mình, sau đó căn cứ vào gien của tên cầm đầu người Do Thái, toàn thân nhanh chóng biến hóa, khuôn mặt, con ngươi, vân tay v.v.., hoàn toàn phục chế lại.
Bốn người trừng mắt ra nhìn cảnh này, mặt mũi tràn đầy sự hoảng sợ tới cực điểm, miệng cơ hồ muốn đơ ra, cảnh tượng trước mắt đã vượt quá sự tưởng tượng của bọn hắn.
Nhất là tên cầm đầu người Do Thái, nhìn Lâm Siêu giống như trong gương phản chiếu ra hình ảnh của chính mình, trái tim không khỏi kinh hoàng, toàn thân không khống chế được run rẩy, loại cảm giác này thật sự là quá quỷ dị, nhìn thấy người ở phía trước giống như mình đúc, tựa như là gặp phải ảo giác, quan trọng nhất là hắn đã ý thức được ý định đáng sợ của Lâm Siêu, cũng biết vận mệnh kế tiếp của mình....
Lâm Siêu cũng không hành động như tên cầm đầu người Do Thái suy nghĩ, giết chết hắn, mà đem quần áo của hắn lột ra, sau đó phất tay một cái, đem hắn ném vào bên trong nhẫn không gian, một tiểu nhân vật giống như vậy, trừ phi là tình huống cần thiết, bằng không căn bản Lâm Siêu sẽ không xuất thủ đánh giết, đây là tâm thái của vương giả.
Nữ tử da trắng cùng với hai tên da đen còn lại nhìn thấy Lâm Siêu có nhẫn không gian, sự sợ hãi trong đáy mắt càng thêm mãnh liệt, âm thầm đem thân phận của Lâm Siêu biến thành cao thủ của căn cứ cừu địch với căn cứ Poseidon phái tới.
"Dẫn đường, đi về căn cứ." Lâm Siêu mặc quần áo của tên cầm đầu người Do Thái vào, nhặt bùn đất ở dưới đất bôi lên trên mặt, trên cổ, cánh tay những vị trí bị lộ ra bên ngoài, dù sao thì hắn vẫn thường xuyên dùng nước sạch để tắm rửa, khuôn mặt quá sạch sẽ sẽ gây ra sự bắt mắt không cần thiết khi đi vào trong căn cứ, tựa như là một cái bóng đèn phát sáng trong đêm tối vậy.
Sắc mặt của ba người trở nên tái nhợt, nơm nớp lo sợ ôm bọc da trâu cùng với sừng trâu chảy ròng ròng máu tươi, ở phía trước chậm rãi tiến lên, phảng phất như là mỗi một bước đi ra đều cực kỳ gian nan, bởi vì bọn hắn đã biết là Lâm Siêu muốn lẻn vào bên trong căn cứ Poseidon, nhưng cụ thể là làm cái gì thì bọn hắn không biết được, nhưng có có thể xác định được một chút là sau khi người này lẻn vào căn cứ sẽ đem bọn hắn giết người diệt khẩu, để đảm bảo kế hoạch không bị bại lộ.
Bởi vì vậy, lộ trình trở về căn cứ trong lòng của bọn họ, chính là một con đường tiến tới tử thần.
Lâm Siêu nhìn ra tâm tư của mấy người này, khẽ nhíu mày, người bị bức ép đến mức nóng nảy chuyện gì cũng sẽ làm ra được, nói không chứng sẽ phá đi kế hoạch của hắn, liền nói ngay: "Đừng lo lắng, ta sẽ không giết các ngươi, vừa rồi đội trưởng của các ngươi cũng không bị ta giết, ta không phải là người thích giết chóc, chờ đến khi ta xử lý sự tình xong, tự nhiên sẽ đem bọn ngươi thả ra."
Nữ tử da trắng quay đầu lại, cắn môi dưới nói: "Ta còn có một đứa con, nó mới được có ba tuổi, vào lúc bệnh độc bộc phát ta sinh ra nó, không biết bị làm sao mà nó chỉ có một cánh tay, ta chết rồi sẽ không có ai nuôi nấng nó, nó không thể không có ta, van cầu ngài, chỉ cần ngài không giết ta, ngài muốn ta làm cái gì ta cũng làm!"
"Ta cũng vậy, ta..." Hai tên da đen cũng vội vàng cầu khẩn.
Lâm Siêu thấy bọn họ cũng không chịu bỏ đi sự lo lắng, hừ lạnh một tiếng, nói: " Chỉ bằng vào các ngươi, còn không đủ tư cách để cho ta nói láo, nếu như còn dài dòng nữa, ta sẽ không ngại hiện tại liền làm thịt các ngươi, chỉ cần đi vào căn cứ thông báo là các ngươi trong lúc làm nhiệm vụ hy sinh là được."
Ba người bị dọa đến mức thân thể không ngừng run rẩy, vụng trộm nhìn thần sắc của Lâm Siêu, mặc dù giờ phút này biết là Lâm Siêu đã biến thành bộ dáng của đội trưởng, nhưng khí chất lãnh khốc trên thân thể của Lâm Siêu tản ra, cùng với ánh mắt sắc bén lạnh như băng, lại làm cho bọn họ không tìm thấy được một chút cảm giác quen thuộc nào, chỉ cảm thấy sự quỷ dị cùng với sợ hãi.